Bạo quân sau khi nghe thấy tiếng lòng tiểu công chúa, nhất thời hoảng loạn - Chương 176: Sư phụ! Người sao lại đến đây!

Cập nhật lúc: 2025-11-03 06:09:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại trượng phu sinh trong thiên hạ, tự nhiên dựa bản để giành lấy công danh, chuyện cần phụ nhọc lòng.”

Khương Phong , vô cùng tán thưởng Khương Thời.

Thật là một đứa trẻ khí phách, cốt khí, còn mạnh hơn nhiều so với phụ bất tài của y!

Ung Vương tức đến mức gân xanh trán nổi lên.

Điên điên ! Tất cả đều điên hết !

Thượng Quan Khê điên ! Khương Thời cũng điên !

Hắn thật sự thể hiểu nổi! Thật sự thể hiểu nổi!

Sao từng một đều rời bỏ !

Thượng Quan Khê Ung Vương, giữa hàng mày ánh mắt tràn đầy vẻ chế giễu.

“Ngươi rõ cả chứ? Khương Thời và Khương Kỳ đều chọn , ngươi còn lời gì để ?”

Ung Vương sắc mặt xanh mét, từ kẽ răng nặn vài chữ.

“Ta .”

Nghe rõ mồn một!

Thượng Quan Khê Khương Phong, khẽ cúi chắp tay.

“Hoàng thượng, nếu hai đứa trẻ đều đưa quyết định, chi bằng hôm nay cứ giải quyết xong chuyện, cùng một lúc xóa tên ba chúng khỏi Ngọc điệp.”

Ngọc điệp một khi xóa tên, họ sẽ còn quan hệ gì với Ung Vương nữa!

Nàng cũng thể dẫn họ cùng về Đại Nguyệt Quốc

Thật

Khương Phong tự nhiên cũng ý kiến gì, y liếc Lý công công một cái.

Lý công công lập tức hiểu ý, gật đầu lui ngoài.

Chẳng mấy chốc, y mang đến một cuốn sổ màu vàng dày cộp, chính là Hoàng thất Ngọc điệp của Hạ Quốc.

Khương Phong lật Ngọc điệp , tìm thấy trang của Ung Vương.

Y ngẩng mắt Thượng Quan Khê, cất tiếng hỏi thêm một .

“Ngươi thật sự cùng Ung Vương hòa ly ? Cây bút chu sa một khi gạch xuống, sẽ còn khả năng hối hận nữa.”

Hoàng thất Ngọc điệp cứ năm năm đại tu một , đợi đến khi chép , sẽ còn tên của ba họ nữa.

Cứ như thể từng xuất hiện, để một chút dấu vết nào.

Thượng Quan Khê ngẩng mắt lên, giọng vô cùng kiên định.

“Ta cùng Ung Vương hòa ly, tuyệt hối hận!”

Ung Vương thấy giọng gần như mang theo sự dứt khoát của Thượng Quan Khê.

Tim đập mạnh một cái, cảm giác khó chịu như ai đó rút ruột .

nhanh hồi thần.

Hừ, chẳng qua cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi.

Hòa ly cũng , như thể lập tức đón Vân Nương cửa .

Thượng Quan Khê thể sánh bằng Vân Nương dù chỉ một chút.

Hắn lập tức cất tiếng : “Nhi thần cũng nguyện hòa ly!”

Khương Phong liếc hai một cái, đó cúi đầu cầm bút chu sa, lượt gạch bỏ tên của ba .

“Ngọc điệp xóa tên, bốn các ngươi từ nay về còn chút quan hệ nào nữa.”

Thượng Quan Khê lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Khương Thời và Khương Kỳ , trong mắt đều ánh lên vẻ vui mừng.

Cả hai đều Ung Vương làm phụ của .

Thượng Quan Tuế ở bên cạnh vui vẻ nhảy cẫng lên.

【Hắc hắc, hòa ly quá! Sau Ung Vương gây họa thế nào, cũng sẽ liên lụy đến cô cô và biểu ca nữa !】

Khương Phong nguy hiểm nheo mắt .

Tuế Tuế ý gì, Ung Vương đang ủ mưu ?

Y hung hăng trừng mắt Ung Vương một cái.

Cái nghịch tử ! Thật là để y bớt lo chút nào!

Ung Vương chú ý đến ánh mắt của Khương Phong, ánh mắt kìm về phía mấy đang vui mừng khôn xiết .

Trong lòng chợt dâng lên một cỗ chua xót khó hiểu.

Rời bỏ , khiến bọn họ vui vẻ đến

Hắn trong một ngày , mất thê tử, mất cả hai nhi tử…

Thật sự sắp trở thành kẻ cô độc

Ung Vương nghĩ đến đây, lập tức lắc đầu, trong lòng liều mạng thuyết phục bản .

Những đứa con bất hiếu, ngỗ nghịch như , cũng chẳng ích gì!

Chẳng qua cũng chỉ là hai đứa trẻ vô dụng mà thôi, và Vân Nương còn trẻ, thừa thời gian để sinh thêm vài đứa nữa!

Khương Thời cũng , phí công chiếm giữ tước vị Thế tử!

Hắn định để tước vị Thế tử cho con của và Vân Nương !

Thượng Quan Khê chắp tay cáo lui.

Khương Phong xử lý chuyện cả một buổi sáng, giờ phút cũng đầu váng mắt hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bao-quan-sau-khi-nghe-thay-tieng-long-tieu-cong-chua-nhat-thoi-hoang-loan/chuong-176-su-phu-nguoi-sao-lai-den-day.html.]

Y tùy ý phất tay, hiệu cho họ rời .

Thượng Quan Khê dẫn theo Khương Kỳ và Khương Thời xoay khỏi cung.

Vào khoảnh khắc khi bước khỏi cửa điện, Thượng Quan Khê đầu đối mặt với Ung Vương.

Nàng lạnh lùng với Ung Vương, trong mắt mang theo sự giễu cợt và khinh miệt.

Không gì cả, chỉ là khi liếc một cái, liền trực tiếp xoay rời .

Nàng Ung Vương đang nghĩ gì.

Chẳng qua là đang nghĩ còn thể cùng Vân Nương sinh thêm vài đứa trẻ nữa.

Còn con ?

Hắn kiếp sẽ còn con cái nữa

Ung Vương ánh mắt đó làm cho kinh sợ, ngây tại chỗ.

chợt cảm thấy sống lưng lạnh toát…

Trong lòng vô cớ dâng lên một cỗ cảm giác sợ hãi…

Thượng Quan Khê chẳng lẽ còn kế hoạch gì khác ?!

đó rốt cuộc sẽ là kế hoạch gì?!

Cảm giác bất an đối với sự rõ ràng khiến bước chân Ung Vương mềm nhũn.

Giờ đây thể thấu Thượng Quan Khê nữa, cũng tài nào đoán nàng làm gì…

Gân xanh trán Ung Vương giật giật, cả như rơi hầm băng, run rẩy kiểm soát.

Một bên khác, mấy cùng lên xe ngựa.

Xe ngựa từ từ lăn bánh về phía Ung Vương phủ, chuẩn về thu dọn đồ đạc dọn .

Thượng Quan Khê tìm sẵn một trạch viện để ở từ sớm.

Mấy dọc đường vui vẻ, ai nấy đều vô cùng hân hoan.

Thượng Quan Tuế cong cong khóe mắt, kéo Khương Kỳ cùng chơi oẳn tù tì.

Trong lòng nàng vui sướng tả xiết.

【Hay quá quá! Cô cô rời xa tên tiện nam , lập tức thể về Đại Nguyệt Quốc bắt đầu cuộc sống mới !】

Thượng Quan Khê khẽ thở dài một , đôi mày mắt tinh xảo cũng trở nên sống động hơn hẳn ngày thường.

Cứ như thể trút bỏ gánh nặng gì đó.

Thật , lập tức thể bắt đầu

Nàng cũng về nhà…

Thượng Quan Khê cong môi, dịu dàng Thượng Quan Tuế.

Cũng nhờ Tuế Tuế, chuyện mới thể tiến triển thuận lợi đến .

Hoàng quả sai, Tuế Tuế đúng là một phúc bảo.

Thượng Quan Khê đang chuẩn mở miệng chuyện, thì xe ngựa đột nhiên dừng .

Khương Thời nhíu mày cất tiếng hỏi: “Có chuyện gì ?”

“Phía đang cãi vã giữa đường, chặn mất đường của chúng .”

Giọng đánh xe từ bên ngoài truyền .

Thượng Quan Khê nhíu mày nghi hoặc.

Đây là kinh thành Hạ Quốc, dám đánh giữa phố, ai cả gan như chứ?!

Khương Thời đầu Thượng Quan Khê, “Mẫu , con xuống xe xem .”

Thượng Quan Tuế lập tức cao giọng giơ bàn tay nhỏ bé của lên.

“Con cũng , con cũng ! Cô cô con cũng .”

【Có chuyện náo nhiệt mà xem thì đúng là đồ ngốc!】

Thượng Quan Khê bất đắc dĩ đưa tay khẽ chạm chóp mũi nhỏ của Thượng Quan Tuế.

“Con đó, đúng là thích hóng chuyện.”

Nàng đầu Khương Thời, cẩn thận dặn dò: “Thời nhi con cứ dẫn Tuế Tuế cùng , chú ý đừng để làm nàng thương.”

Khương Thời gật đầu, dẫn Thượng Quan Tuế cùng xuống xe ngựa.

Thượng Quan Tuế chớp mắt .

Phát hiện giữa đường cái, một đại hán hung dữ đang chống nạnh, và một lão giả gầy trơ xương đang đất.

Đại hán mặc một bộ y phục vải bố đơn giản, nhưng cả toát khí thế uy nghiêm vô cùng bức , ánh mắt sáng ngời thần.

Hai đang tranh cãi, ồn ào dứt.

Lão giả tóc bạc phơ, vươn ngón trỏ run rẩy chỉ đại hán.

“Rõ ràng chính ngươi đụng trúng , vì ngươi dám thừa nhận, bây giờ ngay cả cũng nổi nữa !”

Khương Thời thể tiếp, lập tức đến bên cạnh hai , điều giải.

Đại hán giờ phút vẻ mặt đầy vẻ kiên nhẫn, xoay định bỏ .

Khương Thời tay ngăn cản, nhưng phát hiện võ công của đại hán cao hơn y nhiều.

Y căn bản thể làm gì !

Yến Không Sơn vẫn luôn âm thầm canh gác, thấy cảnh tượng trở nên hỗn loạn, lập tức xuất hiện bên cạnh Thượng Quan Tuế, bảo vệ nàng.

Đại hán vô ý đầu liếc thấy Yến Không Sơn, mắt chợt trợn to.

Tại chỗ liền quỳ sụp xuống.

“Sư phụ! Người đến đây!”

Loading...