CHƯƠNG 58
Sáng sớm hôm , Kim Phụng tỉnh liền thấy bản gọn trong vòng tay của ai đó. Không những thế, còn ôm chặt lấy cô như thể sợ cô chạy mất .
Kim Phụng nhoẻn miệng , lấy ngón tay vuốt dọc sống mũi của Lâm Thanh Sơn. Bình thường dạy sớm, hiểu hôm nay say giấc như .
Kim Phụng chằm chằm quầng thâm ở mắt Thanh Sơn. Chẳng lẽ hôm qua làm việc tới khuya ?
lúc , Thanh Sơn lên tiếng:
“Em đủ ?”
Kim Phụng giật :
“Nhìn gì chứ?”
Thanh Sơn bật , lấy tay điểm nhẹ trán của Kim Phụng:
“Là em hại mất ngủ.”
Kim Phụng ngạc nhiên:
“Chẳng lẽ em ngáy to, gác chân nôn ?”
Thanh Sơn thành tiếng. Nếu Kim Phụng làm như nhất định sẽ “tẩn” cho một trận để cô tỉnh . Đằng cô như một chú mèo nhỏ quấn lấy , khiến chợp mắt.
Lâm Thanh Sơn hứa với bản rằng sẽ tự ý làm bậy khi Kim Phụng ở trạng thái thiếu tỉnh táo. Nói đúng hơn là Kim Phụng cần đồng ý thì mới dám “tiến hành”. Mặc dù hai là vợ chồng nhưng chuyện tế nhị là thể gượng ép, chỉ thể mặt dày để “xin xỏ” chứ nhất quyết lợi dụng lúc Kim Phụng say mà làm càn.
Vừa lúc cô đang ở trong trạng thái tỉnh táo, cũng chợp mắt một lúc nên lấy “tinh thần”.
Thanh Sơn lập tức bật chế độ “mặt dày”:
“Tối qua em khiến mất ngủ nên bây giờ đền cho .”
Kim Phụng bật :
“Anh em làm gì ? Tại đền chứ?”
Dứt lời, Kim Phụng xoay lưng về phía Thanh Sơn, chuẩn rời khỏi giường thì ôm chặt lấy cô, thì thầm:
“Tập thể dục buổi sáng Phụng.”
Kim Phụng khẽ gật đầu:
“Vâng.”
Nói xong, cô tiếp lời:
“Hôm nay là cuối tuần, vận động một chút cũng . Anh thích chạy dọc bờ sông leo núi?”
Thanh Sơn tủm tỉm . Làm gì chuyện tập thể dục “trong sáng” như .
“Tập tại nhà.”
Kim Phụng chu môi. Thời tiết thế mà tập tại nhà thì thật là đáng tiếc.
Thanh Sơn cô, ánh mắt hiện lên ý :
“Tập tại giường.”
Lúc , Kim Phụng dù ngu ngốc, trì độn tới mấy cũng hiểu ý của Thanh Sơn.
Cô lắp bắp:
“Trời… trời sáng .”
Thanh Sơn bật , với tay lấy một chiếc điều khiển nhỏ xíu màu đen từ trong ngăn kéo gần đó.
“Không thành vấn đề.”
Dứt lời, Thanh Sơn bấm nút nhỏ phía bên trái khiến cho bộ rèm kéo , đồng thời bật đèn ngủ lên.
Kim Phụng còn kịp phản ứng Thanh Sơn thì thầm bên tai cô:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-58.html.]
“Lúc đồng ý tập thể dục nên bây giờ trốn. Chưa với em, đây cũng là một cách đốt cháy calo hiệu quả đấy.”
…
Quả thật lời của Thanh Sơn sai. Sau khi “tập thể dục” xong, Kim Phụng mệt tới mức ngủ . Khi tỉnh bắt gặp cảnh Lâm Thanh Sơn chuẩn đồ ăn bếp.
Thấy cô xuống, mỉm :
“Ăn còn lấy sức tập thuyết trình.”
Kim Phụng xị mặt:
“Từ ngày mai… đúng… là từ tối nay, nghiêm cấm đồng chí Lâm Thanh Sơn lừa gạt con gái nhà lành.”
Thanh Sơn đặt tô bún sườn nóng hổi mặt Kim Phụng:
“Anh thấy lúc dù em thể nhưng nội dung luận văn đều nắm rõ. Nói đúng hơn là việc tập thuyết trình chắc chắn khó với em.”
Kim Phụng nhận bát bún từ tay Thanh Sơn, lời cảm ơn với giải thích:
“Vấn đề ở đó. Em sợ là sợ câu hỏi từ các thầy cô trong hội đồng kìa.”
Kin Phụng , tưởng tượng cảnh mỗi trong hội đồng sẽ hỏi một câu. Hồi học năm thứ hai đại học, cô cùng đám Lan Khanh xem các chị khoá bảo vệ luận văn, ít khi “ bã”. Tất nhiên khi kiến thức của Kim Phụng trong lĩnh vực quản trị cũng tăng lên, cô cảm thấy những câu hỏi đó cũng quá khó. Chỉ điều, những gì cô thấy lúc thực sự ám ảnh nên hiện tại Kim Phụng vẫn tim đập chân run mỗi khi nghĩ tới cảnh bảo vệ luận văn.
lúc , Thanh Sơn cầm một tập tài liệu đưa cho Kim Phụng.
Kim Phụng tò mò:
“Tài liệu gì ?”
Thanh Sơn mỉm :
“Những câu hỏi thường xuất hiện ở khoa của em.”
Kim Phụng ngạc nhiên, mở to hai mắt khi thấy góc bên đề tên Trần Nam Phong.
“Thầy Nam Phong - giảng viên đại học X ?”
Thanh Sơn khẽ gật đầu, giải thích:
“Em đừng coi thường . Tuy rằng ít tuổi nhưng đề cương làm “xịn” lắm đó.”
Kim Phụng lắc đầu:
“Ý em . Em hỏi quen thầy Nam Phong khi nào? Nghe thầy mới về nước lâu.”
Thanh Sơn giải thích:
“Anh là rót vốn công ty của , nhờ chút chuyện như cũng gì là quá đáng.”
Kim Phụng gật gù. Cô từng truyền thuyết về việc ôn tập thần tốc của Minh Anh - bạn gái Nam Phong nên đề cương nhất định “hạng thường”.
Thấy Kim Phụng tủm tỉm khi đám đề cương, Thanh Sơn lạnh lùng :
“Không em cũng trong đám nữ sinh hâm mộ thằng nhóc đó đấy chứ?”
Kim Phụng mở to hai mắt:
“Thằng nhóc?”
Thanh Sơn bật :
“Cậu ít tuổi hơn , hơn nữa cũng quen từ .”
Kim Phụng thật thà trả lời:
“Anh đó thôi, nếu thầy Hải nổi tiếng khắp trường em thì thầy Nam Phong còn hơn thế, chỉ nữ sinh trường X yêu mến thầy mà hâm mộ từ trường khác cũng .”
Nói xong, Kim Phụng mở điện thoại cho Thanh Sơn xem.
“Anh , cả một trang riêng dành cho hâm mộ.”
Thanh Sơn lạnh lùng bỏ điện thoại của Kim Phụng túi áo.
“Không xem mấy cái đó nữa. Mau ăn sáng bắt đầu ôn luyện. Mỗi câu trả lời sai hoặc thiếu ý sẽ đánh dấu để “tính sổ” tối nay.”