Bạn Trai Phản Bội, Cô Ôn Trở Về Độc Thân! - Ôn Dĩ Đồng & Giang Dự Hành & Hoắc Vũ Thành - Chương 883: Đưa cô đi xã giao

Cập nhật lúc: 2025-11-15 09:10:49
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Vũ tránh ánh mắt mất tất cả ánh sáng của cô, tiếp tục bổ sung: “Tổng giám đốc Hoắc một buổi xã giao thương mại quan trọng ở câu lạc bộ ‘Hoàng Đình’, cần cô qua đó một chuyến.”

Trong mắt Ôn Dĩ Đồng lóe lên một tia sáng châm biếm, yếu ớt, nếu kỹ căn bản thể phát hiện .

là kẻ ngốc, Hoắc Vũ Thành cô tham dự xã giao, thì còn thể là xã giao gì nữa?

Hai năm , khi cô cùng Giang Dự Hành khởi nghiệp công ty, cũng từng ăn với những ông chủ lớn đó, ai nấy đều mặt mày bóng nhẫy, lời và hành động đều mấy dễ .

Hoắc Vũ Thành , là coi cô là gì?

Là gái rượu ?

Nghĩ đến đây, Ôn Dĩ Đồng cảm thấy vô cùng buồn .

Cô còn tưởng rằng thời gian mất hứng thú với cô .

Không ngờ còn chiêu trò khác đang chờ cô.

Cô do dự một lát, nhưng vẫn mở miệng hỏi: “Tôi thể ?”

Trần Vũ đôi mắt chứa đựng sự nhẫn nhịn và uất ức của cô, theo bản năng tránh ánh mắt của : “Xin cô Ôn, đây là ý của Tổng giám đốc Hoắc.”

Nghe , chút hy vọng ít ỏi còn sót trong mắt Ôn Dĩ Đồng cũng tan vỡ hết.

, chỉ là một trợ lý, thể quyết định chuyện gì chứ?

Tất cả chuyện, đều là do Hoắc Vũ Thành quyết định.

Cô rũ mắt xuống, tự nhủ trong lòng, mặc dù là xã giao, nhưng cô cũng thể rời khỏi căn biệt thự , … đây là cơ hội để cô trốn thoát!

Tuy nhiên, khi cô thấy Trần Vũ đích mở hộp quà, lấy chiếc váy hội bên trong, sống lưng cô lập tức sự sỉ nhục và khó khăn cực lớn bao trùm.

Đó căn bản thể gọi là váy hội!

Đó là một mảnh vải ít ỏi đến đáng thương, nâng đỡ một cách miễn cưỡng bởi những chiếc dây mảnh màu đen, dường như thể đứt bất cứ lúc nào.

Bộ váy tổng thể màu đen sâu thẳm, cắt may ôm sát cơ thể đến mức tối đa, lưng gần như để trần , mở sâu đến tận eo, cổ áo phía cũng là thiết kế chữ V sâu, gần như gì che chắn, mặc dù vạt váy ngắn, nhưng đường xẻ cao bên hông gần như lên đến xương hông.

Bộ trang phục , dự tiệc xã giao thương mại, chi bằng đóng vai món đồ chơi để thưởng thức trong một dịp đặc biệt nào đó.

Quả nhiên giống như Ôn Dĩ Đồng nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-ve-doc-than-on-di-dong-giang-du-hanh-hoac-vu-thanh/chuong-883-dua-co-di-xa-giao.html.]

Chỉ là cô ngờ rằng, ngay cả trong cách ăn mặc, cũng lộ liễu đến mức , cho cô bất kỳ chút thể diện nào.

Khuôn mặt Ôn Dĩ Đồng lập tức mất hết máu, cô tựa bệ cửa sổ, ném thẳng chiếc hộp quà xa từ lầu hai xuống, giọng khàn khàn mở miệng: “Không… , tuyệt đối sẽ mặc thứ đến nơi đó!”

Để cô mặc bộ quần áo gần như trần trụi xuất hiện giữa chốn đông , còn cùng Hoắc Vũ Thành gặp những đối tác thương mại gọi là của ?

Điều còn khiến cô khó chịu hơn cả việc g.i.ế.c cô!

Trần Vũ dường như đoán phản ứng của cô, mặt bất kỳ sự bất ngờ nào, chỉ là giọng điệu trở nên trầm thấp hơn, lộ sự bất lực mà ngay cả cũng thể đổi .

“Cô Ôn, Tổng giám đốc Hoắc bảo chuyển lời đến cô, nếu cô từ chối, hoặc cố gắng phản kháng, ngày mai sẽ bắt đầu thu mua tập đoàn Ngô thị, và, sẽ khiến Giang Dự Hành… biến mất khỏi thế giới .”

Lời của truyền đến tai Ôn Dĩ Đồng, như thể đang buộc hàng ngàn cân sắt mắt cá chân cô, ném cô xuống biển sâu vô tận, khiến cô gần như c.h.ế.t đuối ngay lập tức.

Đồng tử Ôn Dĩ Đồng co rút đột ngột, m.á.u đóng băng.

Lại là như , dùng những cô quan tâm để đe dọa cô!

Trước là ông nội và trai, bây giờ là nhà họ Ngô, ngay cả Giang Dự Hành, sắp trở thành chồng cô, cũng trở thành con bài trong tay !

Cảm giác bất lực khổng lồ như sóng thần nhấn chìm cô, cô chiếc váy hội lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo ánh đèn, như thể thấy một con rắn độc đang lè lưỡi.

Mặc , đời cô sẽ còn mặt mũi nào để gặp khác nữa, nhưng nếu mặc, mỗi quan trọng bên cạnh cô đều sẽ tổn thương.

Cô còn sự lựa chọn nào ?

Ôn Dĩ Đồng đột nhiên thảm thiết, trong mắt đầy sự cô độc và tuyệt vọng.

sớm , cô căn bản bất kỳ sự lựa chọn nào.

Từ khoảnh khắc cô Hoắc Vũ Thành cưỡng chế đưa khỏi lễ cưới, dùng nhà họ Ngô và bạn bè để đe dọa cô ở , cô còn sự lựa chọn nào nữa .

Hoắc Vũ Thành tại hận cô đến thế, nhưng cô , thành công .

Anh thành công trong việc khiến cô mất tất cả sự tôn nghiêm, thành công trong việc khiến cô ngày càng xa rời tương lai tươi mà cô hằng mong ước, thể đầu nữa.

Anh hủy hoại cuộc đời cô, thành công !

Nước mắt kiểm soát trào , cô cắn chặt môi , cho đến khi trong khoang miệng tràn ngập vị m.á.u tanh như sắt gỉ, mới miễn cưỡng kiềm chế tiếng thét chói tai gần như xé toạc cổ họng.

Cô run rẩy đưa ngón tay lạnh lẽo chạm chiếc váy hội ít vải đến đáng thương .

“…Tôi mặc.”

Loading...