Bay giữa lưng trời - Chương 8: Chạm vào lòng anh
Cập nhật lúc: 2025-08-15 12:35:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Nắng sớm tràn ngập khung trời. Ngày mới bắt đầu ở trạm cứu hộ. Tương Quân đến từ sớm, giờ cô vẫn còn suy nghĩ mãi chuyện hôm qua. Thử lời Tâm Loan xem mục đích sống thực sự là gì, bản cô vốn mất nhiều thứ trân trọng nhất, yêu thương nhất. Lạ lùng , khi tình cảm Frank dành cho , cô cứ do dự phân vân.
- Nghĩ gì em? - Tâm Loan xuống bên cạnh.
- Không ạ! - Cô lắc đầu. Có vẻ thổ lộ thì hơn cả. Sự sẻ chia vấn đề tình cảm nó phức tạp hơn tưởng.
- Em lạ thật! Chị cảm giác em luôn khống chế tình cảm của . Em bận lòng chuyện gì ? - Tâm Loan đan hai bàn tay . Nói thế nào, vị bác sĩ luôn mong hiểu nhiều hơn về đồng nghiệp của . Quan trọng hơn hết, cô từ lâu xem Tương Quân như một đứa em gái bé nhỏ.
- Em thấy khó dung hòa thứ! - Tương Quân thở dài ngao ngán.
- Em nghĩ phức tạp làm gì? Giống như chuyện Frank . Rõ ràng tình cảm dành cho em đều thấy nhưng em cứ hững hờ. Em nên trân trọng để chẳng bao giờ hối tiếc! - Tâm Loan dịu dàng bảo.
- Em làm thế, trân trọng thứ, nhưng khi mất em vẫn ân hận. Em sợ sự hối hận mà em vẫn hối hận, chị thấy em buồn ? - Tương Quân khẩy. Trông cô nàng sầu não đến mức khá tồi tệ.
- Chị nữa! Em sống lý trí hơn chị, ít lúc em đủ kiểm soát để chuyện với chị vì sợ hãi chuyện qua! - Tâm Loan buông tiếng thở dài. Mới đón chào ánh bình minh mà thứ nặng nề đến . Tương Quân lặng lẽ cửa sổ. Frank cái gì đấy, trông mệt mỏi và xanh xao.
* * *
- Lên đường! - Alex nháy mắt, đội Hanso chuẩn bay. Tương Quân dõi theo bóng họ mãi đến khi khuất đám mây trắng. Cũng ngày bay lên trời, tự do, vui vẻ nhưng cô thấy trống trải quá. Cảm giác yên bình mà khó nên lời.
Jolh dẫn Lucky vườn, trong phòng còn mỗi Tương Quân và Frank. Tâm Loan theo Marc dự buổi giao lưu. Cô gì với đành lặng lẽ quyển tạp chí.
- Tặng em! - Frank khẽ đưa cho cô một quyển sách. Tương Quân đón nhận nó giống như sắp đón nhận tình cảm của , thứ xáo trộn lên. Frank buồn, cô . Tệ thật, làm giờ? Gần đây, Frank giống đó quá. Tóc dài làm cô cảm giác . Kì lạ, bí ẩn...
Lần tay lật từng trang sách, tựa in màu vàng nổi bật nền xanh Muôn dặm trùng dương. Câu chuyện kỳ lạ trong thế giới kỳ lạ, cô say mê quên cả thời gian.
- Tương Quân, em ăn trưa ? - Jolh hỏi khi đang gặm ổ bánh mì.
- Ơ... em ăn ngay thôi! - Cô gấp quyển sách thì vô tình rơi mẩu giấy nhỏ. Trông nó cũ, vài dòng chữ la tinh. Có lẽ tiếng Đức ngôn ngữ châu Âu nào đó.
- Anh xem giúp em thứ ! - Cô chìa tay đưa Jolh.
- Gì ? - Jolh cầm lên, giơ ánh sáng. - Tiếng Thụy Điển ?
Tương Quân ngạc nhiên nhưng Jolh cũng tranh thủ giúp cô hiểu nội dung mẩu giấy.
"Em , chuyện gì xảy cho em nhưng hãy tin và trở về Bắc Âu, nghĩ còn đủ thời gian nữa...
Florent"
Là ?
Tương Quân ngẫm nghĩ hồi lâu, Frank ở ngoài vườn, ánh nắng buổi chiều gay gắt, cô một lúc mới đến gần.
- Em thấy nó trong quyển sách, em nghĩ thể là của . Anh nhận nó chứ?
Cô đưa mẩu giấy cho Frank đủ ngạc nhiên thế nào. Anh cô, , Frank luôn làm thế mỗi khi tâm trạng bất . Cầm lấy mẩu giấy, Frank trông thật ưu tư. Mấy hôm cũng y thái độ đó. Tương Quân trầm ngâm mà .
- Xem gì cô bé? - Tâm Loan đến gần.
- Dạ... Frank tặng sách cho em! - Cô đưa Tâm Loan xem. Hai cứ thế chuyện cho đến tối. Hồi lâu , giọng Jolh ồm ồm bên ngoài.
- Chuyện gì ? - Tâm Loan kêu lên khi thấy Jolh dìu Frank bước .
- Đỡ nào! - Jolh thả Frank xuống sofa. Mùi rượu từ Frank đủ cho cả hai hiểu, điều say như thế?
- Jolh? Vậy là ? - Tâm Loan nhăn mặt.
- Ben mời một ly nhưng uống cạn cả chai! Không uống mà cứ cố! - Jolh thở dài ngả xuống ghế, Frank say quá còn gì nữa.
Thật mệt mỏi khi đối mặt với chuyện . Kiểu như tại cô nên Frank như . Muộn quá , đêm nay vô ca trực mà say rượu, thật tình quá nguy nan. Cô ngủ nổi. Ghé mắt sang ghế thấy Jolh ngáy vang, Tâm Loan vẫn trở , cô dậy, rón rén đến sofa. Tay Frank thòng xuống sàn, lũ muỗi một bữa no nê. Trông mấy vết cắn thật xót , cô nhẹ nhàng đặt tay lên. Bất giác Frank mở mắt .
- Xin , em làm thức hả? - Cô chợt giật .
- Tương Quân! - Anh gọi cô thật nhỏ và dậy. Anh còn say, khắp mồ hôi ướt đẫm.
- Để em lấy nước!
- Đừng! - Frank nắm tay cô cố dậy, Tương Quân cảm nhận thở nóng hổi của phả tai , mùi rượu, mùi mồ hôi và cả trái tim nóng ấm. Cô thận trọng .
Frank cô khác hẳn ngày, ánh mắt chất chứa điều gì đó, cứ nắm tay cô thật chặt như thể sợ mất . Anh đang say, cô chứ! Ấy thế cô cứ hy vọng hãy tỉnh táo. Chẳng là cảnh lãng mạn trong phim. Thật đơn giản! Anh mạnh so với vóc dáng của , ngay cả lúc , làm tay cô đau.
- Anh ? - Cô hỏi nhưng đó thấy kinh ngạc. Không tưởng tượng. Người mặt cô chẳng Frank mà là... Florent!
- Tương Quân! - Mắt Frank rộ lên nỗi buồn sâu thẳm. Anh gọi tên cô thật trìu mến.
- Anh? - Cô ngẩn lên. Đôi chân tê cứng, bước nổi.
- Em thấy điều gì ? - Anh hỏi mà ánh mắt trả lời tất cả. Tương Quân nghẹn ứ cổ họng, Frank nắm lấy bờ vai , thể do giật , cô dần cảm giác vẻ mềm yếu trong tâm hồn Frank. Anh ôm cô, một cái xiết thật chặt và run rẩy. Sự đau đớn kì lạ mà Frank giữ lấy, cô tài nào hiểu !
- Tương Quân... đau... em ? - Giọng Frank khàn , hình như quá xúc động.
- Frank ... - Cô đẩy nhẹ nhưng càng ghì chặt.
- Tương Quân... cần em! Em nhận điều đó ? - Ánh mắt tràn đầy xúc cảm mà dành cho cô. Đến mức đủ để thấy tình yêu bước cuộc đời cô . Thứ men cay đắng nồng giúp Frank thổ lộ con tim sầu não .
- Em...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bay-giua-lung-troi/chuong-8-cham-vao-long-anh.html.]
Frank sắp mất dần lý trí, luồn tay qua mái tóc cô. Một sức mạnh bùng cháy nơi con tim khiến thể kìm hãm nữa. Nhìn làn môi cô , nỗi khát khao trỗi dậy, Frank điên cuồng đặt lên đó một nụ hôn mãnh liệt.
- Frank... Đừng... - Tương Quân yếu ớt chống cự. Cô thể thoát khỏi tay . Hơi thở Frank dồn dập liên hồi, cố lấy lý trí của .
- Frank...
Nhìn con gái yêu mến đau đớn, Frank hốt hoảng nới lỏng vòng tay, xuống sofa.
- Anh xin !
Tương Quân cắn chặt môi. Cô nén giọt nước mắt sắp trực trào . Dáng vẻ khổ sở khiến cô buồn tả .
- Là ảo tưởng ? Rốt cuộc em đó ? Tại ? Em ! - Frank hỏi cô mà cứ như tra tấn, dù thế cô cũng xuống cạnh .
- Anh đang gì ? Em... hiểu!
Frank ngả đầu ghế, mệt mỏi cực độ.
- Em... rốt cuộc con gái đó ?
Tương Quân như hỏi dồn. Cô chẳng thể hiểu gì trong cơn say . sự ám chỉ nó gần giống giấc mơ ám ảnh bấy lâu nay. Cô lắc đầu tin, thật sự thế! Anh thể nào suy nghĩ của cô! Không thể nào!
- Frank...
- Tại em bơi mà vẫn cứu ? Em điều đó làm tổn thương ? - Frank giữa lúc cơ thể sắp lâm trạng thái mơ màng.
- Em chết! - Cô một cách nhói lòng.
- Vậy ... - Frank thất vọng bảo. Anh nhoài dậy.
- Có vì ... giống Florent ? - Frank xiết tay cô, thở thật gấp.
Tương Quân sững sờ, đầu tiên thốt cái điều mà bản cô sợ hãi nhất. Cố trấn an bản vì Frank đang say, vu vơ gì đó. Có điều... Florent mơ! Frank đang thật! Trời ơi...
- Frank, đừng nữa! Đó là giấc mơ, em nhắc đến. Anh như thế thì em làm đây? - Cô bịt tai , thêm điều gì khác.
- Tương Quân, Florent là giấc mơ nhưng là thật! Anh là bản của Florent! - Frank khiến cô đau nhói lòng. Anh , cơn say dịu hẳn. Anh ức chế tình cảm quá nhiều còn cô đang giày vò theo kiểu cô . Thật quá hoang đường!
* * *
Frank tựa cạnh cửa sổ, đấy như một chiếc bóng. Tương Quân đầy lo âu. Không Frank tổn thương, sợ phạm sai lầm. Lẽ nào những gì trong mơ đều trở thành sự thật? Tại Frank chuyện đó? Quỷ ám ?
- Hyoka Hashi -
- Tương Quân! - Anh khẽ gọi khi ngoài hết. Cô hồi hộp dám đầu . Frank buồn bã, ánh mắt ảo não vô cùng.
- Có chuyện gì ạ?
- Em đến Bắc Âu một chuyến ? - Frank hỏi.
Cô bỗng chốc ngạc nhiên, điều sự nghiêm túc của Frank làm cô sực tỉnh.
- Em từng ao ước như thế nhưng , em là thể làm thứ ! - Cô thoáng đôi mắt Frank, dám tâm sự thật của . Chỉ là cái cớ thôi, cô tìm nửa linh hồn mất. Khi ở cạnh , cảm giác về đó xuất hiện, chẳng hiểu sự do dự cứ cản bước chân cô. Đêm qua, thổ lộ một vấn đề khiến cô quá đỗi kinh hoàng. Đến tận bây giờ cô còn sợ hãi đây! Cô mơ về Florent thế mà Frank thì việc đó!
- Anh đến một nơi thật xa, em giúp ? - Frank dậy.
- Anh ? - Cô ngô nghê đáp.
- Thiên đường... - Frank mà cần suy nghĩ. Điều đấy khiến cô c.h.ế.t lặng.
...
- Em gặp vấn đề gì nữa ? - Tâm Loan xuống, nhiều cô phát hiện Tương Quân với bao tâm sự vây quanh.
- Làm để khác tổn thương hả chị? - Tương Quân giọng trầm xuống. Cô bé gần như mất tinh thần.
Tâm Loan quyển sách tay Tương Quân, cô nhướng mày thở dài.
- Hãy đặt cảnh đó em ạ! Em tin con tim mách bảo! Chị nghĩ thế!
- Em luôn sống theo lý trí! - Tương Quân nhún vai.
- Vấn đề ở chỗ đó! Nó dễ dàng gây tổn thương cho khác nhưng... em đang Frank hả? - Tâm Loan khoanh tay ngực. Trông chị bắt đầu hiểu vài vấn đề của cộng sự .
- Chị , nếu yêu một trong mơ và một ở hiện tại chị sẽ chọn ai? - Tương Quân lí nhí bảo. Tâm Loan ngạc nhiên, im lặng một lúc .
- Người trong mơ... ý là em mơ thôi ? Người đó tồn tại ?
Tương Quân cắn nhẹ cánh môi, cô lưỡng lự giây lát. Cũng khó để bày tỏ cho chị . Bởi lẽ câu chuyện vô cùng mơ hồ, khéo cô tâm lý thất thường mất.
- Em... em nhưng dường như qua đời !
Tâm Loan mím môi. Hiển nhiên vẻ hoang đường từ câu chuyện thì mấy ai cũng , chỉ là ánh mắt Tương Quân thật, Tâm Loan thể xem nó như trò đùa.
- Em gặp đó ?
- Không ạ! Em điên thật! Chị là đầu tiên em đấy ạ! - Tương Quân lắc đầu. Cô tự bản .
- Xin em... chị bất ngờ! - Tâm Loan phân vân quyển sách. - Nếu thể, em hãy rõ về giấc mơ của em ?
Tương Quân cúi đầu xuống. Cô cảm giác sợ sệt. Lần đầu tiên thôi, đầu tiên cô chạm giấc mơ của chính .