Khương Vãn đang định mở miệng hỏi
Lạc Âm, liếc mắt thấy Bùi Tiễn vẫn dung ở bên cạnh, cô nuốt lời định trong
Trong tất cả những chuyện liên quan đến
Nhan Tuyết Ninh, Bùi Tiễn đều sẽ thiên vị vô điều kiện. Anh thể sẽ che giấu sạch sẽ những manh mối lộ trong quá trình cô tìm bằng chứng.
Nếu Bùi Tiễn tay, cả đời cô cũng thể tìm bằng chứng để vạch trần
Nhan Tuyết Ninh.
Cô suy nghĩ một lúc, lấy điện thoại , mở ứng dụng ghi chú, định nghĩ một câu chuyện mới.
Tính với tư cách là biên kịch Vụ Sơn, cô lâu tác phẩm nào .
Khương Vãn lên ý tưởng xong cho nhân vật nữ chính, liền cảm thấy xe dừng .
Chưa kịp ngẩng đầu, Chu Lạc Âm lớn tiếng nhắc nhở: "Bảo bối, đến , xuống xe!"
Xe của Bùi Tiễn dừng bên lề đường, ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhiều .
Khương Vãn mở cửa xe bước xuống, liền thấy hiệu trưởng tới, tay xách hai túi đồ ăn kho và một chai bia.
Hiệu trưởng rõ từ xe bước xuống là Khương Vãn, vội vàng tiến lên chào hỏi: "Khương Vãn, em và Thẩm chơi ?"
Ông thấy chiếc xe phía Khương
Vãn giá trị nhỏ, nhớ đến việc
Khương Vãn và Thẩm Hoài Hứa từng gặp ở trường, theo bản năng nghĩ hai chơi cùng .
Nghe , Bùi Tiễn mặt đen , bước xuống xe với dáng vẻ tuyên bố chủ quyền đến bên cạnh Khương Vãn, cố ý hỏi: "Vị là ai?"
Sắp ly hôn , Khương Vãn
Bùi Tiễn quá nhiều liên hệ với những trong vòng quan hệ của , đang do dự tìm cớ gì để chuyển hướng câu chuyện.
Hiệu trưởng đột nhiên như sực tỉnh, "Anh là họ của Vãn Vãn đúng , nhớ hình như gặp một . Gen nhà em thật đấy, trai gái ai cũng thế "
Chu Lạc Âm bước xuống xe bật
"phì" một tiếng: "Vãn Vãn, họ của gần bốn mươi tuổi ?"
Hiệu trưởng định tiếp lời thì điện thoại reo lên, trong điện thoại vang lên giọng vợ ông thúc giục: "Bảo mua món kho mà lâu thế về? Mấy món khác đều nấu xong hết !"
"Tôi về ngay đây." Hiệu trưởng cúp điện thoại, khách sáo một câu: "Khương Vãn, cùng đến nhà ăn cơm ?"
Khương Vãn tươi : "Hiệu trưởng, thầy mau về nấu cơm ạ. Em bạn ở đây , nên em xin phép qua. Lần thời gian em sẽ đến thăm thầy nhé."
"1
Hiệu trưởng cất điện thoại, vội vàng chào tạm biệt cô rời .
Chu Lạc Âm tiến gần Khương Vãn, giơ tay chọc cô, chọc ghẹo : "Đã bảo tìm một em trai , thời kỳ rực rỡ của đàn ông ngắn ngủi lắm, qua ba mươi còn nghiêm trọng hơn."
Lời cô thực chút chột , cô dám thẳng Bùi Tiễn, ánh mắt chằm chằm bậc thềm bên đường.
Bùi Tiễn chỉ lớn hơn Khương Vãn ba tuổi, khuôn mặt thể chê , thậm chí còn trẻ hơn những cùng tuổi.
Chỉ là khí chất quá mạnh mẽ, như thể trải qua nửa đời , bước từ gió tanh mưa máu.
Bầu khí chút lạnh lẽo.
Bùi Tiễn mặt mày âm u: "Sao em giải thích?"
"Có cần thiết giải thích ?" Khương
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bui-tong-dung-lam-nung-nua-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-bui-tien-khuong-van/chuong-183-ve-van-thanh-lam-thu-tuc-ly-hon.html.]
Vãn lạnh nhạt liếc một cái: "Giờ giải thích , , ông hỏi đến , giải thích nữa là chúng ly hôn ?"
Bùi Tiễn chằm chằm cô, trong đôi mắt sâu thẳm như núi lửa sắp phun trào.
Vài giây , lạnh lùng : "Về Vân
Thành thì làm thủ tục ly hôn."
Nói xong, kéo cửa xe: "Bây giờ về Vân
Thành.
"Phu nhân" Hứa Thành bên xe,
Bùi Tiễn Khương Vãn, khó xử.
Bùi Tiễn lạnh giọng cắt ngang: "Cô tự làm thứ, cần lo chuyện bao đồng ."
Hứa Thành nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Dù cũng là thị trấn nhỏ, an "
Bùi Tiễn liếc một cái: "Vậy ở đây với cô ?"
Hứa Thành im bặt, Khương Vãn với ánh mắt xin , về ghế lái.
Mãi đến khi tiếng động cơ xe khởi động, chiếc xe nhanh chóng biến mất khỏi tầm của họ, Chu Lạc Âm mới chậm rãi hồn: "Đàn ông, quả nhiên lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng"
Cô những vết hôn tương
2:0%
1 tự Khương Vãn.
Khương Vãn nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, tập trung Chu Lạc Âm: "Cậu và Lục Gia
Hằng xảy chuyện gì ?"
Nhắc đến chuyện của , Chu Lạc Âm lập tức mất hết tinh thần khi đối đầu với
Bùi Tiễn, cụp đầu xuống: "Còn nữa!
Cứ như thấy đấy! Đã lên giường !"
Cô xoa xoa eo, than thở: "Tên như từng thấy phụ nữ , còn làm chảy m.á.u nữa! Giờ bên vẫn còn đau."
Nghe những lời bùng nổ của cô, đồng tử
Khương Vãn chấn động, theo phản xạ xung quanh.
May mà xung quanh qua đường nào.
Cô kiểu bảo thủ, nhưng cũng thể chấp nhận việc lớn tiếng thảo luận chi tiết chuyện giường chiếu đường phố.
Cô vội kéo Chu Lạc Âm về phía nhà bà ngoại: "Nói nhỏ thôi, ở địa phương nhỏ thể chấp nhận cách thể hiện thoáng như ."
"Chuyện t.ì.n.h d.ụ.c cũng tự nhiên như ăn uống, đều là bản năng nguyên thủy của con ."
Chu Lạc Âm phục, bĩu môi, nhưng
70.50%
1 giọng vẫn tự giác nhỏ .
Khương Vãn lúc mới tiếp tục hỏi: "Hai bây giờ tính là gì? Đã yêu ?
Hay chỉ là tình một đêm thôi?"
1