Bí mật của cô vợ - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-06-29 00:30:18
Lượt xem: 307

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Diễm Liên mặc một bộ váy liền thân bó sát, mặc dù rất kín đáo nhưng mọi đường cong trên cơ thể đều phô bày triệt để. Cô ta đang ngồi trên sô pha nghiên cứu hồ sơ về Tuấn Phong đặc biệt chú ý tới những năm gần đây của anh và Gia Ly. Càng đọc, khóe miệng cô ta càng cong lên đầy thích thú: “Vô sinh sao? Nếu anh biết trong tay tôi đang giữ công thức thuốc có thể giải hoàn toàn biến chứng của thuốc độc, anh sẽ lấy gì ra để trao đổi với tôi?”

“Loại chó cái giống như cô thì chỉ cần trả công mười lăm phút chổng m.ô.n.g là xong chứ gì?” Lara từ cửa bước vào cười giễu cợt.

Trước khi cô ta nói xong, bộ mặt trang điểm tỉ mỉ rất xinh đẹp đã bị một chiếc dép tổ ong bay tới chào hỏi. Cuối cùng cơn uất hận của Diễm Liên cũng có chỗ bùng nổ, là đây chứ đâu.

"Con Lara, bà nhịn mày lâu lắm rồi nhé. Ở đây là sân nhà bà, mày ngứa mồm mày sẽ c.h.ế.t chắc luôn!"

Tiếng đồ đạc rơi loảng xoảng, Lara bị Diễm Liên như đột nhiên xông lên đánh cho choáng váng quên luôn phản ứng. Cô ta vừa chân ướt chân ráo từ sân bay về tới đây, mới nói đúng một câu, còn chưa kịp làm gì khác. Rõ là bị đánh đến ngu người luôn.

***

Hill nghiêm mặt ngồi trên sô pha. Trước mắt anh ta là Lara. Cô ta cầm túi chườm che đi gương mặt sưng phồng khóc nức nở.

Nhưng tất nhiên cô ta không có kể rằng cô ta đã nói gì Diễm Liên, cố tình quên luôn chính mình mới là một kẻ gây rối.

"Hill ơi, em tới là muốn giúp hai người. Nhưng vừa thấy em, Liên đã nhảy vào như một người điên mà đánh em tới tấp.”

Vẻ mặt Hill càng thêm lạnh lùng.

Diễm Liên cũng đang tức giận. Toàn thân của cô ta sau sự cố đêm qua và trận chiến sáng nay với người đàn ông này đã giống như sắp bị tan ra. Lại điên cuồng một trận vừa rồi, giờ cô ta rõ là lười muốn cãi. Chỉ dùng ánh mắt ác liệt trừng Lara.

[Chết tiệt! Con khốn, rồi mày sẽ từ từ cảm nhận…]

Hill hừ mũi, lạnh lùng nhìn Lara. Đáy mắt chợt sáng lên tia tính toán. Lát sau anh ta nghiêm túc nói: “Liên thông thạo nơi này hơn cô. Mọi chuyện tuyệt đối nghe cô ấy.”

Nói xong lời cuối cùng, anh ta vẫy tay ý đuổi Lara đi như đuổi ruồi. Không thể trái lệnh, cô ta đành hậm hực rời đi.

Quả thực Lara chính là trợ thủ giỏi nhất, bám trụ ở bên anh ta cũng lâu nhất. Nhưng mánh khóe lại chẳng thể bằng Diễm Liên. Cứ nhìn độ nhẫn nhịn này mà xem, có ai chờ về tới nhà mới trả thù như thế, nói anh ta hài lòng với Diễm Liên thì hơi quá, nhưng thực sự rất thích cách làm này.

Diễm Liên cho rằng Hill đang bảo vệ mình, cô ta sà vào lòng anh ta giọng ngọt ngào lấy lòng: “Em cảm ơn anh!”

Nhưng trái với những gì Diễm Liên mong đợi, Hill đột nhiên đứng lên vác theo cô ta lên vai đi thẳng ra cửa. Diễm Liên linh cảm thấy chuyện chẳng lành, liền vội nói: “Hill, em biết em sai rồi, em không nên nói dối. Đúng vậy, là em cố tình đánh cô ta, em trút giận lên cô ta đấy. Ai bảo ngoài cô ta ra em chẳng có ai để xả giận chứ, Hill, em xin lỗi!”

Nhưng mặc cho cô ta van xin, Hill vẫn chẳng dừng bước. Anh ta đang đứng trước bốn thùng rác công cộng bên vệ đường. Mỗi thùng một màu dùng để phân loại rác. Suy nghĩ một lát, anh ta mở nắp thùng có màu xanh dán ký hiệu rác hữu cơ dễ phân hủy, không chút do dự ném Diễm Liên vào trong.

Cô ả bị ném vào thùng rác cao đến ngang n.g.ự.c không thể trèo ra, dưới chân là rất nhiều rác bốc mùi hôi thối, còn có những thứ đã bị phân hủy tạo thành chất nhão nhoét ghê tởm. Diễm Liên sợ hãi đến tái mét mặt mũi nôn mửa không ngừng. Muốn thoát ra nhưng mỗi lần cố trèo lại bị trơn trượt ngã dúi ngã dụi vào đống bầy nhầy dưới chân. Thảm vô cùng.

Đây chính là bài học vì cô ta dám dở trò vặt vãnh trước mặt anh ta.

Thật khủng khiếp!

“Hill, em xin anh, em biết lỗi rồi, tha cho em…”

Mặc cho Diễm Liên khóc lóc van xin, Hill lạnh lùng đóng nắp thùng rác lại, rồi xuổi tay bỏ đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-mat-cua-co-vo/chuong-108.html.]

Hai tiếng sau, Hill quay lại, Diễm Liên vẫn đang đợi anh ta. Thực ra cô ta hoàn toàn có thể xô đổ thùng rác rồi chui ra, nhưng cô ta không làm vậy, tội chỉ thêm nặng. Tất nhiên cô ta đã đoán đúng.

Thấy Diễm Liên vẫn an phận ở trong thùng rác chờ mình Hill rất hài lòng. Anh ta cũng không ngại bẩn, bế cô ta lên đi vào trong nhà, bước thẳng vào nhà tắm, tỉ mỉ giúp cô ta tắm rửa.

***

Sáng hôm sau, trên người Hill chỉ mặc duy nhất chiếc quần tam giác, anh ta đang đứng trước gương chọn lựa áo sơ mi. Diễm Ly đã dậy từ lâu, cô ta ngắm nghía cơ thể tuyệt đẹp của người đàn ông rồi đột nhiên nhảy phốc khỏi giường, nhanh như cắt vồ lấy bộ vest Hill chuẩn bị mặc vào.

"Buông ra!” Hill cau có quát, không hiểu người phụ nữ này lại lên cơn gì?

Trước đây, dù ở bên anh ta nhưng Diễm Liên luôn thờ ơ chưa bao giờ chú ý đến việc ăn mặc của anh ta nhiều như vậy. Hill nheo mắt nhìn Diễm Liên, một tia hy vọng bỗng lóe lên trong đầu anh ta. Hill dịu dàng nói: “Ngoan nào, sáng nay anh cần phải đi gặp Phong tổng có cuộc họp quan trọng.”

Diễm Liên bĩu môi hờn giận nói: “Không đời nào!”

"Hử?” Hill nheo mắt.

“Em sẽ không để anh mặc bộ vest do Lara chuẩn bị mà ra ngoài, hãy đổi một bộ khác nhé, Hill!”

Nghe cô ta nói thế, cùng với gương mặt của người phụ nữ anh ta yêu, Hill có chút hơi sốc, trái tim đã c.h.ế.t từ lâu bắt đầu tràn đầy hy vọng. Đôi mắt chim ưng nhìn chằm chằm vào cô ta một lúc lâu, cố gắng nhìn thấu xem Diễm Liên đang có bao nhiêu thật giả ở chỗ này.

Cô ta có thực sự ghen tị không? Có tình cảm với anh ta thật không?

"Tại sao?” Hill muốn tìm hiểu.

Diễm Liên che giấu sự tính toán, bày ra vẻ mặt ngây ngô ngờ nghệch hỏi: “Tại sao? Chẳng tại sao cả, cô ta suốt ngày nói anh chọn đồ rất hợp ý cô ta, em, em rất không thoải mái.”

Hill bước từng bước dồn Diễm Liên về phía giường, cô ta hơi hoảng muốn trốn nhưng không thể: “Hill, nếu anh không thích thì em sẽ không nói nữa, từ nay về sau nhất định không quản…”

Hill đã dồn Diễm Liên nằm ngửa ra giường, anh ta đưa tay giữ lấy cằm cô bóp mạnh. Cảm giác hưng phấn này khiến anh ta không muốn dừng lại.

Mà cô ả Diễm Liên bị đau cũng chẳng dám hé răng nói thêm gì. Có phải cô ta đã quá quyết liệt khi can dự vào việc ăn mặc của Hill? Anh ta có tức giận nhiều không?

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

Diễm Liên vừa hối hận vừa tức giận. Rõ ràng bản thân cô ta chỉ là công cụ để báo thù của người đàn ông này nhưng cô ta lại vô thức yêu anh ta, còn xem mình chính là người phụ nữ đã c.h.ế.t đó, nhiều khi còn quên gọi tên của người ta khi l.à.m t.ì.n.h với cô ta.

Sau khi suy nghĩ, cô ả liền dũng cảm giải thích.

“Em phát hiện ra bản thân em có chút, không phải, là em rất thích anh.” Nói xong, ngay cả Diễm Liên cũng thấy ngưỡng mộ trí thông minh của chính mình.

“Em nghỉ đi, sẽ nói chuyện sau!” Hill đứng dậy bước tới bên tủ lấy đúng bộ mà Diễm Liên đã mua, nhanh chóng thay vào rồi vội ra khỏi nhà. Cứ như đang chạy trốn.

Vào xe, Hill nhắm mắt và ra lệnh cho tài xế: “Lái xe."

Chuyện gì vừa xảy ra? Diễm Liên nói thích anh ta? Cô ta nói thật hay giả? Rõ ràng anh ta hoàn toàn có thể nổi giận, nhưng lại không lỡ xuống tay, làm sao có thể khi người đó nói thích anh? Phải chăng anh ta cũng đã thực sự rung động?

,

Loading...