Bình Minh Vừa Lên - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-02 15:36:38
Lượt xem: 5

Tôi đếm đến giọt canh thứ ba, cuối cùng Thẩm Tứ cũng ngẩng đầu lên.

 

Đĩa thức ăn của Tạ Miểu "vô tình" đổ , canh cà chua trứng gà chảy dọc theo nếp váy, trông như một vết nhơ hài hước.

 

Xung quanh vang lên những tiếng hít hà, đó luống cuống, nắm chặt đuôi váy run rẩy.

 

Thẩm Tứ dậy tới, đều chờ đợi phản ứng của .

 

Chỉ thấy rút giấy ăn lau lau ống tay áo của Tạ Miểu, nơi dính vết canh giống hệt váy .

 

"Tạ Miểu cố ý."

 

Anh : "Chuyện nhỏ thế , đừng kể cho gia đình ."

 

Tạ Miểu nấp lưng Thẩm Tứ, thò đầu lè lưỡi.

 

" , cố ý. Xin mà."

 

Tuy , nhưng trong mắt cô tràn đầy sự khiêu khích và đắc ý.

 

Tôi cúi đầu, lộ đường cong yếu ớt nhất ở gáy, giọng run rẩy: "Được..."

 

"Được cái gì mà ? Tôi thấy !"

 

Một chiếc áo khoác đồng phục màu đen trùm lên đầu , mang theo mùi bạc hà và t.h.u.ố.c lá đặc trưng của Đường Sóc.

 

Cậu lười biếng dựa , tay bưng một bát canh, : "Có thù thì nên trả ngay tại chỗ. Nào, hắt ."

 

Tôi ngẩng đầu lên, qua lớp áo đồng phục che phủ, với vẻ mặt vô cảm.

 

Cậu khẽ , đối diện ánh mắt .

 

Tạ Miểu lập tức chịu nổi.

 

"Đường Sóc, ý gì?"

 

Đường Sóc đầu , với vẻ mặt lãnh đạm.

 

"Có ý gì là ý gì?"

 

"Cô hắt cô , cô hắt , chẳng là chuyện đương nhiên ? Cái gì mà xin , . Nếu xin là xong thì cần gì cảnh sát?"

 

Tạ Miểu tủi vô cùng, dậm chân một cái, khóe mắt bắt đầu đỏ hoe.

 

"Tôi cố ý."

 

Đường Sóc hừ lạnh: "Ai mà ?"

 

"Thôi !" Thẩm Tứ trầm mặt xuống: "Đường Sóc, đừng ở đây gây chuyện nữa. Đây là chuyện giữa Tạ Miểu và Tần Tảo, liên quan gì đến ?"

 

"Tần Tảo, cô xem, cô xử lý thế nào?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/binh-minh-vua-len/chuong-1.html.]

Lời mang theo sự áp bức, đang cảnh cáo , đừng trái lời .

 

Tôi siết chặt nắm đấm, cụp mắt xuống, định xoay thì Đường Sóc nắm chặt vai .

 

Ngay giây tiếp theo, nắm lấy tay cầm bát canh, hắt mạnh ngoài trong tiếng kêu chói tai của Tạ Miểu. 

 

Rất bất ngờ, chỉ trong chớp nhoáng.

 

Mặc dù Thẩm Tứ phản ứng đủ nhanh để che chắn Tạ Miểu phía , nhưng nửa vẫn dính đầy canh. Thẩm Tứ cũng , lưng và đầu thành một mớ hỗn độn.

 

Những xung quanh đều hít một khí lạnh.

 

Đường Sóc khẽ , ghé sát tai .

 

"Thế nào? Sướng ? Có sướng hơn việc cô dùng chiêu trò lưng nhiều ?"

 

Tôi , cũng yếu đuối dễ bắt nạt như thấy.

 

Chuyện ai , ngoại trừ Đường Sóc.

 

tố cáo , vạch trần , ngược cứ bám riết lấy buông.

 

Tôi khó hiểu, phiền phức đến chứ?

 

Phiền hơn cả Thẩm Tứ!

 

Ai cũng thích Thẩm Tứ, là cái đuôi của Thẩm Tứ, loại đuổi , đá chạy.

 

họ , ghét nhất chính là Thẩm Tứ.

 

Lần đầu tiên gặp , 6 tuổi.

 

Anh mặc quần áo sạch sẽ gọn gàng, ngay cả đế giày cũng trắng tinh, giống như một hoàng tử nhỏ.

 

Còn , quần ống ngắn củn, giày còn miếng vá.

 

Anh trúng con châu chấu mà bà ngoại dùng cỏ bện cho , cứ thế giật lấy. Khi chìa tay đòi, ném nó xuống đất giẫm lên, còn khinh thường mặt: "Cái thứ đồ bỏ , mới thèm. Đồ ăn mày như cô, tránh xa một chút."

 

Tôi chọc tức, trực tiếp lao lên đẩy ngã xuống đất, há miệng cắn.

 

Một phụ nữ mặc váy hoa vội xông , nhấc lên tát một cái, gào thét thất thanh: "Con súc sinh, mày c.h.ế.t ?"

 

, cũng là kế của Thẩm Tứ.

 

đánh , nhưng dỗ dành Thẩm Tứ với vẻ mặt thấp thỏm.

 

trở về là để lấy sổ hộ khẩu.

 

kết hôn với bố của Thẩm Tứ, còn , chẳng liên quan gì đến bà cả.

 

Bà ngoại ném sổ hộ khẩu xuống đất, bảo bà cút đó ôm lấy , xoa xoa má cho , : "Đánh ? Không đánh thì trốn, đợi đến khi đánh thì hãy xông lên. Tảo Tảo của chúng tự bảo vệ cho ."

 

Loading...