Khương Vãn sợ Bùi Tiễn đuổi theo, chạy như bay về phòng tiệc.
Hoắc Thiếu Hiên ngước mắt thấy vẻ mặt vội vã của cô, đặt đồ trong tay xuống về phía cô. Thẩm Hoài Hứa cũng theo.
Hoắc Thiếu Hiên đến mặt cô, vươn tay vuốt những sợi tóc lòa xòa bên má cô, "Sao vội vàng thế?"
Thẩm Hoài Hứa thấy bộ vest mới tinh cô, nhíu mày.
Làm mà đầy nước ép thanh long lúc nãy để chút dấu vết nào?
"Sợ các đợi sốt ruột." Khương Vãn qua loa đáp Hoắc Thiếu Hiên một câu, vượt qua quanh phòng tiệc một vòng, nhưng thấy hầu gái lúc nãy .
Cô thu ánh mắt Thẩm Hoài Hứa, "Học trưởng, hầu gái lúc nãy ?"
"Không, chuyện gì ?" Thẩm Hoài Hứa hỏi.
Khương Vãn tổn thương thực chất nào, đây là đầu tiên cô cùng trai ngoài, gây chuyện ở nhà khác.
Khóe môi cô nở một nụ gượng gạo, "Không gì..."
"Sao gì?!"
Bùi Tiễn bước , ánh mắt lạnh lẽo quét qua trong bữa tiệc, "Nhà họ Mạch các đối xử với khách như ? Lấy quần áo của khách khóa trong phòng tắm?"
Khương Vãn ngờ Bùi Tiễn đến giúp cô, nhất thời ngây tại chỗ.
Họ giấy ly hôn, ngay cả về mặt pháp luật cũng còn chút quan hệ nào.
Tại vẫn cứ dây dưa với cô hết đến khác?
Nếu thực sự nỡ xa cô, chỉ cần đưa Nhan Tuyết Ninh tù thì họ đến mức ly hôn.
Cô cho lựa chọn .
Đến bước đều là lựa chọn của , làm vẻ mặt thâm tình làm gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bui-tong-dung-lam-nung-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-bui-tien-khuong-van/chuong-463-tinh-cam-sau-sac-tranh-nang-tim-nhe.html.]
Cái kiểu thâm tình tránh nặng tìm nhẹ thật đáng ghét!
Mạch Đóa nửa cầu thang, thấy giọng Bùi Tiễn thì lòng chùng xuống, thấy Khương Vãn ăn mặc chỉnh tề giữa đám đông.
Lớp trang điểm nhẹ mặt Khương Vãn rửa sạch, vẻ mặt mộc những mà còn thêm vài phần thuần khiết như sen mới nở.
Mạch Đóa kịp nghiên cứu vẻ của Khương Vãn, chỉ một cái vội vàng thu ánh mắt, chuẩn lầu .
Mạch Quý Sinh đang hoang mang hiểu Bùi Tiễn đang gì,
Ánh mắt liếc qua thấy Mạch Đóa lén lút.
Anh như bắt một điểm đột phá, ngẩng đầu về phía Mạch Đóa, hỏi: "Mạch Đóa, em ?"
Mọi trong phòng tiệc đều theo ánh mắt lên.
Mạch Đóa thu chân đang nhấc lên, từ từ gượng , "Anh, làm gì mà giật thế? Em chỉ lên bộ quần áo khác thôi."
Nghe lý do gượng ép của cô, Mạch Quý Sinh càng tin chắc chuyện Bùi Tiễn liên quan đến Mạch Đóa.
Anh sa sầm mặt : "Xuống đây."
Mặc dù khuôn mặt trẻ con, nhưng vì làm hiệu trưởng lâu, khi nghiêm túc thì vẫn đáng sợ.
Mạch Đóa làm nũng : "Anh~"
Mạch Quý nhượng bộ như khi, ngược giọng càng lạnh hơn một phần, "Xuống đây."
Mạch Đóa tình nguyện xuống, mỗi bước đều như nặng ngàn cân.
Mạch Quý thấy cô xuống, thu ánh mắt đến mặt Khương Vãn, "Ai nhốt cô phòng tắm? Chuyện nhà họ Mạch vẫn thể làm chủ cho cô."
Khương Vãn thấy ánh mắt oán độc của Mạch Đóa, suy đoán đó gần như chính xác, ngờ Mạch Đóa là một đầu óc .
Chuyện đến nước , cô cũng nghĩa vụ che giấu cho ai, liền kể chuyện một cách chi tiết.
Sau khi cô kể xong, Bùi Tiễn mặt biểu cảm bổ sung: "Nếu tình cờ ngang qua, bây giờ cô thành thực vật ."