Thanh Sơn trong bếp cùng Kim Phụng đóng gói mứt Tết. Mứt khi sên khô để thật nguội mới thể đóng gói. Nếu lỡ làm khi mứt còn ấm sẽ sinh ẩm bên trong, thể bảo quản lâu.
Thanh Sơn tuy thích đồ ngọt nhưng vì những thứ do chính tay Kim Phụng làm nên thực sự nếm thử.
Thanh Sơn vươn tay định cầm lấy một miếng mứt dừa non nhưng còn chạm tới Kim Phụng đánh mạnh tay.
”Không ăn.”
Thanh Sơn bật , cô gái bình thường nhỏ nhẹ là mà lúc đánh cũng chẳng kém ai.
Thanh Sơn xoa xoa vết đỏ tay vì đau mà vì đây là dấu vết đầu tiên cô để .
Anh rút điện thoại khỏi túi áo chụp ảnh “vết thương” bàn tay trái của .
Kim Phụng thấy hành động lạ của Thanh Sơn liền hỏi:
”Tại làm ?”
Thanh Sơn tủm tỉm , lưu bức hình để về còn tính sổ với cô.
Tới lúc cô thuộc về dấu vết để đảm bảo nhiều hơn, đậm hơn như .
Tất nhiên những suy nghĩ bậy bạ Thanh Sơn chỉ dám để trong đầu mà thôi. Bản cũng tin thứ tình cảm kiểu gặp yêu .
Anh vốn cho rằng thích, yêu ai đó cần thời gian. Vậy mà Lâm Thanh Sơn nghiệp quật, ngay khi gặp Kim Phụng chinh phục cô, biến cô trở thành bạn gái của .
Chỉ điều cô bạn trai, lý trí cho phép vướng một mối quan hệ phức tạp. Nói đúng hơn là đập chậu cướp hoa việc làm.
Người đang yên tự nhiên nhảy phá đám chẳng là “Tuesday” ?
Không ngờ khi “bạn trai” của cô xuất hiện, phát hiện thú vị là tay Thiên Minh sơn nhũ bóng.
Mặc dù cố gồng làm vẻ “giấm chua” các kiểu nhưng những thứ đó làm qua nổi con mắt tinh tường của Lâm Thanh Sơn.
Chính lúc đó hạ quyết tâm đem con gái nhà về làm của riêng.
Thanh Sơn mỉm , che giấu suy nghĩ thật trong lòng:
”Chụp để cho Thiên Minh xem.”
Kim Phụng thành tiếng:
”Em đánh như còn nhẹ đó. Đồ lỡ như nhận thắp hương thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-10.html.]
Nói xong cô chỉ đám vụn đường bên cạnh:
”Anh thể ăn cái .”
Thanh Sơn mở to hai mắt, gần ba mươi năm sống cõi đời từng ăn mấy thứ “ định hình” như .
Kim Phụng thấy Thanh Sơn chần chừ liền hỏi:
”Anh chê ?”
Thanh Sơn vội lắc đầu:
”Không chê. Không chê.”
Nói xong, dậy, lấy một chiếc thìa nhỏ để xúc vụn đường.
Kim Phụng bật :
”Đám vụn đường cho hết đấy. Không cần dùng thìa , lấy tay ăn sẽ ngon hơn đó.”
Thanh Sơn ngạc nhiên:
”Em làm mẫu .”
Kim Phụng lập tức thị phạm cho Thanh Sơn cách dùng ngón tay cái và ngón tay trỏ bốc vụn đường.
Thanh Sơn nhoẻn miệng , kéo tay Kim Phụng về phía :
”Bón cho . Em tất cả chỗ đường vụn là của mà.”
Kim Phụng còn làm thì Thanh Sơn há miệng chờ ăn.
Cô nhẹ nhàng thả đám vụn đường đó khiến Thanh Sơn híp cả mắt:
”Ngon.”
Kim Phụng thấy nhịp tim tăng vọt. Hình như gì đó đúng trong tình huống .
Chẳng lẽ cô đang d.a.o động đàn ông “ chủ” ? Không những thế “chủ” của là “bạn trai thiết” của cô nữa.
Kim Phụng vội vàng xua ý nghĩ đó khỏi đầu.
Cô chỗ khác, cho Thanh Sơn thấy gương mặt đang ửng đỏ của .
Nếu Thiên Minh chuyện nhất định sẽ chửi cô ngu cho mà coi. Ai động tâm với để mắt tới phụ nữ chứ.