Bức ảnh cuối cùng - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:04:13
Lượt xem: 681

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi mím môi, gì, mà bảo giúp lấy cái hộp trong tủ quần áo .

Bên trong chứa đựng tất cả những kỷ niệm liên quan đến Nhậm Cảnh Du suốt những năm qua. Đối với , nó giống như chiếc hộp Pandora nguy hiểm, dám mở.

Bởi vì một khi mở , xoáy nước ký ức ngay lập tức thể nuốt chửng .

Tôi đặt chiếc thẻ ngân hàng Nhậm đưa trong đó, nhờ đặt chiếc hộp cửa nhà Nhậm Cảnh Du.

Thu dọn xong xuôi thứ, dìu lên taxi.

Tôi ảnh đại diện WeChat của Nhậm Cảnh Du điện thoại, ngón tay treo lơ lửng màn hình run rẩy, vẫn quyết định xóa và chặn .

Sau đó tắt điện thoại, gục vai mệt mỏi ngủ .

Nhậm Cảnh Du, em xin , mong hạnh phúc và bình an trong cuộc sống sắp còn em nữa…

Trời dần tối.

Nhậm Cảnh Du mệt mỏi bước khỏi thang máy, nhưng đá một cái hộp ngay cửa nhà. Anh cúi đầu , lưỡng lự ôm nó nhà.

Kem vẫy đuôi chạy tới, dụi đầu mật chân . Nhậm Cảnh Du xoa đầu nó xuống ghế sofa. Anh chiếc hộp tay, ánh mắt đầy nghi hoặc. Ai để thứ cửa nhà ?

Lưỡng lự vài giây, Nhậm Cảnh Du mở hộp , ngờ đập mắt là bức ảnh chụp chung nền đỏ của và Hà Duệ Dao! Đồng t.ử co , thở như nghẹt .

Đôi tay dường như mất kiểm soát, Nhậm Cảnh Du bắt đầu lục lọi những thứ bên . Không ngoại lệ, tất cả đều là bằng chứng cho mối quan hệ tình cảm giữa và Hà Duệ Dao: quà tặng hai trao , cuống vé xem phim, chỉ duy nhất một chiếc thẻ ngân hàng là xa lạ.

Lập tức, lòng Nhậm Cảnh Du rối bời, nỗi bất an đè nén trào dâng dữ dội. Hà Duệ Dao làm ý gì? Gửi tất cả những thứ cho , là cắt đứt ? Nếu , tại ba năm làm, mà giữ gìn những thứ cẩn thận đến thế?

Nhậm Cảnh Du siết chặt môi, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Hà Duệ Dao. 【Cái hộp cô gửi ý gì?】 Tuy nhiên, giây tiếp theo, dấu chấm than màu đỏ chói mắt khiến đau nhói. Anh lập tức thử thêm bạn bè nhưng phát hiện Hà Duệ Dao chặn !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/buc-anh-cuoi-cung/chuong-7.html.]

Ngay lập tức, bực bội và bất an của Nhậm Cảnh Du biến thành sự căm phẫn. Anh mất kiểm soát cảm xúc một thời gian dài, ném điện thoại và cái hộp xuống ghế sofa.

Kem c.ắ.n gấu quần , rên rỉ kéo ngoài. Ánh đèn sàn mờ ảo chiếu lên khóe mắt đỏ của Nhậm Cảnh Du, toát sự bực bội tột độ. “Mày tìm cô ? căn bản chẳng hề đặt mày lòng, mày đừng tự đa tình nữa !”

Giọng khàn khàn vang vọng khắp phòng khách. Anh thở dốc, đôi mắt đen láy của Kem, trong lòng dấy lên sự tự giễu. Lời rốt cuộc là với Kem, là đang tự răn đe chính ?

Ngày đó, tin nhắn chia tay lạnh lùng của Hà Duệ Dao suýt lấy nửa cái mạng của . Anh từng vứt bỏ cả lòng tự trọng mà cầu xin cô chờ đợi , đừng vì một triệu tệ mà bỏ rơi , nhưng đáp chỉ là mưa lạnh buốt và chiếc nhẫn ném khỏi cửa sổ. Về , vô tỉnh giấc giữa đêm, cảnh tượng đó luôn là cơn ác mộng của ...

Lúc , Kem từ ngậm tới một túi hồ sơ. Khi nó nhả , một bức ảnh nền đỏ của Hà Duệ Dao và Nhậm Cảnh Du cùng một chiếc điện thoại cũ rơi xuống. Nhậm Cảnh Du nhíu mày.

Bức ảnh đó mỗi họ giữ một tấm, còn chiếc điện thoại là món quà sinh nhật đầu tiên Hà Duệ Dao tặng . Ngay cả trong thời kỳ điện thoại cập nhật nhanh nhất, Nhậm Cảnh Du cũng nỡ đổi. Mãi đến khi hai chia tay, mới cất chiếc điện thoại và bức ảnh .

Nhậm Cảnh Du chằm chằm chiếc điện thoại, ánh mắt thoáng qua sự giằng xé, nhưng đó vẫn nhặt nó lên và cắm sạc.

Chiếc điện thoại bất ngờ bật nguồn. Anh mở danh sách đen , bên trong chỉ duy nhất điện thoại lưu tên là ‘Tiểu Dao’. Ánh mắt dần tối , xóa đó khỏi danh sách đen.

Không ngờ, tiếng “ting tong” vang lên, một tin nhắn thoại lập tức bật . Nhìn thời gian, đó là hai tháng khi nước ngoài ba năm . Mí mắt Nhậm Cảnh Du giật mạnh, sự bồn chồn và hoảng loạn trong lòng nhân lên gấp bội.

Anh bấm tin nhắn thoại. Giây tiếp theo, giọng yếu ớt, nghẹn ngào của Hà Duệ Dao truyền đến. “Cảnh Du, em chia tay với , nhưng em ung thư tủy xương . Em liên lụy . Hôm nay là hóa trị đầu tiên của em, đau quá, em nhớ nhiều lắm...”

Chỉ một tin nhắn thoại hơn một phút, nhưng Nhậm Cảnh Du mà lòng như thiêu đốt. “Xin , là em ích kỷ, em thấy bộ dạng của em, kéo , nhưng em cũng đ.á.n.h giá quá cao bản .”

“Chữa bệnh đau lắm, nhưng chia tay với hình như còn đau hơn... Nhậm Cảnh Du, em dám cầu xin tha thứ, chỉ xin làm ơn quên em chậm một chút, .”

Vài tiếng ho yếu ớt cuối cùng như gõ tim . Anh cảm thấy tim như khoét vài lỗ lớn, gió lạnh đang rít .

Chuyện năm đó, cũng từng nghi ngờ Hà Duệ Dao khó khăn gì. cuối cùng, khi những lời của cô làm tổn thương và đẩy xa, trở nên hèn nhát dám đến gần. Anh vì bảo vệ cái của dứt khoát bỏ suốt ba năm.

Tay Nhậm Cảnh Du run rẩy khi nắm chặt điện thoại. Anh hiểu ngày xưa thể nhẫn tâm đến thế. ba năm trời hề hỏi thăm tình hình cô một lời, ba năm liên lạc.

Loading...