“Làm một chút việc cũng xong. là vô dụng.”
Người đàn ông trung niên một tay cầm xì gà, một tay xoay xoay hai quả óc chó. Ông tức giận mắng vài câu với trợ lý.
“Vương tổng, ngài tức giận như sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe. Từ tổng nổi tiếng đa nghi, Bá tổng chuyến vất vả như , ngài xem...” trợ lý Trương liếc mắt trộm Lưu Nhậm, nhỏ tai ông , “ khích lệ mấy câu chứ. Dù gì Từ Sơn cũng chúng làm.”
Vương Đông “hừ” một cái, ông mở miệng, bằng chất giọng khàn khàn của hút thuốc lâu năm:
“Thôi , xảy chuyện lớn là . mà bên đó chắc chắn nghi ngờ, tạm thời cứ chờ một thời gian nữa tính tiếp.”
Ông sang nịnh nọt Lưu Nhậm:
“Để Lưu tổng chê .”
Lưu Nhậm vắt chéo chân đối diện, thong thả uống một ngụm cà phê mới :
“Không , xử lý sạch sẽ chứ?”
“Lưu tổng yên tâm, cử làm cẩn thận. Đảm bảo lộ sơ hở nào. Hơn nữa, bán thông tin Từ Sơn cũng là nhân viên trong đó. Cùng lắm chỉ đuổi việc thôi, còn bên chúng sớm cắt đứt liên lạc từ lâu .”
Lưu Nhậm khẽ gật đầu.
Ông nhếch miệng, chậm rãi đặt một quả óc chó xuống mặt bàn thủy tinh khiến nó vang lên âm thanh khe khẽ “cạch” .
“Bây giờ, chuyển qua Giang thị.”
Sau đó tươi hớn hở Lưu Nhậm:
“Lưu tổng thấy ?”
…
Giang Nguyệt dạo bận rộn tìm nhà để chuyển ngoài ở. Rốt cuộc cũng chấm hai căn mới tạm ưng ý.
Căn đầu tiên rộng rãi thoáng mát, trang trí đúng phong cách cô thích. Lại còn gần công ty.
Dĩ nhiên tất cả điều kiện đều đáp ứng đủ nhu cầu nhà ở của Giang Nguyệt. mà...
Lại cách xa nhà Hàn Phong.
Cô ở gần gần nhà Hàn Phong một chút, thuận tiện qua đó tìm . Ngặt một nỗi ở khu bình dân nên đường xá xa xôi, tới công ty mất đến nửa tiếng đồng hồ.
Giang Nguyệt chép miệng xem tiếp căn thứ hai.
Căn thứ hai xây theo kiểu biệt thự hiện đại, một cô ở thì vẫn còn rộng, nội thất trang trí chê . Có điều xa công ty, nhưng quan trọng là gần nhà Hàn Phong.
Cô lưỡng lự qua , cân đo đong đếm. Xong cắn răng quyết định chịu khó dậy sớm làm một chút để ở gần mỹ nam.
Haizz, mê trai là trả giá lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-17-am-muu-ngam.html.]
Trả giá giấc ngủ quý báu, trả giá nhãn lực do sắc nhiều quá thể lóa mắt. Cuối cùng trả giá luôn liêm sỉ theo đuổi .
Chậc, Hàn Phong là đầu tiên cô kiên nhẫn như . Nếu là khác cô sẽ ném một đống tiền, kiểu gì cũng sẽ theo cô. thì khác, bề ngoài lạnh nhạt, mặt mũi đơ cứng như liệt, ít ít . Bù dáng dấp rắn rỏi mạnh mẽ, gương mặt góc cạnh trắng trẻo, trưởng thành như đàn ông mềm mại mấy phần dáng vẻ thiếu niên trong sáng. Hoàn khác so với những cô từng gặp.
Gặp như cô tự nhủ bỏ một chút liêm sỉ cũng đáng!!
Vì quyết định chuyển nhà nên sáng hôm Giang Nguyệt dậy sớm. Gọi cho công ty vận chuyển đến chuyển hành lý qua nhà mới.
Giang phu nhân phụ giúp cô dọn dẹp linh tinh, nào là son phấn mỹ phẩm, quần áo túi xách. Còn dì Ngô và chú Đinh phụ trách xách đồ xe.
Mỗi giúp một tay nên nhanh chuyển xong đồ, đến khi Giang Nguyệt xách vali để giấy tờ tài liệu quan trọng xe thì Giang phu nhân kêu cô chờ một chút.
Cô sẵn tiện chu mỏ làm nũng bà để tranh thủ xin bà cho “rinh” vài chiếc xe đến nhà mới, buổi tối thể cháy phố tới sáng.
nào để cô như ý nguyện, Giang phu nhân chặn họng cô , bà nheo mắt:
“Ra ngoài thì ngoan ngoãn một chút, tụ tập ăn chơi đó !”
Cô liên tục gật đầu, bà chỉ về hướng gara:
“Còn nữa, mấy chiếc xe dị hợm đó của con để ở nhà. Không mang chơi bời ngoài đường, mà con chơi thì lập tức rao bán giá rẻ.”
Nghe tới đây Giang Nguyệt ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt cô tràn đầy tha thiết nài nỉ bà:
“Thôi mà , cho con đem . Hai chiếc thôi cũng . Huhuhu xa con Nguyệt Nguyệt nỡ!!”
“Không!”
“Vậy một chiếc thôi cũng . Con còn làm nữa mà.” Cô sấn lắc lắc cánh tay Giang phu nhân: “ yêu ơi.”
Bà mềm lòng, chọc chọc trán Giang Nguyệt:
“Chọn chiếc nào đàng hoàng một chút, đừng sặc sỡ đau hết cả mắt.”
Cô chu mỏ một tiếng, bấm bụng chọn chiếc G63 màu đen trong gara. Đây là chiếc xe “trầm tính” nhất ở đây, màu sắc lộng lẫy như mấy chiếc khác mà chỉ một màu đen bóng lạnh lùng.
Đến khi lái xe , cô mở cửa sổ vẫy vẫy tay với . Giang phu nhân gần xe, bà ân cần dặn dò:
“Nhớ rảnh rỗi về đây ăn cơm với , còn nữa, đừng thức khuya quá . Công việc bận thì cũng ăn cơm.”
Cô ngọt ngào, hứa hẹn thức đêm chơi đó Giang phu nhân mới thả cho cô . Mọi bóng xe khuất mới đóng cổng nhà.
Giang Nguyệt phấn khích phóng xe tới nhà mới, tới nơi cô để nhân viên vận chuyển đồ nhà sắp xếp . Dọn dẹp tới lui một lượt căn nhà cô mới lòng.
Mắt thấy tới giữa trưa nên Giang Nguyệt nghỉ tay, cô tắm rửa đồ xong cầm chìa khóa ngoài ăn cơm.
Cô buồn rầu, bình thường ở nhà sẽ dì Ngô nấu ăn nên ăn cái gì sẽ ngay. Bây giờ Giang Nguyệt đau đầu vì vấn đề “trưa nay ăn gì?” kinh điển của các bà nội trợ.
Định quán cơm lam Xuân Thủy nhưng chỗ đó để quá khứ “đau thương” con cưng cô trầy xước nên thôi. Suy nghĩ một lát cô quyết định chạy qua nhà Hàn Phong ăn ké.