Nhà cách chỗ cực kỳ gần, bộ chừng mười phút là tới nơi. Thế là cô bộ luôn, sẵn tiện tập thể dục cho giãn gân giãn cốt. Đứng cửa nhà Hàn Phong, Giang Nguyệt hí hửng nhấn chuông hai ba cái liền
Dinh doong.
Dinh doong.
Hàn Phong đặt cơm hộp làm bữa trưa nên tưởng tiếng chuông cửa là của shipper nên ngại bản còn đang ở trần do mới tắm xong ngoài mở cửa.
Kết quả cửa mở, Hàn Phong suýt té xỉu, Giang Nguyệt đơ mặt trắng trợn mở to mắt từng múi cơ bụng .
Miệng cô lắp bắp, tay chân quơ loạn xạ chỉ chỗ chỉ chỗ , đôi mắt linh hoạt liếc ngang liếc dọc khắp cơ thể Hàn Phong. Cô đưa mắt theo mấy giọt nước còn đọng chảy xuống khuôn n.g.ự.c rắn chắc nở nang hạt đậu đỏ be bé, xuống một xíu nữa là từng múi cơ mạnh mẽ nhưng quá bành trướng, đầu óc cô điên cuồng gào thét nhào lên sờ mấy cái. lí trí cho cô thể mất luôn chút liêm sỉ cuối cùng .
Hàn Phong thấy cô như liền cuống quýt che hai tay ngực, sợ cô nổi lên “thú tính” bắt làm thịt thì giờ. Vành tai đỏ lựng còn miệng thì lí nhí:
“Chị...chị Giang, chị làm cái gì ở đây ?”
Mắt Giang Nguyệt dán lên múi bụng rời, nào quan tâm hỏi cái gì nữa. Cô sáp gần , vô thức lùi một bước, cố chịu đựng mở miệng thêm nữa:
“Chị Giang, lau nước miếng kìa!”
“Hả?”
Giang Nguyệt ngơ ngác lên khuôn mặt tuấn mỹ mắt , tay vô thức chùi chùi mép.
Nhìn hành động trẻ con như Hàn Phong tức khắc đỡ trán, rốt cuộc cô mê trai tới cỡ nào chứ??
Anh mất tự nhiên ho nhẹ, đó bình thản hỏi cô:
“Chị Giang kiếm việc gì?”
Giang Nguyệt thấy thất lễ nên nghiêm túc , dù đôi mắt vẫn lưu luyến mãi mấy múi cơ . Cô hì hì Hàn Phong:
“Nói cho cưng hôm nay chị mới chuyển nhà, nhà chị ở gần đây nè. mà chị nấu cơm nên chạy qua đây ăn ké tiểu Phong, hihi.”
Thì là đòi ăn ké nhà , nhưng cũng nấu cơm . Qua đây chỉ tổ mất công.
“Tôi cũng nấu cơm, để chị mất công qua đây .”
Giang Nguyệt xua tay:
“Không , mất công gì chứ, nhà chị ở khu bên kìa, bộ qua đây chỉ tầm mười phút.”
Nói cô đưa tay chỉ hướng nhà cho thấy.
Hàn Phong: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-18-man-gap-go-bat-ngo.html.]
Thôi , cô ở gần chút cũng . Thuận tiện ngóng tin tức.
Anh thấy cả hai còn đang cửa nên nghiêng qua một bên mời cô nhà. Đây là đầu tiên cô nhà Hàn Phong, nhà nhỏ hơn nhà Giang Nguyệt, đồ đạc bày biện ngăn nắp, bố trí ngay ngắn đó.
Giang Nguyệt thấy nhà nhỏ như liền nhịn hỏi thăm:
“Cưng ở như vầy thoải mái ?”
Hàn Phong đồ , tay còn cầm theo một ly nước lọc cho cô uống. Anh xuống đối diện cô hờ hững trả lời:
“Cũng tạm .”
Cô ngước , bình thường làm mặc áo sơ mi đen quần tây công sở chuẩn mực, hiếm khi nào cô thấy mặc đồ thường như . Giang Nguyệt chăm chú hồi lâu.
Mẹ nó trai quá. Tiểu Phong mặc giẻ lau cũng !!!
Anh bắt gặp cô đắm đuối như thì cạn lời, giả bộ ngó lơ là .
Đột nhiên cô :
“Hay là qua ở với chị . Nhà chị rộng rãi ở một chị buồn chán lắm.”
Anh lập tức từ chối:
“Không... cần . Tôi ở chỗ ...”
Chưa kịp thốt từ “”, Giang Nguyệt dậy sấn tới kế bên , một tay cô nâng cằm lên, đôi mắt hồ ly kiều mị thẳng mắt Hàn Phong.
Cô cúi đầu kề sát môi mỏng của , thủ thỉ:
“Người như cưng ở nơi thật phí phạm. Không xưa câu kim ốc tàng kiều ?”
Tim Hàn Phong đập dữ dội, đối diện với một Giang Nguyệt yêu kiều mị hoặc, nhất thời khó lòng kiềm chế cảm xúc . Vì Hàn Phong dời mắt nơi khác, cố gắng trấn an bản , xui xẻo trúng cảnh xuân mỹ miều áo cô.
Giang Nguyệt mặc áo sơ mi màu xám tro, cô còn bỏ hai nút gài nên cổ áo sâu. Khi cúi gần thì cặp tuyết lê trắng nõn cứ thấp thoáng mắt Hàn Phong, nửa kín nửa hở, mười phần phong tình.
Từng lọn tóc dài theo cô rũ xuống, rơi tùy ý xuống vai Hàn Phong. Quanh mũi còn thoang thoảng mùi hoa hồng quyến rũ cô.
Cơ thể cứng đờ, động đậy một chút cũng dám. Mặt mũi đỏ ửng cả lên, cái miệng thường ngày mắng chửi cô phóng đãng bây giờ hết phát huy tác dụng luôn.
Giang Nguyệt nhút nhát nên nước lấn tới, khóe môi cô khẽ cong lên, cả đè ép Hàn Phong. Đôi tay mềm mại mơn trớn sườn mặt , trượt xuống yết hầu nam tính. Cô định giở cái giọng nũng nịu của mấy em gái xanh nhưng kịp , bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa phá vỡ bầu khí yên tĩnh trong phòng.
Hàn Phong thừa dịp cô mất tập trung đẩy nhẹ cô , thoát liền chạy như bay ngoài cửa xem ai đến.
Giang Nguyệt mất hứng xuống ghế, miệng lầm bầm để xem cưng từ chối chị bao nhiêu nữa!