Tút... tút...
Cuộc gọi kết nối.
Một giọng phụ nữ nũng nịu mang âm hưởng phương Nam vang lên rõ mồn một từ loa điện thoại.
“Alo? Anh yêu , về đến nhà ? Hai bác thích món quà em chuẩn cho mang về ?”
Toàn bộ căn phòng lập tức rơi tĩnh lặng đến đáng sợ.
Tiếng của Cao Minh im bặt, gương mặt chuyển sang màu xám xịt của sự tuyệt vọng.
Tôi cầm điện thoại, bước đến mặt , xuống bằng ánh mắt khinh miệt.
“Chào cô Lý.” Giọng bình tĩnh đến rợn .
“Tôi là Hứa Tịnh, vợ của Cao Minh.”
Đầu dây bên im lặng vài giây, đó vang lên một tiếng hét chói tai: “Hứa Tịnh?! Cao Minh, điện thoại của ở trong tay chị ?!”
Tôi quan tâm đến sự chất vấn của cô , tiếp tục dùng tông giọng chút cảm xúc :
“Ồ, suýt thì quên cho cô . ‘Anh yêu’ của cô hiện đang quỳ ngay chân đây.”
“Anh cô bệnh nan y, còn sống bao lâu nữa, vì thương hại nên mới đến ‘chăm sóc’ cô.”
“Anh còn là do cô quyến rũ , thao túng tâm lý , dùng cái c.h.ế.t để đe dọa .”
Đầu dây bên , thở của Lý Duyệt trở nên dồn dập, ngay đó là một tràng c.h.ử.i bới điên cuồng.
“Cao Minh! Đồ tồi! Không sớm hết tình cảm với vợ ?! Không sẽ lập tức ly hôn để cưới em ?! Căn nhà và chiếc nhẫn mua cho em ?!”
“Ồ, đúng , nhà và nhẫn.”
Tôi cúi xuống, gương mặt còn giọt m.á.u của Cao Minh, gằn từng chữ:
“Tôi quên thông báo với cô, cô Lý ạ.”
“Cao Minh mới đồng ý sẽ tay trắng.”
“Toàn bộ tài sản trong hôn nhân tên , bao gồm cả căn nhà dùng tiền của chúng mua cho cô, cả chiếc nhẫn nữa, chúng sẽ thông qua con đường pháp luật để truy thu bộ.”
“Chúc ‘cuộc sống mới’ của hai thật vui vẻ.”
Nói xong, ngắt điện thoại.
Cả phòng bao im lặng đến mức thể thấy tiếng kim rơi.
Tôi Cao Minh, và cả bố cũng đang gương mặt xám xịt như c.h.ế.t trôi ở phía .
Tôi chỉ trừng trị tên tra nam .
Tôi còn và cái gọi là “tình yêu chân chính” c.ắ.n xé lẫn , xem ai mới là kẻ chịu thiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-mat-phia-sau-khung-cua-so/chuong-8.html.]
Tôi tước bỏ đến cả chút thể diện cuối cùng, cả con đường lui cuối cùng của , khiến chúng tan thành mây khói.
Bữa tối cuối cùng kết thúc trong sự vui.
Ngày hôm , bộ phận thanh tra kỷ luật của Tập đoàn Trung Kiến nơi Cao Minh làm việc và bộ phận nhân sự của chi nhánh công ty cùng lúc nhận một thư điện t.ử tố cáo ẩn danh.
Trong thư trình bày chi tiết việc một nhân viên cử công tác Châu Phi lợi dụng kẽ hở chức vụ, lừa dối , tự ý bỏ vị trí trong thời gian dài để ở trong nước.
Đính kèm là vài tấm ảnh “nhắc nhở thiện” đủ để cấp chú ý.
Ví dụ như ảnh chụp mật của Cao Minh và Lý Duyệt tại nhà riêng ở Trường Sa.
Ví dụ như một phần hồ sơ chuyển khoản dùng tài sản chung để mua nhà cho nhân tình.
Trong thư, còn “ bụng” nhắc nhở công ty rằng hành vi của nhân viên chỉ vi phạm nghiêm trọng kỷ luật lao động và quy định quản lý nhân sự công tác nước ngoài, mà còn gây ảnh hưởng tiêu cực cực lớn đến uy tín của công ty và hình ảnh các dự án tại nước ngoài.
Doanh nghiệp nhà nước coi trọng danh tiếng nhất, và kiêng kị nhất là những hành vi thách thức ranh giới đỏ về kỷ luật như thế .
“Nhiệm vụ bí mật” của Cao Minh bại lộ ngay trong cuộc gọi chất vấn đầu tiên từ lãnh đạo của .
Hắn lập tức đình chỉ công tác để tiếp nhận điều tra.
Một tuần , văn bản khai trừ đóng dấu đỏ gửi đến hòm thư của thể nhân viên công ty.
Sự nghiệp của kết thúc bằng một dấu chấm hết nhục nhã.
Ở phía bên , Lý Duyệt khi căn nhà tên và bộ tài sản nhận đều thể truy thu vì là “tang vật bất hợp pháp”, cô phát điên.
Giữa cô và Cao Minh nổ những cuộc tranh cãi và xô xát dữ dội nhất.
Nàng blogger ẩm thực từng khoe khoang cuộc sống an yên Douyin và đàn ông từng thề thốt sẽ mang “cuộc sống mới” cho cô , giờ đây vì tiền bạc và nhà cửa mà trở mặt, biến thành kẻ thù đội trời chung.
Mất việc, mất nhân tình, bố mắng c.h.ử.i ngày đêm, Cao Minh như một con ch.ó điên dồn đường cùng.
Hắn bắt đầu đến chặn đường ngay cửa nhà.
Hắn còn giả vờ, còn cầu xin nữa, mà lộ bộ mặt thật xí và điên cuồng nhất.
Hắn đập cửa nhà chúng , gào thét tên Lạc Lạc ngoài hành lang, cố gắng dùng tình để bắt cóc đạo đức của , khiến hàng xóm láng giềng đều xem “trò ” của .
“Hứa Tịnh! Đồ đàn bà độc ác! Cô nhất định hủy hoại mới cam tâm !”
“Lạc Lạc! Bố ở đây! Con bảo mở cửa !”
Tôi cửa, qua mắt mèo với ánh mắt lạnh lẽo.
Tôi mở cửa, cũng chẳng thèm tranh cãi với .
Tôi chỉ bình tĩnh qua loa đối thoại của hệ thống an ninh:
“Cao Minh, đây là cuối cùng kỹ cánh cửa đấy.”
“Lần nếu còn xuất hiện trong phạm vi một trăm mét quanh nhà , đó sẽ là hành vi xâm nhập gia cư bất hợp pháp và quấy rối, sẽ báo cảnh sát ngay lập tức.”