Kim Ngân tết tóc cho Kim Phụng làu bàu:
”Em thấy chị xoã tóc như khi hơn.”
“Đi chơi bên ngoài mới thể như . Chị qua nhà Sơn cần để tóc gọn gàng, nữ tính một chút. Hơn nữa tết tóc như làm việc cũng đỡ vướng víu.”
Kim Ngân lên thành tiếng:
”Dù chỉ là đóng kịch nhưng tâm.”
Nghe những lời của em gái, Kim Phụng vội vàng đưa tay dấu giữ im lặng. Cô nhỏ giọng:
”Em cần hét lên cho cả thế giới như ?”
Kim Ngân lập tức hợp tác, thì thầm tai Kim Phụng:
”Không ạ.”
Kim Phụng bật , lấy tay điểm nhẹ trán của Kim Ngân:
”Đừng bao giờ nhắc tới chuyện . Chúng đều là “nhân viên” của Sơn. Không nhiều lời.”
Kim Ngân bĩu môi:
”Em nhiều lời. Em chỉ to thôi.”
Kim Phụng ghế, khẽ xoay để mái tóc của qua gương.
”Lát nữa về chị thưởng cái gì nào?”
Kim Ngân ôm lấy cổ Kim Phụng:
”Bây giờ cũng chẳng quán nào mở cửa . Chỉ cần chị phát tài là .”
Kim Phụng bật :
”Lại bắt đầu đấy.”
Kim Ngân ôm lấy con thú nhồi bông ở gần đó:
“Em thấy Sơn thích chị.”
“Em lén chị chuyện với Thiên Minh còn gì. Anh Sơn…”
Nói tới đây đột nhiên Kim Phụng dừng , lẽ em gái cô thể hiểu hết nội dung. Trong mắt Kim Ngân, Thanh Sơn cũng giống như những khác mà thôi.
Kim Phụng nhẹ nhàng giải thích với cô bé:
”Anh Sơn bạn gái để dẫn về nhà nên mới nhờ chị giúp. Bọn chị chỉ là bạn bè thôi. Anh Sơn sẽ thích chị.”
Kim Ngân bĩu môi:
”Em chẳng tin.”
Nói xong, cô bé định lấy dẫn chứng là những sắp xếp ngầm của Thanh Sơn nhưng thôi. Chuyện rể tương lai dặn giữ kín , chỉ chị cô là chẳng gì thôi.
lúc gõ cửa phòng, Kim Ngân chạy vội phía ngoài:
“Mẹ… xem chị Phụng xinh .”
Thanh Sơn thấy Kim Ngân tưởng là liền bật :
”Để xem chị Phụng xinh nhé.”
Lúc ánh mắt của Thanh Sơn đổ dồn Kim Phụng. Hôm nay trông cô thật dịu dàng, khiến thể rời mắt.
Kim Ngân khúc khích:
“Em tết tóc cho chị đấy. Sau rể thưởng cho em.”
Thanh Sơn rút một thanh sô cô la từ trong túi áo:
”Đương nhiên là quà . Có bao giờ quên phần em vợ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-12.html.]
Kim Ngân híp cả mắt:
“Cảm ơn rể.”
Kim Phụng cầm lấy túi xách phía cửa:
”Anh đừng chiều con bé quá.”
Thanh Sơn mỉm , đưa tay cài mấy sợi tóc mai cho Kim Phụng.
”Con bé hiểu chuyện.”
Kim Phụng hành động của Thanh Sơn làm cho bất ngờ, cô vô thức lùi để né tránh nhưng ai đó còn nhanh hơn.
Ánh mắt Thanh Sơn vô cùng dịu dàng, nhẹ nhàng nắm lấy tay Kim Phụng.
”Đi thôi.”
Kim Phụng khẽ gật đầu một tiếng:
”Vâng.”
Ắt hẳn Thanh Sơn cùng cô “tập” một chút cho tinh thần.
Dù bọn họ cũng đang đóng vai hai yêu lâu, những hành động như khoác tay, nắm tay cũng thật tự nhiên.
Kim Phụng nhoẻn miệng :
”Lát nữa nếu em làm gì đúng phiền nhắc em một chút.”
Thanh Sơn gật đầu:
“Ra ám hiệu bằng cách đá chân ?”
Nói xong, Thanh Sơn liền lấy chân chạm nhẹ chân của Kim Phụng.
“Đá một cái như nghĩa là em đang làm . Còn đá hai cái liền thì em im lặng để giải quyết ?”
Kim Phụng gật đầu như gà mổ thóc, hít sâu một bước lên xe.
“Em sẵn sàng .”
Thanh Sơn bật , kéo Kim Phụng khỏi chiếc ghế phía .
”Cô ngốc ạ. Mất bình tĩnh tới nỗi nhầm chỗ .”
Anh chỉ tay ghế phụ:
”Chỗ của em ở mà.”
Kim Phụng khẽ thở dài, cô tới nhà ai làm khách kiểu bao giờ. Miệng thì là sẵn sàng mà trong lòng bất an hơn cả thi vấn đáp.
Lúc Thanh Sơn đặt hai tay lên vai Kim Phụng, sâu mắt cô:
Nên nhớ em là trong lòng Lâm Thanh Sơn. Em chỉ cần là chính thôi, cần lấy lòng ai ngoài .”
Nghe những lời Kim Phụng bật , tự nhiên Thanh Sơn giống như nam chính ngôn tình nhập .
Thanh Sơn chăm chú cô:
“Có gì đáng ?”
Kim Phụng thành thật trả lời:
“Nếu câu cho Thiên Minh đảm bảo mừng tới rớt nước mắt.”
Thanh Sơn điểm nhẹ trán đối diện:
“Vậy còn em thì ?”
“Nếu bạn trai em em sẽ hôn .”
Nghe những lời mặt Thanh Sơn lập tức biến sắc. Vẫn rằng Kim Phụng chạy thoát nhưng chẳng hiểu con đường của gập ghềnh đến . Lúc Thanh Sơn chỉ thể ghen với chính ở tương lai mà thôi.