Bí mật của cô vợ - Chương 112: Ngoại truyện 5. KẾT

Cập nhật lúc: 2025-06-29 00:30:22
Lượt xem: 1,380

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn theo bóng dáng rời đi của đám người Gia Ly, Diễm Liên tức đến trợn mắt, nhưng ngay sau đó lại cười, cười méo mó và nước mắt cứ thế tuôn rơi. Đã rất lâu rồi cô ả không có khóc, chỉ có oán và hận. Bao năm qua cô ta sống, cố gắng trở về chỉ vì điều gì? Vì muốn đẩy Gia Ly xuống? Rồi sao nữa? Rốt cuộc giờ đây Diễm Liên mới thực sự nhận ra, MỌI CHUYỆN CÔ TA LÀM THẬT VÔ NGHĨA!!!

Cô ta từng xinh đẹp, giỏi giang, từng có tương lai…

Nhẽ ra cô ta đã không phải chịu đựng tất cả bất hạnh này, nhẽ ra giờ này cô ta cũng như bao người ngoài kia, nhẽ ra… Suy cho cùng, con người mà, ai chẳng có lòng ghen tị, ai chẳng mong cầu bản thân mình ngày hôm nay tốt hơn hôm qua, và ngày mai ngập tràn hạnh phúc. Chỉ là, có mấy người học được cách chấp nhận, chấp nhận QUẢ mà mình đã GIEO.

Diễm Liên cũng vậy? Luôn lấy cái cớ cô ta bất hạnh hơn người khác để ngụy biện cho hành vi đánh cắp thành quả của người khác? Con cáo muốn ăn trộm mật ong, kết quả lại bị đàn ong đuổi đốt.

Và giờ đây, sau bao năm cô ta cũng cảm thấy bản thân mình cỡ nào ngu ngốc.

Nhìn tên vệ sĩ, Diễm Liên bật cười: "Chà, thật đáng buồn. Anh lại phải ở đây chung với tôi rồi.”

“Cô nghĩ vậy hay sao?” Gã nhếch miệng cười, bước tới chiếc ghế gần đó ngồi xuống.

Cái nhìn xấu xa lóe lên trong đáy mắt gã ta khiến Diễm Liên chợt rùng mình. Cô ta thừa biết bản thân đang bất lợi cỡ nào, thế nên vội nghĩ cách để bảo vệ mình, giọng nói mềm mại khẽ vang lên: “Anh cũng đừng lo lắng, chúng ta cùng nghĩ cách thoát khỏi đây, nhất định Hill sẽ không để…”

“Đến giờ mà cô vẫn không hiểu được vị trí của bản thân à?” Người phụ nữ này vẫn ngu ngốc dễ bị lừa dối như vậy? “Cô muốn ở đây và chờ đợi người đàn ông đó tới cứu?”

Gã ta mỉm cười xấu xa: “Chi bằng trong lúc cô chờ Hill đến, chúng ta tâm sự một chút?”

Diễm Liên ôm bụng loạng choạng đứng lên, lấy hết sức lao vào gian phòng ngủ bên cạnh đóng sầm cửa lại. Gã vệ sĩ nhìn thấy cũng không tỏ ra gấp gáp. Gã ta lớn giọng nói: “Ba tháng cũng không ngắn, tôi xem cô ở trong đó được bao lâu, đồ ăn thức uống đều ngoài này hết kìa!”

Diễm Liên cắn môi, cô ta thực sự không muốn quay lại con đường trước kia. Chiếc điện thoại đã bị cô ta bấm đến sụt nguồn, sóng và mạng đều bị chặn, lúc này quả thực cô ta chẳng khác gì tù nhân bị giam lỏng.

***

“Ba ngày rồi, cô ta cũng kiên trì đó chứ?” Gia Ly nhìn màn hình giám sát bĩu môi nói.

Tuấn Phong đưa cho cô cốc cam vắt rồi ngồi xuống bên cạnh nhìn vào màn hình ipad, nhẹ cười: “Em động lòng à?”

“Thực ra, có lẽ cô ả cũng đã thay đổi, nếu như là lúc trước, em cho rằng cô ả sẵn sàng lấy lòng gã vệ sĩ kia. Chúng ta đều biết, dựa vào bản lĩnh của gã ta, hàng rào điện kia không thể giam chân gã lại được.”

“Giang sơn để đổi, bản tính khó dời!” Tuấn Phong cầm ipad đặt ra bên cạnh, cất chiếc cốc không đi rồi ôm vợ vào lòng. “Ba tháng cô ta bị trừng phạt, không thể nhân nhượng.”

“Cô ta tố cáo chúng ta thì sao?”

“Hai kẻ đó trên người đều mang tiền án, còn giả mạo giấy tờ. Em nói xem dám ra tòa hay không?”

“Tên Hill sao rồi?”

“Mất tích rồi. Trọng Đạt đang truy vết, có vẻ như đã bị động, toàn bộ thông tin đều không còn giá trị. Minh Quân nghi ngờ anh ta từng là một thành viên cũ của Bella, nhưng chưa chắc chắn!”

“Anh! Như vậy, tất cả các anh đều đang gặp nguy hiểm?”

“Em yên tâm, cũng chẳng đáng lo. Hãy chăm sóc cho cục cưng của chúng ta đây này.” Anh đặt tay lên bụng cô, nơi này đang có thiên thân nhỏ của bọn họ.

“Em rất thích cái tên Gia Hân, Vũ Gia Hân.” Gương mặt Gia Ly ánh lên niềm hạnh phúc, mắt long lanh nhìn Tuấn Phong.

“Gia Hân, luôn hân hoan, vui vẻ, may mắn, hạnh phúc suốt cả cuộc đời. Rất ý nghĩa. Nghe theo em!”

“Reng, reng…” Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên, Tuấn Phong cầm lên xem, sắc mặt không mấy vui vẻ đưa sang cho Gia Ly. Không cần nhìn cô cũng biết người gọi đến là ai.

“Con trai, nay chưa ngủ hay sao? Ngủ muộn mặt sẽ nổi mụn đấy nhé!”

Minh Khang nhướng mày y như ông cụ, bắt chước dáng vẻ của Duy Hoàng nói: “Đàn ông mà có gương mặt quá đẹp cũng không tốt, với lại con cho rằng bản thân không cần dùng tới mặt để thành công.”

“Ai dạy con nói như thế đấy? Nay có chuyện gì vui không?” Gia Ly dựa vào người Tuấn Phong bắt đầu nấu cháo điện thoại cũng con trai.

“Hôm nay con hoàn thành sớm thử thách của ba Hoàng nên được về nhà, mẹ con đang bận cùng ông bà nội chuẩn bị đồ tết, con mới gọi cho mẹ ạ.” Minh Khang tự hào khoe: “Thằng nhóc kia mai mới về, đêm nay con được ngủ với mẹ Ngọc, mai con sang ngủ với mẹ nhé!”

“Không được!” Tuấn Phong cầm lấy điện thoại trả lời ngay trước khi Gia Ly kịp đồng ý: “Mẹ con cần nghỉ ngơi, phụ nữ có thai sẽ rất nhanh mệt mỏi.”

“Vậy con sẽ mang đồ bổ cho mẹ, chắc chắn thời gian qua cha chăm sóc mẹ chưa chú đáo. Con biết ngay mà, cha cũng giống ba con, vụng về hết sức.” Cậu nhóc nói một tràng dài: “Cha biết phụ nữ có thai hay mệt mỏi thì phải bớt thời gian mát xa cho mẹ, đọc truyện cho em bé nghe để sau này thông minh. Ôi, nói với cha chuyện này cũng không có tác dụng, mai con tới, sẽ mang cho cha cẩm nang chăm sóc bà bầu.”

“Thằng nhóc này, tí tuổi đầu đã đọc mấy thứ đó?” Tuấn Phong bất lực than.

“Tri thức của nhân loại ai cũng có quyền học hỏi, hơn nữa, con phải chăm sóc tốt cho em của con chứ, chờ đợi vào cha, lại như ba con thì mẹ Ly lại suốt ngày đi kiếm niềm vui như mẹ Ngọc của con mất.”

Tuấn Phong hoài nghi nhìn Gia Ly, nhận được cái nhún vai của cô, lần đầu một người giỏi nắm bắt tâm lý con người cũng trở nên hoang mang, anh hỏi nhỏ: “Phụ nữ có thai đều thất thường như thế hay sao?”

Minh Khang nói như đúng rồi: “Cha thấy chưa? Kiến thức của cha cao siêu quá nên không hiểu được những chuyện rất bình thường này đâu…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-mat-cua-co-vo/chuong-112-ngoai-truyen-5-ket.html.]

Ba mươi phút sau.

“Ừ, cha biết, mang hết mấy quyển đó sang cho cha xem. Ừ ừ, ừ, cha hứa sẽ đọc cẩn thận.”

Tuấn Phong tắt máy, nhìn Gia Ly: “Anh mát xa cho em nhé!”

“Em mới có thai hai tháng thôi, còn rất khỏe…”

“Không được, anh cảm thấy em cần phải được nghỉ ngơi tuyệt đối.”

Gia Ly khóc không ra nước mắt, nhìn Tuấn Phong lúc này như bị biến thành tên ngốc, hoàn toàn mất đi dáng vẻ uyên bác hàng ngày.

***

“Minh Phúc, đây là em gái của anh,coi bộ ngọt ngào không?” Minh Khang dắt theo Gia Hân đến trước mặt Minh Phúc vênh mặt khoe.

“Gia Hân, em nói xem anh và anh Khang, ai đẹp trai hơn ai?” Minh Phúc không thèm để ý tới anh trai cúi người hỏi cô nhóc Gia Hân 4 tuổi.

“Hai anh giống nhau mà, đẹp cùng đẹp, xấu cùng xấu!” Gia Hân chu miệng đáp.

Minh Phúc không từ bỏ hỏi tiếp: “Vậy em thích anh Phúc hay anh Khang hơn?”

“Anh Khang là anh trai em, anh Phúc không phải!” Cô nhóc chỉ ngón tay mập mạp vào Minh Khang khoe: “Anh Khang làm món trứng cầu vồng rất ngon.”

“Anh cũng là anh trai em mà.”

“Vậy anh có biết làm món trứng cầu vồng không?”

Minh Phúc gãi đầu, cậu nhóc có vóc dáng cao gầy lần đầu tiên trong đời cảm thấy không biết nấu ăn thật mất mặt. “Để lần sau anh trai làm trứng cuộn cho bé Hân nhé!”

“Được ạ, lúc đấy sẽ là anh trai em.”

“Hứa rồi nhé!” Minh Phúc nhắc lại.

Gia Hân gật đầu.

“Sẽ không ngon như anh trai đâu!” Minh Khang khinh thường nói rồi dẫn theo Gia Hân đi: “Anh trai làm món ngon khác cho em, đi ăn nào!”

“Đợi em với, em cũng là em trai của anh mà…”

***

Hai người đàn ông ngồi gần đó cười rộ lên.

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

“Con hơn cha là nhà có phúc, Hoàng này, hai đứa nhóc nhà cậu tôi chỉ nhận một thôi nhé!” Tuấn Phong vui vẻ trêu.

“Kệ bọn chúng đi, dù là đứa nào thì con dâu của tớ cũng là con gái cậu.” Duy Hoàng cất điện thoại vào túi hãnh diện đáp.

“Có tin gì của Hill không?” Tuấn Phong hỏi.

Duy Hoàng nheo mắt thở dài đáp: “Sau khi anh ta đưa Diễm Liên đi, cũng chưa từng thấy xuất hiện trở lại.”

Tuấn Phong có chút do dự: “Tính cách của anh ta sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy đâu.”

“Nhưng trong chuyện này còn rất nhiều khúc mắc, cái c.h.ế.t của cha mẹ La Ly, gia đình Hill, và cả những người trực tiếp tham gia nhiệm vụ đó, anh ta vẫn luôn cho rằng cậu đã tham gia vào quá trình sửa đổi ký ức của anh ta, nên việc kéo cậu vào kế hoạch báo thù là khó tránh khỏi.” Duy Hoàng cẩn trọng nói.

“Kẻ đã làm việc này thủ pháp cũng rất cao siêu, dùng tín hiệu trí nhớ mới ghi đè lên ký ức cũ khiến đối tượng bị thôi miên nhiều khi không phân biệt rõ được thực và ảo, tình trạng của La Ly chính là một điển hình, chỉ là tớ sắp tìm ra được phương pháp phá giải rồi. Nếu Hill chịu hợp tác, có lẽ chúng ta cũng sẽ có được manh mối của kẻ đứng phía sau.” Tuấn Phong nhìn theo bóng dáng của hai người phụ nữ đang tới gần, nhanh chóng thay đổi đề tài: “Kiếm cho tớ một chiếc vòng lục bảo.”

“Em và Ngọc Ly tính tuần sau sẽ đi…”

“Được, cả nhà chúng ta cùng đi.” Duy Hoàng vội nói chen vào cắt ngang lời Gia Ly.

“Không, ý em là hai…”

“Hai bọn anh sẽ chuẩn bị toàn bộ mọi thứ chứ gì, ok nhé. Bọn anh đi chuẩn bị đây.” Duy Hoàng vội kéo Tuấn Phong đứng lên. Để cho người ta nói hết câu thì chỉ có bị bỏ rơi ở nhà, anh ấy rất có kinh nghiệm trong chuyện bám đuôi này rồi.

*****

Ngoại truyện đến đây là hết! Em rất cảm ơn mọi người thời gian qua đã kiên nhẫn chờ đợi em. Biết ơn và cảm ơn mọi người rất nhiều ạ!

Mọi chuyện liên quan đến Hill và La Ly hoặc manh mối khác sẽ giải đáp ở 3 bộ truyện về sau. Thanks all!!!

Loading...