“Con sai !” – Mai Tiểu Hổ chạy loạn trong phòng, Lý Mỹ Lệ đuổi theo kịp.
Mai Miêu cũng Mai Tiểu Hổ với ánh mắt đầy bất mãn, nghĩ rằng vì chuyện đổi việc lúc nãy cô đồng ý giúp nên mới như với Tiểu Dịch, cố tình trả đũa cô.
“Để xem con còn dám bậy nữa !” – Lý Mỹ Lệ tiện tay ném cái mắc áo trúng Mai Tiểu Hổ, chụp thoáng khựng .
Lý Mỹ Lệ xông tới đánh cho vài phát, đánh mắng. Ngay cả Mai Chính Nghiệp sofa cũng quát:
“Con chuyện kiểu gì ? Mau xin Tiểu Dịch!”
Bị cả nhà chĩa mũi nhọn , Mai Tiểu Hổ tức giận hét lên: “Nó chẳng vì nhà nó tí tiền thôi ? Chỉ vì mấy đồng tiền mà các bênh nó như ? Giỏi thì cả đời dựa nó , đừng trông mong gì ở !”
Nói xong đập mạnh cửa, bỏ .
“Yên tâm, sẽ bỏ con .” – Mai Miêu xoa đầu con.
“ con con ruột của bố… nếu bố em bé ruột, liệu… bỏ con ?” – Tiểu Dịch ngây ngốc hỏi.
“Sao thế ? Con là con ruột của . Tuy bố bố ruột con, nhưng từ khi con chào đời bố chăm con , thương con, coi con như con ruột. Bình thường bố đối xử với con thế nào?”
Tiểu Dịch gật đầu, tâm trạng dịu : “Con . Bố đều yêu con.”
“Đi chơi .” – Mai Miêu cầm điện thoại nhắn tin mắng Mai Tiểu Hổ một trận.
Lý Mỹ Lệ khuyên: “Đừng chấp thằng nhỏ, nó tính khí đấy.”
Vương Mộng lên: “Để em gọi về, bắt nó xin chị và Tiểu Dịch. Muốn chị giúp đổi việc thì điều.”
Buổi tối, Tiểu Dịch gọi điện cho Tạ Tang Ninh, con ch.ó robot cạnh giường đợi lệnh.
Tạ Tang Ninh cùng Tư Thiên Nam từ Giang Thành về, đang chuẩn ăn tối.
“Nhớ đỡ đầu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu/chuong-741-anh-re-den-lam-viec-tai-cong-ty.html.]
“Con thích robot chó làm lắm, cảm ơn đỡ đầu.” – Tiểu Dịch ngây ngô chuyện ngoan.
“Thích là . Mẫu đó chỉ là một kiểu thôi, nghiên cứu làm mẫu nhỏ hơn cho con chơi nhé.”
Tiểu Dịch tò mò: “Cái giá lưng nó để gắn s.ú.n.g ạ?”
“ , con thông minh quá. s.ú.n.g thật cho con , thích thì bố mua s.ú.n.g đồ chơi gắn .” – Tạ Tang Ninh bật loa ngoài ăn .
Nói chuyện một lúc, giọng Tiểu Dịch buồn xuống: “Mẹ đỡ đầu, con sắp em bé. Sau họ còn thích con nữa ? Con sống với đỡ đầu.”
“Ai thế? Mẹ đỡ đầu tìm đó chuyện!” – Tạ Tang Ninh tức: đứa nhỏ nhạy cảm, ai mấy lời làm tổn thương con nít chứ?
“Cậu con .” – Tiểu Dịch u sầu. “Con ở với đỡ đầu vài ngày.”
“Được. Mai tới đón.” – Tạ Tang Ninh quyết định chuyện rõ ràng với Mai Miêu và Tư Thiên Nam.
Sáng thứ Hai, Tạ Tang Ninh đưa Tiểu Dịch đến trường đến công ty.
Tại sảnh tầng một, cô đúng lúc gặp Steven.
Steven thấy Tạ Tang Ninh là tức. Hôm nay rõ ràng cô nghỉ, nhưng thư ký Từ Yến báo công ty chuyện lớn: nhân viên đang âm thầm truyền ảnh cô ở bệnh viện. Steven đến xử lý.
Trong thang máy, Steven hỏi thẳng: “Bức ảnh đó là cô tung đúng ?”
Tạ Tang Ninh nhàn nhạt đáp: “Liên quan gì tới ? Hôm đó nhiều thấy cô, vợ Tần Tổng còn đánh cô mà, chắc cô ghét cô lắm. Biết là bà phát tán.”
Steven nghẹn lời. Nói thật vô lý.
Cô bực bội, định tìm Thời Sơ bàn cách ngăn nhân viên bàn tán.
Khoảng mười giờ, Tư Thiên Nam gõ cửa phòng Tạ Tang Ninh, vẻ bất đắc dĩ:
“Em rể làm ở công ty . Nó bảo nâng lương cho nó. Tôi định cho nó làm trợ lý của , lương sẽ trừ phần tiền chia của . Cô thấy ?”