Vì cả nhà lo lắng cho và Kim Phụng, Thanh Sơn nhanh chóng nổ máy về trung tâm thương mại Đông Phương nơi tiệc cưới sẵn sàng.
Dù qua giờ cử hành hôn lễ nhưng hai bọn họ vẫn nên tới đó để chào quan khách cho phép.
Thật ngờ, xe chạy hai cây hết xăng.
Hôm , Thanh Sơn giao cho Quốc Việt sửa đồng hồ báo xăng nhưng vẻ cấp bảo mà cấp . Không những thế can xăng dự trữ cũng Quốc Việt đổ xe cho Trung Tín.
Lâm Thanh Sơn bật tình huống một hai .
Anh và Kim Phụng xuống xe gọi theo tổng đài taxi của thành phố S nhưng hề máy.
Do cách nào tự về trung tâm thành phố nên Thanh Sơn gọi điện cho kẻ gây tất cả những việc , chỉ điều lúc Trần Quốc Việt dường như bỏ Thanh Sơn sang một bên, thèm điện thoại của sếp nhỏ nhà họ Lâm.
Thanh Sơn và Kim Phụng thử gọi điện cho một nữa nhưng ai bắt máy.
Ngoài đường lúc chẳng lấy một chiếc xe máy chạy qua chứ đừng tới taxi năm của thành phố S.
Thanh Sơn sang hỏi Kim Phụng:
“Còn hơn chục cây nữa mới về tới Đông Phương, em thể bộ về ?”
Kim Phụng thầm cảm ơn lúc chạy khỏi nhà cô giầy bệt nên bộ một đoạn đường dài cũng là quá khó. Cô ngước Thanh Sơn, khẽ gật đầu:
“Em .”
Dứt lời, cô nắm tay Thanh Sơn về phía trung tâm thành phố.
Lúc , mặt trời lên cao, Thanh Sơn và Kim Phụng cũng tầm ba cây .
Thanh Sơn đưa chai nước cho Kim Phụng:
“Em uống thêm một chút .”
Kim Phụng mỉm :
“Cảm ơn .”
Chờ cho Kim Phụng uống nước xong, Thanh Sơn xuống mặt cô:
“Vẫn còn xa lắm. Để cõng em một đoạn cho đỡ đau chân.”
Kim Phụng xuống hai bàn chân sưng đau vì bộ đường dài của . Cô nhẹ nhàng vòng tay qua cổ Thanh Sơn:
“Anh cõng em một đoạn thôi nhé. Khi đỡ đau chân hơn em sẽ tự tiếp.”
Thanh Sơn mỉm :
“Được. Chỉ một đoạn thôi.”
…
Thanh Sơn cõng Kim Phụng thêm hai cây nữa thì đột nhiên một chiếc xe taxi ngang qua. Người lái xe dừng , mở cửa kính :
“Hai gia tộc họ Lâm đang tổ chức tiệc mừng mà còn ở đây cõng thế ?”
Thanh Sơn phận của , chỉ giải thích rằng và Kim Phụng bộ do xe hết xăng, những thế, họ gọi tổng đài để đặt taxi.
Người lái xe lên thành tiếng:
“Giờ cả thành phố S đang tụ tập tại trung tâm thương mại Đông Phương . Sếp Lâm tặng quà cho tất cả những tới đó chúc phúc cho cháu nội của ông là Lâm Thanh Sơn và cháu dâu là Trần Kim Phụng.”
“Tôi cuốc xe từ thành phố M nhưng cũng nhanh chóng về đây nhận quà. Hai xem náo nhiệt thì cùng .”
Thanh Sơn và Kim Phụng vui vẻ gật đầu.
Người lái xe chút nghi ngờ, chở hai nhân vật chính tới buổi lễ. Anh hề rằng phần quà đang chờ đơn giản là phiếu mua hàng giảm giá tại Đông Phương mà là một chiếc xe ô tô biển nền vàng - loại xe phép hoạt động kinh doanh vận tải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-66.html.]
…
Thanh Sơn và Kim Phụng đeo khẩu trang kín mít, đường riêng bên trong trung tâm thương mại.
Thật ngờ, tới gần hội trường lớn đập mắt họ là cảnh gia đình hai bên ăn uống vui vẻ như từng chuyện gì xảy .
Trần Quốc Việt, chú Phúc và mấy đàn em trướng Thanh Sơn thì đang đoán già đoán non xem khi nào và Kim Phụng mới trở về. Không những thế, Trần Quốc Việt còn khen “thuốc mạnh” khiến chú Phúc tới híp cả mắt.
Thanh Sơn định nhảy xử lý Trần Quốc Việt nhưng ông nội nhanh hơn một bước, cho kéo và Kim Phụng ngoài.
“Cậu Sơn, cô Phụng. Hai mau theo chúng phòng riêng để gặp sếp Lâm.”
…
Kim Phụng và Thanh Sơn ngơ ngác ông nội và hai túi hành lý chuẩn từ .
“Ông nội… thế là thế nào?”
Ông nội Thanh Sơn lớn:
“Còn thế nào nữa?”
“Mau tới đảo Gà hưởng tuần trăng mật.”
“Chuyện tiệc tùng cứ để ông lo. Cháu và Kim Phụng vất vả . Ông đầu tư để sớm nhận tin mừng chứ.”
Dứt lời, ông phẩy tay hiệu cho Thanh Sơn và Kim Phụng ngoài.
“Hai đứa nhanh lên. Trực thăng đang chờ sẵn sân thượng đấy.”
Không đợi Thanh Sơn và Kim Phụng phản ứng, hai thanh niên gác cửa gần đó tới xách túi đồ cho họ.
“Cậu chủ, cô chủ. Đi mau lên.”
Thanh Sơn khẽ gật đầu, tạm biệt ông nội rời .
Anh thì thầm tai Kim Phụng.
“Em tại gọi là đảo Gà ?”
Kim Phụng lắc đầu.
“Em xem hình mạng thấy nơi đó nhưng cái tên Gà thì vẻ liên quan lắm.”
“Chẳng lẽ họ nuôi nhiều gà?”
Thanh Sơn tủm tỉm .
Nếu cho Kim Phụng đảo đặt tên như do từ xưa tới nay, tỷ lệ sinh ở nơi đây cao thì cô sẽ phản ứng thế nào nhỉ?
Trước , cho rằng nơi đây thời tiết thuận lợi, bốn mùa hoa trái tươi nên dân ở đó “khoẻ” hơn những nơi khác. Tuy nhiên, ngày nay khoa học phát triển nên liệu thống kê cũng đầy đủ hơn. Người phát hiện khách du lịch tới đảo cũng “bách phát bách trúng”, chính vì đây là điểm đến lý tưởng cho những cặp đôi sớm tin mừng.
Thanh Sơn nhoẻn miệng , nắm lấy tay Kim Phụng .
“Cùng lên đó khám phá nhé.”
Kim Phụng khẽ gật đầu, hề rằng bên cạnh sắp trở thành một gà trống chăm chỉ. Vì quá rảnh nên sáng dậy sớm “tập gáy”, trưa ăn cơm xong ngủ “ gáy”, tối khi ngủ cũng “ôn luyện” để khỏi quên bài…
🤣🤣🤣
Mình xin phép dừng bút tại đây.
Tên truyện là “Bí mật của Lâm giáo đầu” mà giờ sắp thành “Bí mật đảo Gà” .
Mong chị Sơn - Phụng sớm sinh quý tử.
Hy vọng các bạn sẽ theo dõi những bộ truyện của .
Cảm ơn các bạn vì đồng hành cùng suốt thời gian qua. 😘