Bạn Trai Phản Bội, Cô Ôn Trở Về Độc Thân! - Ôn Dĩ Đồng & Giang Dự Hành & Hoắc Vũ Thành - Chương 879: Tất cả đều là mơ

Cập nhật lúc: 2025-11-15 09:10:45
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trái tim Ôn Dĩ Đồng một bàn tay lớn bóp chặt, luôn bắt cô lựa chọn.

thực tế, mỗi lựa chọn đều là giả, tưởng chừng lựa chọn, nhưng thật chọn sẵn cho cô .

Nếu sự lựa chọn hợp ý , sẽ đe dọa cô ngừng.

Trong bất lực, Ôn Dĩ Đồng vẫn dậy phòng tắm, bộ đồ mặc nhà mà Hoắc Vũ Thành đưa cho khi tắm rửa nhanh nhất thể bước .

Khi cô bước , còn trong phòng nữa.

Cô khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn vô cùng khó chịu.

Hôm nay lẽ là ngày đầu tiên cô và Giang Dự Hành ở bên , trở thành vợ chồng, ai mà ngờ biến thành thế chứ?

Nếu cô sớm đến gây rối tại đám cưới, thậm chí còn bắt cô , cô nhất định sẽ tổ chức đám cưới với Giang Dự Hành sớm hơn.

Nằm chiếc giường mềm mại nhưng quen thuộc, Ôn Dĩ Đồng chỉ ngủ ở mép giường nhất, hề cảm giác thuộc về.

Cô cuộn trong chăn, trong đầu là hình bóng của Giang Dự Hành.

Dự Hành… bây giờ thế nào , nhớ cô , đang chuẩn đến cứu cô ?

Đột nhiên, cô nhớ đến lời Hoắc Vũ Thành với cô lúc nãy.

Anh Giang Dự Hành từ đầu đến cuối từng gọi điện cho cô, căn bản yêu cô.

Không hiểu , khi nghĩ đến câu , Ôn Dĩ Đồng đau như cắt.

Dù cô Hoắc Vũ Thành chắc nịch rằng Giang Dự Hành tuyệt đối sẽ bỏ rơi cô, nhưng thực … ngay cả bản cô cũng chắc.

cô và Hoắc Vũ Thành xảy chuyện đó, nếu Dự Hành , liệu thực sự chê bai cô ?

Những câu hỏi cứ luẩn quẩn trong đầu cô, khiến cô thể nào ngủ .

Lời cảnh cáo lạnh lẽo thấu xương của Hoắc Vũ Thành như một lời nguyền rủa cứ vờn quanh cô, in sâu trái tim cô, dường như cả đời thể xua tan .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-ve-doc-than-on-di-dong-giang-du-hanh-hoac-vu-thanh/chuong-879-tat-ca-deu-la-mo.html.]

Cô như một con búp bê sứ rút hết sức lực, ánh trăng, trông thật mong manh dễ vỡ.

Cô ôm lấy , móng tay cắm sâu da thịt cánh tay, cố gắng dùng nỗi đau thể xác để trấn áp sự tuyệt vọng và sợ hãi vô bờ bến trong lòng.

“Hoắc Vũ Thành…”

Cô thầm gọi tên trong lòng, răng run lên cầm cập.

Cái tên đối với cô vẫn xa lạ, nhưng trở thành cơn ác mộng của cô, như đeo bám cô cả đời.

Cô cố gắng lục lọi trong ký ức trống rỗng để tìm kiếm dù chỉ là một chút dấu vết về đàn ông , nhưng đáp cô, chỉ là cơn đau đầu dữ dội và sự mơ hồ chút suy nghĩ.

Dù cô nghĩ thế nào nữa, cô vẫn thể nhớ bất kỳ cảnh tượng nào cô và Hoắc Vũ Thành từng quen đây.

Rốt cuộc là Hoắc Vũ Thành đang lừa cô, cô thực sự quên nhiều ký ức?

rõ ràng Giang Dự Hành , tất cả đều chỉ là mơ thôi, là thật!

Mặt trăng treo cao, chỉ nó lặng lẽ bầu bạn với Ôn Dĩ Đồng cô đơn trong phòng.

Không qua bao lâu, lẽ là do quá nhiều, hoặc lẽ chuyện diễn quá nhanh, Ôn Dĩ Đồng cuối cùng cũng dùng hết chút sức lực còn , nặng nề nhắm mắt , mơ màng ngủ .

Những ngày tiếp theo, Hoắc Vũ Thành dường như bốc khỏi thế gian, còn xuất hiện trong căn biệt thự nữa.

đối với Ôn Dĩ Đồng, việc ở đây, là một kiểu trừng phạt khác đối với cô.

mắc kẹt trong chiếc lồng hoa lệ , phạm vi hoạt động chỉ giới hạn trong phòng ngủ chính lầu hai và nhà hàng, phòng khách ở tầng một.

Cô thậm chí phép vườn.

Mỗi cô cố gắng đến gần cửa, hoặc bất kỳ dấu hiệu nào tìm lối thoát, luôn một vệ sĩ mặc vest đen, mặt cảm xúc kịp thời xuất hiện mặt cô, chặn đường cô, dùng ánh mắt lạnh lùng "mời" cô trở phòng.

Cửa sổ phòng ngủ chính làm đặc biệt, thể mở . Trong sân lầu luôn bóng tuần tra, thỉnh thoảng họ về phía cửa sổ của cô, xác nhận cô vẫn còn ở bên trong, vẫn còn sống.

Mỗi ngày, sáng, trưa, tối đều đến gõ cửa gọi tên cô. Nếu cô cố chấp trả lời, những đó sẽ mở cửa phòng, dùng ánh mắt sắc bén quét qua căn phòng một lượt, đó lập tức cho giúp việc dọn dẹp, chỉ sợ cô giấu thứ gì đó.

Cô như một con chim bẻ gãy cánh, nhốt trong chiếc lồng Hoắc Vũ Thành dày công tạo , vĩnh viễn thể tự do.

Loading...