Từ nhỏ, Tạ Tiểu Na lớn lên cùng Thời Sơ. Dù thường xuyên gặp mặt, nhưng so với Tạ Tang Ninh thì cô vẫn tự tin hiểu Thời Sơ hơn.
Thời Sơ là lạnh lùng, vô tình, từng vì ai mà động lòng. Tạ Tiểu Na luôn cho rằng, lý do Thời Sơ chọn Tạ Tang Ninh chẳng qua chỉ vì cô là con gái của cổ đông lớn nhất Tạ thị. Còn cô, chỉ là cháu gái mà thôi. So sánh về lợi ích, thì rõ ràng, ai cũng sẽ chọn Tạ Tang Ninh.
Nghĩ thông suốt điều đó, Tạ Tiểu Na cũng tự an ủi — Thời Sơ yêu Tạ Tang Ninh thật lòng, mà chỉ vì lợi ích mà thôi.
Nếu cô mang cho lợi ích hạn chế, thì so với Tạ Tang Ninh, giá trị của cô còn kém xa. so với Đới Bảo Châu, Tạ Tang Ninh chẳng đáng là gì.
Nghe Thời Sơ , Tạ Tiểu Na cảm thấy đang giả vờ lạnh lùng:
“Anh Thời Sơ, cô Đới giúp nhiều như thế, bây giờ cô thương, mà thèm đến xem một chút ? Anh thật là vô tình quá đó.”
Thời Sơ chỉ “ừ” một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo.
Anh vốn định đến để cảnh cáo Đới Bảo Châu — dám tay với phụ nữ của , đúng là chán sống.
“Được, xem xem.”
Anh lạnh giọng , sang Tạ Tang Ninh, ánh mắt dịu :
“Đi cùng nhé?”
Tạ Tang Ninh khẽ gật đầu. Dù , cô cũng chuyện với Đới Bảo Châu.
Hai cùng đến bệnh viện.
Đới Bảo Châu xử lý xong vết thương, nhiều chỗ bong gân, mặt trầy một mảng lớn, hốc mắt và gò má đều bầm tím, trông vô cùng thê thảm.
“Thời Sơ, cuối cùng cũng đến , vẫn còn đau lòng vì em, đúng ?”
Cô nở nụ dịu dàng, dường như quên mất cơn đau. khi thấy Tạ Tang Ninh bước theo , nụ lập tức biến mất, bằng ánh mắt đầy sát khí.
Cô theo bản năng sờ hông tìm s.ú.n.g — mới nhận ở Hoa Hạ, dân thường cấm mang vũ khí. Cô sờ hụt, tức giận chằm chằm Tạ Tang Ninh. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh cuộc đua xe, nơi cô từng tay hiểm độc — chắc chắn Tạ Tang Ninh đến đây để tính sổ.
Tạ Tang Ninh cô bằng ánh mắt lạnh nhạt, thấy bộ dạng thảm hại đó vẫn đủ hả giận. Thực , cú đánh đuôi xe khi nãy của cô tính toán kỹ — nếu xe Đới Bảo Châu mức an cao, e là cô gãy cổ c.h.ế.t .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu-ta-tang-ninh-thoi-so/chuong-278-thich-so-toi-den-vay-a.html.]
“Tôi đến xem cô c.h.ế.t .”
Tạ Tang Ninh lạnh lùng .
Đới Bảo Châu nheo mắt, đáp bằng giọng châm chọc:
“Cô chết, cũng sẽ chết. Dù chết, cũng c.h.ế.t cô!”
Thời Sơ bên cạnh hai đối đầu, trong mắt lóe lên tia giận dữ. Đới Bảo Châu hại , còn chút hối , vẫn kiêu ngạo như thế. Anh bước lên, lạnh lùng bóp lấy cổ cô , ánh mắt đầy sát khí:
“Đừng tưởng cứu một thì thể tùy tiện làm tổn thương của . Chuyện giữa và cô, đừng kéo Ninh Ninh . Nhớ kỹ lời .”
Đới Bảo Châu chẳng hề sợ. Cô tin Thời Sơ sẽ g.i.ế.c , chỉ đang dọa mà thôi. Cô thậm chí còn ngẩng đầu lên, nở nụ quái dị, bàn tay run run nắm lấy cổ tay , nhẹ nhàng vuốt ve, giọng khàn khàn:
“Anh thích sờ đến …?”
Thời Sơ ghê tởm, lập tức rút tay , lấy khăn giấy lau từng ngón, giọng đầy chán ghét:
“Đừng làm buồn nôn. Nhớ kỹ lời — những gì cô nợ Ninh Ninh, sẽ trả gấp đôi. Nếu cô còn dám động đến cô …”
Anh cúi đầu, giọng lạnh băng:
“Tôi sẽ khiến gia tộc Ward biến mất khỏi trái đất.”
Tạ Tang Ninh lạnh lùng bộ cảnh tượng. So với năm năm , Đới Bảo Châu bây giờ càng độc ác, càng trơ trẽn — thậm chí dám ve vãn đàn ông của cô ngay mặt cô.
Cô cầm ly nước bàn, thẳng tay hắt mặt Đới Bảo Châu.
“Dám động đàn ông của , hắt mặt cô sẽ là nước nữa .”
Đới Bảo Châu chỉ khẩy, hề sợ hãi, ngược còn ngạo mạn :
“Tạ Tang Ninh, sẽ từ bỏ Thời Sơ . Tôi tin rằng giữa và mới là mối quan hệ thật sự vì lợi ích chung. Còn tình yêu ? Tình yêu thể trói buộc hai cả đời, chỉ lợi ích mới thể. Thời Sơ là của , tin ? Chúng cứ chờ xem.”
Cô ngẩng đầu, nở nụ kiêu ngạo:
“Tin , đến ba tháng nữa, sẽ khiến Tạ thị biến mất khỏi Hoa Hạ. Lúc đó, để xem cô còn lấy gì mà giành Thời Sơ với !”