Mạch Quý Sanh cõng Châu Lạc Âm thang máy, Khương Vãn cửa thang máy từ từ đóng , trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng đặt xuống.
Cô dựa vách thang máy từ từ thở một , bộ dây thần kinh căng thẳng thả lỏng, đó mới bắt đầu sợ hãi.
Cô một xông , nếu cái Bát gia giúp, cô và Mạch Quý Sanh hai làm thể là đối thủ của cả căn phòng lính đánh thuê đó.
Khương Vãn đầu Mạch Quý Sanh, nở một nụ nhẹ, khẽ : “Anh Quý Sanh, hôm nay nhờ nhiều , nếu gọi cái Bát gia đến, em …………………
Châu Lạc Âm đang lưng Mạch Quý Sanh, cũng hồn vỗ vỗ vai , buồn bã : “Anh em, ân tình ghi nhớ .”
Mạch Quý Sanh định đùa, vốn định giải thích Bát gia do gọi đến, ngờ Châu Lạc Âm đột nhiên ngắt lời.
Anh dứt khoát bỏ qua lời của Khương Vãn, tiếp lời của Châu Lạc Âm :
“Ân tình gì? Chúng là bạn bè, đều là việc nên làm, thì khách sáo quá.”
Trong lúc mấy chuyện, thang máy đến tầng một, cửa mở, Khương Vãn ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Bùi Tiễn.
Bùi Tiễn đang giữa đại sảnh gọi điện thoại, khoảnh khắc thấy Khương Vãn, động tác dừng .
Anh giả vờ lơ đãng lướt qua cô, nhưng thực chất cẩn thận đánh giá cô một lượt, thấy cô vẫn như lúc gặp đó, thêm vết thương mới nào, tự chủ thở phào nhẹ nhõm.
Khương Vãn thấy mắt Bùi Tiễn lạnh một phần, cô cảm thấy những chuyện liên quan đến tình cảm thể tạm thời nhắc đến, nhưng thấy một cô gái quen là bạn gái của em rơi nguy hiểm như , mà thờ ơ chỉ là tính cách lạnh lùng, mà là m.á.u lạnh đến mức nhân phẩm vấn đề.
Mạch Quý Sanh theo ánh mắt của Khương Vãn, giây tiếp theo thu về ánh mắt, nhẹ giọng : "Đi thôi, xe của đậu bên ngoài, đưa hai về ."
"Được, hôm nay Lạc Âm cứ ở căn hộ của là . Cảm ơn Quý Sanh nhiều." Khương Vãn cụp mắt xuống, như ai ở đó, như thể Bùi Tiễn tồn tại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bui-tong-dung-lam-nung-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-bui-tien-khuong-van/chuong-592-anh-trai-tinh-nhan.html.]
Họ qua, cơ thể Bùi Tiễn kiểm soát mà bước sang một bên về phía Khương Vãn, chặn đường cô.
Khương Vãn ngẩng đầu , mà dịch sang bên , tránh .
Không ngờ Bùi Tiễn theo sát cô, bước thêm một bước sang bên .
Cô vẫn ngẩng đầu, bước sang bên trái một bước, cũng theo bước sang bên trái một bước, vẫn chặn mặt cô.
Mạch Quý Sanh bên cạnh, vì đang cõng Châu Lạc Âm lưng, nên chỉ đành tại chỗ : "Tổng giám đốc Bùi, hôm nay chúng việc gấp………………"
"Hiệu trưởng Mạch thật là lòng với thiên hạ, lưng cõng một , trong lòng còn nhớ đến một ." Bùi Tiễn với Mạch Quý Sanh, nhưng ánh mắt chằm chằm Khương Vãn, khóe miệng nở một nụ .
"Anh tư cách gì mà Quý Sanh?"
Khương Vãn cuối cùng cũng thể nhịn , ngẩng đầu Bùi Tiễn mắng: "Anh tự m.á.u lạnh thì thôi , còn mặt mũi mỉa mai khác?
Nếu tất cả đều m.á.u lạnh như , xã hội loài sẽ thoái hóa thành thế giới động vật ?"
Bùi Tiễn đáp lời cô, lưỡi đẩy răng hàm, nụ mặt càng sâu thêm một phần: "Anh Quý Sanh? Cô và tất cả những khác giới đều mập mờ như ? Anh em em, rốt cuộc là quan hệ gì, ruột tình?"
"Bốp!"
Một tiếng tát giòn tan vang lên, đặc biệt rõ ràng trong đại sảnh yên tĩnh.
Khương Vãn theo bản năng giơ tay tát mặt Bùi Tiễn, chính cô cũng phản ứng kịp, hai giây mới mắng: "Anh ăn cho sạch sẽ một chút!"
________________________________________