Giang Dự Hành tiễn Lưu Quế Phương xong, điện thoại nhận thông báo máy bay cất cánh, tắm rửa sạch sẽ mới chìm giấc ngủ sâu.
Sáng sớm hôm , thức dậy đến phòng làm việc. Trong phòng chất đầy các loại bản vẽ, cẩn thận giấu những vật liệu kiếm tủ chứa đồ, dậy thì thấy tiếng gõ cửa văn phòng từ bên ngoài.
Giang Dự Hành cảnh giác cửa, theo bản năng chắn tủ chứa đồ.
Bên ngoài truyền đến giọng nữ trẻ tuổi, trong trẻo dễ : "Giám đốc Giang, là , Vi Vi."
Lâm Vi Vi?
Giang Dự Hành nhíu mày, chút ấn tượng với giọng .
Lâm Vi Vi đến phòng làm việc của lâu, linh khí trong thiết kế, cũng xinh thanh thuần. thời gian qua luôn bận rộn chuyện của Ôn Dĩ Đồng, để ý đến Lâm Vi Vi.
Lâm Vi Vi mặc một chiếc váy liền trang nhã, bên ngoài khoác áo len cardigan, đẩy cửa bước , mặt nở nụ dịu dàng.
Giọng Giang Dự Hành cao, khiến cảm xúc: "Có việc gì ?"
Lâm Vi Vi bước , tự nhiên bắt đầu thu dọn những bản vẽ vương vãi: "Không gì, chỉ là với bản kế hoạch của bộ phận kế hoạch làm xong, cần ký tên."
Chuyện của bộ phận kế hoạch thì bộ phận kế hoạch làm, Lâm Vi Vi là nhà thiết kế, cũng trợ lý của , những việc đến lượt cô làm.
Tuy nhiên Giang Dự Hành vẫn gật đầu: "Biết , còn việc gì nữa ?"
Ý của là, nếu còn việc gì thì thể ngoài.
Lâm Vi Vi ngờ lạnh lùng như , chút lúng túng, nhưng nhớ đến những lời Lưu Quế Phương với , cô đành tiếp tục: "Giám đốc Giang, trông sắc mặt tệ lắm, là do mệt quá là khỏe?"
Cô Giang Dự Hành với ánh mắt long lanh, trong đôi mắt trong veo tràn đầy sự quan tâm hề che giấu.
Giang Dự Hành là từng trải, sự ngưỡng mộ trong mắt cô dành cho .
Nếu là đây, lẽ còn tự đắc, nhưng bây giờ chỉ Ôn Dĩ Đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-ve-doc-than-on-di-dong-giang-du-hanh-hoac-vu-thanh/chuong-1053-se-khong-co-y-do-voi-co-ta.html.]
Hơn nữa Lâm Vi Vi chỉ là một sinh viên mới trường thế bối cảnh gì, ngoại trừ trẻ tuổi thì bất kỳ ưu thế nào.
Hắn thể nào nảy sinh bất kỳ ý đồ nên nào với cô .
Hắn phiền chán xua tay: "Tôi , cảm ơn cô quan tâm, cô ngoài ."
Lâm Vi Vi lệnh đuổi khách của nhưng phản ứng, ngược còn tiếp tục bước gần hai bước: "Giám đốc Giang, lông mày cứ nhíu chặt mãi, học qua một chút về mát-xa, là để giúp ấn huyệt nhé, thư giãn một chút thể sẽ đỡ hơn nhiều đấy."
Nói , cô cũng đợi Giang Dự Hành từ chối, liền vươn những ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên thái dương của Giang Dự Hành.
Đầu ngón tay lạnh khiến Giang Dự Hành khẽ run rẩy, lực đạo của cô điều chỉnh , chậm rãi xoa ấn da .
Ban đầu Giang Dự Hành theo bản năng đẩy , nhưng tinh thần căng thẳng suốt mấy ngày liền của sự ấn nén thoải mái đó dịu rõ rệt.
Hắn cảm nhận sự dễ chịu truyền đến từ vùng đầu, cuối cùng nhắm mắt , từ chối nữa.
Kỹ thuật mát-xa của Lâm Vi Vi quả thực tệ, lực đạo đồng đều, huyệt vị chuẩn xác.
Thần kinh của Giang Dự Hành ngày càng thả lỏng, ý thức cũng bắt đầu chút mơ hồ.
Hắn ngửi thấy mùi hương thơm ngát thoang thoảng từ Lâm Vi Vi, cảm nhận những ngón tay mềm mại của cô di chuyển da thịt.
Không qua bao lâu, Giang Dự Hành cảm thấy xương cốt như mất hết sức lực, mí mắt cũng nặng trĩu nhấc lên nổi.
Hắn mơ hồ cảm thấy Lâm Vi Vi gì đó bên tai , đỡ xuống ghế sofa, còn đắp cho một tấm chăn mỏng.
Hắn bảo cô về, nhưng miệng như dính chặt, phát chút âm thanh nào, mí mắt càng như dán keo, làm cách nào cũng mở .
Trước khi ý thức chìm bóng tối, dường như cảm nhận ngón tay của Lâm Vi Vi lướt qua n.g.ự.c , mùi hương cô từng đợt ập tới, lúc xa lúc gần.
Sau đó liền thực sự gì nữa.
Truyện nhớ nhấn "Donate" cho Bơ nha, Bơ cảm ơn ạ - zalo 034.900.5202