Bùi Tổng Đừng Làm Nũng Nữa, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Bùi Tiện & Khương Vãn - Chương 410: Trên đời chỉ còn lại một mình cô

Cập nhật lúc: 2025-10-10 05:20:42
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Vãn : "Bà ngoại, bà đừng linh tinh. Ngày mai ngủ dậy là khỏe , con còn cần bà trông con nữa."

"Bà ngoại trẻ con nữa, sức khỏe của bà ngoại, bà ngoại ."

Bàn tay còn của bà ngoại khó khăn vỗ nhẹ lên mu bàn tay cô: "Thật bà ngoại đáng lẽ từ mấy năm . Những năm nay là Bùi Tiễn và chồng con giúp bà ngoại giành từ tay Diêm Vương. Đáng lẽ bà ngoại đủ . Bà ngoại chỉ yên tâm về con. Con bé từ nhỏ đáng thương. Bà ngoại sợ con sẽ còn chỗ dựa nữa."

"Bà... bà ngoại..." Khương Vãn thành đẫm lệ, nức nở thành tiếng.

Bà ngoại đưa bàn tay khô héo lau nước mắt mặt cô: " bây giờ bà ngoại cũng yên tâm . Bà nội thể thấy Bùi Tiễn yêu con, nhà họ Bùi hơn cha con nhiều. Bà ngoại thấy cả nhà họ đều thật lòng với con. Sau sẽ bà ngoại bảo vệ con."

Khương Vãn nhớ đến đứa con mất của , nhớ đến Bùi Tiễn, Trình Khải Văn bảo vệ Nhan Tuyết Ninh, lòng càng đau hơn.

Cô ôm bà ngoại : "Không... ai thể thế bà ngoại. Chỉ bà ngoại là tất cả chỗ dựa của con. Bà ngoại đừng bỏ con ."

Khóe môi bà ngoại giữ nụ nữa, nghẹn ngào : "Bà ngoại cũng ở bên con cả đời, nhưng con cũng lớn lên. Vãn Vãn cũng sắp làm , thể như trẻ con nữa. Con cũng kiên cường lên, để bảo vệ con của ."

Bà ngoại, con còn đứa bé nào để bảo vệ nữa .

Khương Vãn thầm trong lòng, nhưng dám .

Cô chỉ ôm bà ngoại lặng lẽ rơi nước mắt.

Bà ngoại : "Vãn Vãn, vợ chồng ở bên khó tránh khỏi xích mích, hiểu lầm.

Vợ chồng con tin tưởng lẫn , đừng vì lời xúi giục của ngoài mà chia lìa. Nhớ nhé, bà ngoại là mệnh đến, con đừng đổ chuyện cho khác."

Khương Vãn đau lòng, kịp nhận lời của bà ngoại ẩn ý.

"Để bà ngoại con kỹ hơn một chút." Bà ngoại vỗ nhẹ gáy Khương Vãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bui-tong-dung-lam-nung-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-bui-tien-khuong-van/chuong-410-tren-doi-chi-con-lai-mot-minh-co.html.]

Khương Vãn chống giường dậy, lau vội nước mắt mặt, cô càng lau nước mắt càng nhiều, cô chỉ thể cố gắng nặn một nụ còn khó coi hơn cả , "Bà ngoại, bà ngủ . Hôm nay con ở bệnh viện trông bà."

Bà ngoại cô, một lát , bà ngoại nhắm mắt, bàn tay nắm tay cô từ từ buông xuống.

Cô ngây một lúc, nắm lấy bàn tay chút ấm của bà ngoại, khẽ gọi: "Bà ngoại."

bà ngoại còn đáp nữa.

Lúc , bác sĩ và Thẩm Hoài Hứa .

Bác sĩ đến bên giường, đưa tay thăm dò thở của bà ngoại, sờ mạch đập ở động mạch cổ của bà.

Anh rũ tay xuống, nhẹ giọng với Khương Vãn: "Xin chia buồn."

Nói , đưa tay kéo chăn đắp lên mặt bà ngoại.

Khương Vãn nắm lấy tay : "Bà ngoại chỉ ngủ thôi, đừng chạm bà, đừng làm ồn đến bà."

Thẩm Hoài Hứa đến bên cạnh cô, một tay kéo tay cô : "Ngoan, để bà ngoại thanh thản."

Cô buông tay, thuận thế xuống bên cạnh cô, ôm lấy vai cô.

sụp đổ, vùi mặt n.g.ự.c , đau khổ nức nở: "Học trưởng, con còn bà ngoại nữa . Trên thế giới tất cả của con đều rời bỏ con . Không còn ai bảo vệ con nữa."

"Có đây." Thẩm Hoài Hứa nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của cô an ủi.

Khương Vãn lâu mới bình tĩnh , trong đầu cô đột nhiên nhớ những lời cuối cùng bà ngoại để .

Cô ngừng , ngẩng đầu bác sĩ hỏi: "Bà ngoại đây sắp xuất viện , tại bệnh tình đột nhiên ?"

Loading...