Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Không hỏi gì thêm, Minh Hiển theo chân Thiên Tường lượt lướt qua một dãy xe điện 8 chỗ thoải mái. Thiên Tường lấy một cái chìa khoá, bấm nút, chiếc xe máy điện hai bánh chớp đèn kêu lên mấy cái. Thiên Tường quen thuộc trèo lên ghế lái, chu đáo lùi xe đến sát chỗ Minh Hiển mới dừng .
“Còn đợi gì nữa mà lên xe, đưa vali của đây!”
Minh Hiển nhịn buộc miệng hỏi: “Cậu đủ 18 tuổi ?”
“Hả?” Thiên Tường nghiêng đầu khó hiểu: “Trẻ con mới lái xe máy điện ? Trong khu vực resort quy định, sử dụng xe phân khối lớn !”
Thấy Minh Hiển vẫn chần chừ, Thiên Tường liền giục: “Đừng lằng nhằng, đàn ông dứt khoát lên!”
Hai thanh niên cao lớn leo lên chiếc xe, qua cảm thấy chiếc xe điện như đang tra tấn. Không , nó sinh để phục vụ nhân loại mà…
Hai con hươu cao cổ đu con cào cào gầy, nó lăn bánh chậm đến tội nghiệp.
“Cậu thể tăng tốc độ lên ?”
“Tại nặng quá, trách ?”
“Cậu đối xử với khách hàng như , sợ khiếu nại với cấp ?”
“Tôi … ai rằng nhiều lời ?”
Minh Hiển phì : “Ai cũng thích giọng của … đặc biệt là những lúc giường.”
Thiên Tường tò mò hỏi: “Đi ngủ mà vẫn nhiều ? Nghe phiền c.h.ế.t .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-30.html.]
Trông mặt thằng nhóc sáng sủa, hiểu mấy câu đưa đẩy của , là ngu thật giả ngu nữa…
“Cậu tên gì? Bao nhiêu tuổi ? Lớn tướng vẫn từng yêu đương ?”
Đổi là một im lặng…
Chiếc xe máy điện bon bon chạy qua con đường nhựa, xế chiều, ánh nắng vàng len lỏi qua từng tán cây nhiệt đới rọi lên gương mặt búng sữa của Thiên Tường.
Ngồi ở phía , Minh Hiển chỉ thấy mái tóc mềm mềm tung bay trong gió, vành tai còn một nốt ruồi quyến rũ. Vành tai mỏng nắng chiếu qua dường như thể nhiên thấy cả tơ máu, nếu như xỏ qua đó một cái hoa tai chắc chắn còn xinh hơn nữa.
Tay rảnh rỗi liền táy máy, đưa tay lên sờ vành tai của nhóc. Tay lái đột nhiên loạng choạng vững.
Thiên Tường giận dữ quát: “Muốn c.h.ế.t hả!”
Minh Hiển lớn: “Cậu nhạy cảm thật đấy!”
Không chấp với tên , Thiên Tường nghĩ như đấy.
Rất nhanh, chiếc xe dừng căn biệt thự đánh 9. Nghe tiếng xe điện, con Petro liền ở cửa sủa vọng ngoài.
Thiên Tường bấm mật khẩu, : “140200… là mật khẩu nhà.”
xHENRI
Cửa mở, con Petro liền lao , cái m.ô.n.g lớn ngoắc liên tục mừng rỡ. Cung phản xạ của Petro dài, mất một lúc nó mới nhận lưng còn lạ, nó liền chuyển đổi trạng thái gầm gừ sủa hăng.
Thiên Tường xoa vuốt ve: “Ngoan nào, Petro. Khách của chúng đó…” nhưng con Petro chịu nhượng bộ như thường ngày.