Bạo quân sau khi nghe thấy tiếng lòng tiểu công chúa, nhất thời hoảng loạn - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-11-03 06:09:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thời gian ngắn ngủi, Hạ Thiên sắp xếp rõ ràng chuyện xảy .

Thượng Quan Tuế vạch trần mặt nạ da của hẳn là vô tình đụng .

Hắn tin Thượng Quan Tuế thể kế hoạch thiên y vô phùng và nghiêm mật của !

Chỉ cần Vương Thắng phát hiện, chắc chắn thể trót lọt qua cửa!

Kế hoạch Lý Đại Đào Cương thất bại, nhưng vẫn thể từ từ tính toán.

ngôi vị Hoàng đế , quyết chiếm bằng !

Giọng Hạ Thiên mang theo tiếng nức nở, ánh mắt đầy lo lắng.

“Mấy ngày nay Hoàng thượng luôn triệu kiến vi thần, trong lòng vi thần vô cùng lo lắng bệnh thể của Hoàng thượng a!”

“Hoàng thượng là trời của Hạ Quốc, Hạ Quốc vạn vạn thể thiếu a, vi thần một lòng vì nước vì dân, nên mới liều lĩnh mạo hiểm lớn đến thế cũng đến thăm Hoàng thượng.”

Khương Phong Hạ Thiên thổ lộ đầy lo lắng như , khóe mắt cũng khỏi ướt.

Năm đó khi y vẫn còn là Hoàng tử, Hạ Thiên theo hầu bên cạnh y.

Hai cùng trị lý chính sự nhiều năm như , y vẫn là đầu tiên thấy Hạ Thừa tướng như thế.

Khương Phong cũng khỏi thở dài một tiếng, lập tức chuẩn lên tiếng bảo Hạ Thiên dậy.

Thế nhưng y mới mở miệng, bên tai chợt vang lên một giọng lanh lảnh ngọt ngào.

【Hừ, còn diễn, còn diễn, còn diễn nữa!】

Khương Phong lông mày lập tức nhíu .

Diễn? Chẳng lẽ tất cả những điều đều là diễn ?!

Khương Phong đầu, nheo mắt quét Hạ Thiên một cái.

Quả nhiên phát hiện Hạ Thiên chỉ là gào khô khan, trong mắt hề chút nước nào!

Hắn căn bản hề !

Trong lòng Khương Phong lập tức nghẹn .

Hay cho ngươi Hạ Thiên! Dám lừa dối Trẫm như thế!

Thật uổng phí bao nhiêu tín nhiệm Trẫm dành cho ngươi!

Hạ Thiên gào hồi lâu, cũng thấy Khương Phong lên tiếng bảo dậy.

Trong lòng khỏi chút thấp thỏm bất an.

Thất Hoàng tử chú ý thấy thái độ lạnh nhạt của Khương Phong đối với Hạ Thiên, khóe miệng khỏi khẽ nhếch.

Y tiến lên một bước, chỉ Vương Thắng đang quỳ đất .

“Hạ Thừa tướng, ngươi tự đến, thể giải thích là ai ? Hắn dường như cũng trong cung a.”

Ánh mắt Khương Phong cũng rơi xuống Hạ Thiên, giọng trầm trầm: “Hạ Thừa tướng, giải thích .”

Hạ Thiên trong lòng đột nhiên nhảy lên.

Hắn mím mím môi, tiếp tục mang theo tiếng nức nở lên tiếng giải thích.

“Bẩm Hoàng thượng, đây là một vị thần y vi thần tốn bao công sức tìm thấy từ dân gian, Hoàng thượng bệnh lâu khỏi, vi thần thật sự lo lắng a.”

vì Hoàng thượng còn triệu kiến, vi thần tìm thần y cũng cách nào để y khám bệnh cho Hoàng thượng a, vi thần đây mới dùng đến hạ sách !”

Lời dứt, Thượng Quan Tuế liền kìm mà lên tiếng châm chọc.

【Hừ, nếu kế hoạch của ngươi, còn thật sự tưởng ngươi là một trung thần đấy!】

【Thần y gì chứ, đây rõ ràng là Hoàng đế giả ngươi tìm đấy!】

Khương Phong khỏi hít một khí lạnh.

Kế hoạch? Kế hoạch gì?

Hoàng đế giả là cái gì?!

Hạ Thiên chẳng lẽ còn soán vị?!

Thất Hoàng tử và Thượng Quan Tuế liếc một cái, đó liền chắp tay : “Phụ hoàng, Hạ Thừa tướng mặt mang mặt nạ da , nhi thần nghi ngờ vị thần y mặt cũng mang mặt nạ da .”

Còn đợi y xong, Hạ Thiên lập tức lo lắng bật dậy.

Mặt nạ da của Vương Thắng tuyệt đối thể tháo xuống!

Một khi Vương Thắng bại lộ, mặc cho ba hoa chích chòe cũng thể giải thích rõ ràng!

Hạ Thiên đột nhiên sang Thất Hoàng tử, nghiêm giọng chỉ trích.

“Thất Hoàng tử, vi thần tự nhận từng đắc tội , hà tất ở đây từng bước ép sát như ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bao-quan-sau-khi-nghe-thay-tieng-long-tieu-cong-chua-nhat-thoi-hoang-loan/chuong-165.html.]

“Hắn chẳng qua chỉ là một dân thường, dung mạo thật sự như thế nào thì gì quan trọng?”

Thất Hoàng tử Hạ Thiên, lạnh : “Ngươi là thần y, xem một chút .”

Hạ Thiên lập tức á khẩu.

Mím chặt môi bắt đầu khổ sở suy nghĩ đối sách trong đầu.

Ngay lúc Thất Hoàng tử và Hạ Thiên đang tranh cãi.

Thượng Quan Tuế ba bước hóa hai, vung vẩy đôi chân ngắn ngủn đột nhiên xông về phía Vương Thắng.

Ngay đó, với thế sét đánh kịp bưng tai, trực tiếp từ một bên xé toạc mặt nạ da của Vương Thắng.

Nàng giơ mặt nạ trong tay lên mặt , giọng trong trẻo ngọt ngào.

"Ha ha, tháo xuống !"

【Đừng quên, học qua võ công đó!】

Tất cả đều biến cố bất ngờ làm cho kinh ngạc đến ngây .

Khương Phong vốn đang Hạ Thiên và Thất Hoàng tử tranh cãi, đầu óc choáng váng đau nhức.

Nghe thấy giọng của Thượng Quan Tuế, y mới từ từ ngẩng đầu.

Ánh mắt y quét qua Thượng Quan Tuế, khi rơi Vương Thắng, đôi mắt vốn nheo bỗng trợn trừng.

Giọng của Khương Phong sợ hãi đến mức năng cũng lắp bắp.

"Người , ... giống Trẫm như đúc!"

Cho dù là ruột thịt cùng phụ cùng với y cũng giống đến !

【Đương nhiên là giống , giống thì làm dùng hoàng đế giả thế hoàng đế thật chứ…】

Thân thể Khương Phong bỗng chốc cứng đờ.

Hạ Thiên ý đồ Lý Đại Đào Cương!

Tấm lòng trung thần bấy lâu nay của mà đều là giả dối ?!

Y vì tình nghĩa lão thần, mà tin tưởng Hạ Thiên đến , để làm Thừa tướng suốt hai mươi năm!

Thừa tướng duy nhất, quyền thần duy nhất của Hạ Quốc, y hầu như trao hết trọng quyền quốc gia cho !

Mà Hạ Thiên đối xử với y như !

Khương Phong nghẹn một suýt chút nữa thở nổi, y hít thở dồn dập.

Lý công công hầu bên cạnh lập tức tiến lên, vội vàng vỗ lưng Khương Phong, đưa cho y nửa chén sâm.

Khương Phong lúc mới dần hồn.

Y đưa ngón trỏ run rẩy, mạnh mẽ chỉ Hạ Thiên, giận dữ quát: "Ngươi, ngươi mà dám mưu phản!"

Mồ hôi lạnh trán Hạ Thiên tức thì chảy ròng ròng, lắp bắp biện bạch.

"Hoàng thượng, Hoàng thượng vi thần dám! Vi thần làm dám mưu phản chứ!"

"Chính vì vị thần y trông quá giống Hoàng thượng, sợ Hoàng thượng hiểu lầm, nên mới, mới để đeo mặt nạ đó thôi!"

"Lòng trung thành của vi thần với Hoàng thượng trời đất thể chứng giám! Tuyệt đối chuyện lừa dối ạ, Hoàng thượng!"

Thượng Quan Tuế bĩu môi nên lời.

【Ta chịu thua, đến nước mà vẫn còn bịa lời dối …】

Thất Hoàng tử hừ lạnh một tiếng thật mạnh, cất lời mỉa mai.

"Hạ Thừa tướng, vị thần y mà ngươi tốn bao công sức tìm kiếm, trùng hợp trông giống hệt Phụ hoàng, thiên hạ chuyện trùng hợp đến ?"

Cổ họng Hạ Thiên khô rát đau đớn, ấp úng .

"Chuyện đời, đôi khi, chính là trùng hợp đến thế..."

【Trùng hợp cái gì chứ? Vương Thắng là ngươi tìm kiếm suốt ba năm ở Hạ Quốc mới tìm đó! Có thể là hao phí tâm cơ, trùng hợp chỗ nào chứ?】

Hô hấp của Khương Phong đột nhiên nghẹn .

Ba năm...

Hạ Thiên bắt đầu chuẩn g.i.ế.c y soán vị từ ba năm !

Y tin tưởng đến thế!

Hắn mà, mà...

Khương Phong chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, một ngụm m.á.u tươi đột ngột phun từ miệng.

Lý công công lập tức sợ hãi kêu lên.

"Hoàng thượng! Hoàng thượng!"

Loading...