BÍ MẬT CỦA LÂM GIÁO ĐẦU - CHƯƠNG 20

Cập nhật lúc: 2025-07-20 13:21:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 20

Ngày hôm , mặc dù ba Thanh Sơn sẽ tới chúc Tết nhưng Kim Phụng vẫn khỏi choáng váng.

Ba cô và ba chuyện với , thi thoảng thì thầm điều gì đó tới rung cả ghế. Chẳng ai thể tin hai đàn ông đang thưởng bánh, uống trong phòng khách là thiếu tướng Lâm Thanh Bạch và giáo sư Trần Tiến Thành.

Quay sang cô và Thanh Sơn còn “đáng sợ” hơn như . Cả hai đang lên một danh sách những việc cần làm khi cô và về chung một nhà.

Kim Ngân kéo tay Kim Phụng, nhoẻn miệng :

“Chị và Sơn sắp cưới . Hai bên thế thì chẳng còn mấy ngày nữa.”

Kim Phụng lắc đầu:

“Tranh thủ ngày nghỉ nên bàn thôi. Không .”

Thanh Sơn những lời liền hiệu cho Kim Ngân bên ngoài. Anh tiến tới gần Kim Phụng :

“Năm mới, chúng thể để lớn mất hứng đúng ?”

Kim Phụng khẽ gật đầu:

“Vâng.”

Nói xong, cô tiếp tục gọt hoa quả bày đĩa.

Lúc , Thanh Sơn tủm tỉm , nhẹ nhàng ôm lấy Kim Phụng từ phía thì thầm tai cô:

“Đóng giả một chút cho ba yên tâm.”

Kim Phụng đang định đẩy Thanh Sơn vì cho rằng ai xuống bếp để “rình” thì ba của cô và ba của xuống.

Bắt gặp cảnh tượng đặc sắc hai thành tiếng:

“Tiếp tục.”

“Tiếp tục .”

Sau khi hai rời , Kim Phụng còn loáng thoáng ba của Thanh Sơn :

“Tôi bảo ông mà. Hai đứa thương lâu như , chắc chắn ở cạnh “tương tác” thôi.”

“Giờ ông thấy tận mắt đấy. Con trai và con gái ông nếu sớm về một nhà thì mắt với ông suốt ngày lên lẹo.”

Mặt Kim Phụng đỏ bừng. Cô lí nhí:

“May thật đấy.”

Thanh Sơn ghé sát cô, ánh mắt hiện lên ý :

“May cái gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-20.html.]

Kim Phụng nhỏ giọng giải thích:

“May mà đoán ba sẽ kiểm tra nên hành động .”

Thanh Sơn vênh mặt:

“Vì em , chuyện mới thể êm .”

Kim Phụng gật đầu lia lịa. Cô vẫn còn cái dòng màu đỏ nên nhất định sẽ cố gắng .

Lúc Kim Phụng chợt nhận ai đó vẫn còn ôm chặt lấy . Cô lên tiếng:

“Xong mà. Sao còn bỏ em ?”

Thanh Sơn cố gắng nín :

“Lệnh của thượng cấp là “tiếp tục” em ?”

Kim Phụng xoay , thẳng Thanh Sơn:

“Em còn mang thêm đồ lên nhà cho ba .”

Thanh Sơn cúi khiến cho gương mặt chỉ cách cô trong gang tấc:

“Để giúp em. Như mới là con rể ngoan của ba Thành chứ.”

Kim Phụng thấy mặt mũi nóng ran, cô thêm điều gì mới nên đành im lặng để Thanh Sơn “làm tròn vai”.

Thanh Sơn lên tới phòng khách, Kim Phụng tiếng của cô:

“Phụng. Sao con để Thanh Sơn mang đồ thế ?”

Kim Phụng đáp thì Thanh Sơn giải thích:

“Là con thể hiện mặt ba . Mong ba yên tâm giao em Phụng cho con.”

Mẹ của Kim Phụng đỡ lấy khay hoa quả gọt sẵn, thành tiếng:

“Đã bao giờ ba phản đối . Tất cả là hai đứa các con tự tưởng tượng đấy chứ.”

Nói xong bà đưa một tờ giấy tay Thanh Sơn:

“Mẹ và đẻ của con tính ngày xong . Chỉ cần đợi Kim Phụng bảo vệ luận văn xong là thể tiến hành làm đám cưới.”

Kim Phụng những lời liền phòng khách để rõ bản sẵn sàng sống chung một nhà với Thanh Sơn.

Đóng giả thì thoải mái nhưng nếu đăng ký kết hôn là dính tới pháp luật cô làm mà tự do kiếm bạn trai nữa.

Vừa khỏi phòng bếp, Kim Phụng khuỵu xuống khi thấy :

“Còn chuyện để hai đứa dọn về sống chung cho tiết kiệm như lời con , ba cũng cổ hủ. Chỉ cần hai đứa như chúng cũng phản đối.”

Loading...