Tạ Niệm Vi bực bội, mặc dù việc lỗ vốn trong dự tính của cô, nhưng cô chỉ ước tính lỗ vài chục triệu, ai ngờ một ngày thể lỗ hơn ba mươi triệu chứ? Lỗ nhiều .
Lần cô đầu tư việc trang trí hai cửa hàng hơn bốn trăm triệu, cộng thêm tiền nhập hàng một trăm năm mươi triệu, tổng cộng đầu tư gần một tỷ.
Mấy ngày cô và Tống Thiếu Kiệt đầu tư một dự án, đầu tư đó một tỷ rưỡi.
Tính , cô chỉ còn hơn ba trăm triệu trong tay.
Mặc dù vẫn còn nhiều, nhưng cô luôn cảm thấy tiêu nhiều tiền như thì dễ, kiếm thì khó.
Việc kinh doanh khó hơn cô tưởng.
Cô chút hối hận vì nên để nhà họ Tạ, đặc biệt là Tạ Tiếu Vũ, đến cửa hàng.
Nếu Tạ Tiếu Vũ mang đến nhiều khách hàng như , cô cũng sẽ lỗ nhiều đến thế.
Tính toán , khi khuyến mãi ba ngày kết thúc, cô bắt đầu kinh doanh bình thường, lợi nhuận của một bộ quần áo chỉ mười, hai mươi, ba mươi ngàn, trừ tiền lương và tiền hoa hồng của nhân viên, cô còn bao nhiêu chứ?
Muốn kiếm ba trăm triệu lỗ, cần bao nhiêu năm nữa.
Mới ngày đầu khai trương cô hối hận .
Trước đây cô còn thấy hai cửa hàng mỗi năm chỉ bảy tám chục triệu lợi nhuận, quá thấp, nếu để cô kinh doanh, cô ít nhất cũng kiếm hai trăm triệu một năm.
Bây giờ cô mới nhận , kiếm bảy tám chục triệu một năm là .
hối hận cũng vô ích, lỗ .
Cô chỉ mong hai ngày tiếp theo thể lỗ ít hơn một chút.
Miêu Mạn Tinh vẫn lải nhải ngừng: “Sức ảnh hưởng của ngôi lớn thật, bảo , con năn nỉ Tiếu Vũ một chút, bảo nó đến thêm một ngày nữa, chẳng con sẽ kiếm gấp bội ? Con gái , con phát tài cũng vui, con gái cần dựa nhà họ Tạ, cũng thể phát tài lớn, kiếp chắc chắn giải cứu dải ngân hà, ông trời mới đối xử với như .”
Tạ Niệm Vi xong càng bực bội hơn: “Thôi, con với nữa, con còn kiểm kê sổ sách.”
Cô trực tiếp cúp điện thoại.
Lại bận rộn một lúc, cô thực sự đối mặt với khoản lỗ khổng lồ, nên bảo tan làm, còn khuyến khích : “Tình hình bán hàng hôm nay của chúng , tháng sẽ thưởng thêm cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu-ta-tang-ninh/chuong-953-toi-qua-ngu-ngoc.html.]
Ai nấy đều vui mừng.
Trên đường về nhà, Tạ Niệm Vi tự kiểm điểm trong đầu, rõ ràng cô đặt quảng cáo may đo cao cấp ở vị trí dễ thấy trong cửa hàng, nhưng cả ngày chỉ hơn mười hỏi thăm, còn cửa hàng bên cạnh thì căn bản ai hỏi thăm.
Thực hiệu quả khuyến mãi cũng lắm.
Về đến nhà, đều về phòng ngủ, ai đợi cô.
Cô cảm thấy mỉa mai, nhà họ Tạ ở nhà ngay cả đóng kịch cũng lười.
Về đến phòng, cô kìm nén nữa, sấp giường nức nở.
Cô tự tin đầu tư nhiều tiền như , kết quả ngày đầu tiên lỗ nhiều đến thế, cô thể gây tai họa lớn như chứ?
Ngày hôm là Chủ nhật, Tạ Tang Ninh ngủ đến trưa, buổi chiều cô làm việc, mà đến chỗ Mai Mi.
Buổi tối, Tạ Niệm Vi về sớm, thậm chí còn kịp ăn tối cùng .
Tạ Hoài An thấy cô vẻ vui vẻ, liền hỏi thăm tình hình khuyến mãi.
“Hai ngày nay khuyến mãi thế nào ?” Thực khuyến mãi đối với cửa hàng nhà họ Tạ là chuyện nhỏ đáng nhắc đến, chẳng qua Tạ Niệm Vi là đầu khởi nghiệp, cần quan tâm một chút, nếu đổi là khác kinh doanh, thường sẽ hỏi.
Tạ Niệm Vi tâm trạng phức tạp, ai quan tâm cô thì cô khó chịu, quan tâm cô .
sự tủi lập tức dâng lên.
Nước mắt cô rơi lã chã.
“Bố, con xin bố.” Tạ Niệm Vi xuống, kìm bật .
Cả nhà đều sang, Tạ Hoài An liền quan tâm hỏi: “Có gặp vấn đề gì ? Có ai phá rối ?”
Tạ Niệm Vi lắc đầu, Tạ Tang Ninh rút một tờ khăn giấy đưa cho cô lau nước mắt.
Vợ chồng Tạ Tiếu Bác và Đoạn Đậu Đậu đều sang, ánh mắt kinh ngạc, Tạ Tiếu Vũ cũng dừng ăn.
Tạ Niệm Vi : “Bố, hai ngày qua con lỗ bốn trăm triệu, con thấy con thật sự kinh doanh, con quá ngu ngốc, con làm gì cũng xong. Con lãng phí tiền của gia đình cho con, con ngu ngốc như …”