Những chuyện chỉ Lục Chí Bác nghĩ , mà ngay cả Lục Trạc cũng nghĩ .
Tuy hiểu rõ về Cát lão, nhưng cũng về những lời đồn đại về ông, thế lai lịch bất minh, nhưng thế lực phía ai dám chọc .
Nếu chỉ dựa một Cát lão, thể khiến thị trường văn vật ở Hải Thành sạch sẽ đến .
Chỉ là thể hiểu , Thẩm Thanh Thu quen một như Cát lão từ lúc nào.
Chẳng lẽ Thẩm Thanh Thu vẫn luôn giấu diếm ?
Lục Chí Bác khẽ thở dài, “Thời gian còn sớm nữa, giải tán .”
Nói xong, ông đầu bước lên lầu.
Thẩm Thanh Thu đến cửa, thấy đàn ông dựa xe khỏi sững sờ.
Phó Đình Thâm dường như cảm nhận , ngước mắt lên, ánh mắt chạm đến Thẩm Thanh Thu, sự lạnh lẽo trong mắt thoáng qua, đó là nụ dịu dàng, như làn gió xuân ấm áp và mềm mại.
Người đàn ông cô nên gì về đây…
Anh đột ngột xuất hiện lúc ngờ tới, ủng hộ cô một cách vô lý, nhưng cũng thấu hiểu sự nhạy cảm trong lòng cô mà dành đủ thời gian để cô lắng đọng.
Ngay khi cô bước tới, giọng của Tôn Niệm Dao vang lên từ phía , “Cô Thẩm.”
Nghe thấy giọng cô , Thẩm Thanh Thu cau mày, nhưng bước chân hề dừng .
Tôn Niệm Dao nhanh chóng đuổi theo, nắm chặt lấy cổ tay cô, lạnh giọng chất vấn, “Thẩm Thanh Thu, cô thấy chuyện với cô !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bi-bo-roi-vao-ngay-cuoi-toi-duoc-tong-tai-hang-ty-chieu-chuong-tham-thanh-thu-pho-dinh-tham/chuong-115-trao-phung-co-con-can-than-phan-sao.html.]
“Chó ven đường sủa loạn, nhiều sức lực để quan tâm.” Thẩm Thanh Thu khẽ nhướng mày, ánh mắt đ.á.n.h giá Tôn Niệm Dao từ xuống , khóe miệng nhếch lên nụ nửa vời, “Ra ngoài quá vội, quên chúc mừng cô Tôn đính hôn vui vẻ.”
Một câu nhẹ nhàng, khiến sắc mặt Tôn Niệm Dao đột nhiên đổi, đôi mắt lộ sự hận ý và cam lòng nồng đậm, “Cô nghĩ cô là cái thá gì, cũng dám trào phúng !”
“Trào phúng cô còn cần phận ?” Thẩm Thanh Thu thờ ơ rời .
Tôn Niệm Dao bước lên một bước, chặn mặt cô, “Cô lẽ nào tại Lục ông nội đưa cổ phần cho cô ?”
Cô dừng , tự tiếp: “Đó là vì Lục ông nội dùng cách để ràng buộc cô, ông lo lắng cô nuôi dã tâm sẽ trả thù nhà họ Lục, lo lắng tin tức và Lục Trạc đính hôn bại lộ sẽ gây ảnh hưởng đến công ty, cho nên hy vọng cô với tư cách là cổ đông tham gia hội nghị thường niên, để từ đó chống dư luận bên ngoài.”
Nghe thấy những lời , mặt Thẩm Thanh Thu bất kỳ sự bất ngờ nào.
Thực từ lúc Lục lão gia t.ử đưa hợp đồng mặt , trong lòng cô đoán .
Chỉ là khoảnh khắc những lời đó thốt từ miệng Tôn Niệm Dao, trái tim cô vẫn thể tránh khỏi sự nhói đau âm ỉ.
Cô khỏi tự nghi ngờ, tình yêu thương của Lục lão gia t.ử dành cho cô trong suốt ba năm ở nhà họ Lục rốt cuộc mấy phần là thật lòng?
Cái gọi là xót thương rốt cuộc mấy phần là chân thật?
“Thẩm Thanh Thu, cô sẽ ngây thơ đến mức nghĩ rằng Lục lão gia t.ử thực sự xót thương cô đấy chứ?” Tôn Niệm Dao vẻ mặt thất vọng của Thẩm Thanh Thu, sự oán giận tích tụ trong lòng cuối cùng cũng vơi một chút, “Cô cũng động não mà nghĩ xem, nếu cô còn ích đối với nhà họ Lục, họ sẽ dung túng cô bám víu Lục Trạc suốt ba năm ? Nếu thấy cô vì nhà họ Lục mà bán mạng, lão gia t.ử đưa chiếc vòng tay cho cô ?”
“Chỉ thiếu thốn tình cảm, mới đối diện với một chút bụng mà khác bố thí ghi nhớ khắc cốt ghi tâm, hận thể dốc hết ruột gan để báo đáp, đôi khi thấy cô ai yêu thương thật sự cảm thấy đau lòng cho cô.”
“Vậy còn cô thì ?”
Đọc full truyện nhanh nhắn zalo 034.900.5202 ạ