Tôi giật giật khóe miệng, em bé nhỏ như thế thì làm mà tâm lý cơ chứ.
Lộ Ngôn Xuyên cũng xích gần, dùng ngón tay chọc chọc má tiểu công chúa.
Mẹ Lộ vỗ tay một cái: “Cẩn thận chứ, mặt em bé non nớt như thế, chọc là chọc?”
Lộ Ngôn Xuyên bẽn lẽn rụt tay , che miệng trộm.
Ngày thứ tư xuất viện, chúng thẳng đến trung tâm chăm sóc và bé.
Nhìn Lộ Ngôn Xuyên cứ lăng xăng theo sát , ngạc nhiên hỏi : “Anh cần làm ?”
“Anh xin nghỉ một tháng .”
“Anh nghỉ lâu như , sếp cũng duyệt ? Anh xin nghỉ với lý do gì?”
“Nghỉ thai sản.”
Tôi uống nước miệng thì phun : “Khụ khụ… Lộ Ngôn Xuyên, sinh con, ngại gì mà xin nghỉ thai sản?”
Lộ Ngôn Xuyên bước nhanh đến vỗ lưng cho : “Uống chậm thôi. Vợ sinh, xin nghỉ thai sản thì làm ? Anh dành dụm mấy năm phép nghỉ .”
Khó khăn lắm mới ngừng ho, vết thương do co kéo đau nhức dữ dội, tái mặt , trừng mắt Lộ Ngôn Xuyên: “Đổ cho hết, tại mà em mới chịu khổ thế .”
Lộ Ngôn Xuyên nhíu mày kêu oan: “Sao đổ cho ? Đứa bé…”
Cơ thể khó chịu vô cùng, thấy như , đột nhiên cảm thấy tủi vô cùng, nước mắt cứ thế trào .
Lộ Ngôn Xuyên khựng , thở dài, xuống an ủi: “Thôi , là của , là của . Những ngày , em cứ yên tâm ở cữ, sẽ ở bên cạnh em.”
Tôi an ủi đôi chút, ngăn nước mắt.
Đêm hôm đó, đột ngột sốt cao.
Những ngày , vẫn kiên trì cho con b.ú . Dù là sinh đôi, nhưng các con còn quá nhỏ, thể b.ú hết sữa. Mấy ngày chỉ cảm thấy thoải mái, đến tối hôm đó, thấy n.g.ự.c cứng như đá, chạm là đau, kèm theo đó là sốt cao.
Khuôn mặt vốn điềm tĩnh và lạnh lùng của Lộ Ngôn Xuyên sụp đổ. Khi sốt, thậm chí quên bấm chuông đầu giường, mà chạy thẳng tìm bác sĩ.
Chỉ vài phút , một đám bác sĩ và y tá ùa đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ban-trai-cu-muon-do-vo-cho-toi/chuong-16.html.]
Họ hỏi nhiều câu hỏi, kiểm tra một lượt, : “Không cả, viêm tuyến sữa thôi, lát nữa sẽ thông tắc sữa cho cô, vài ngày sẽ khỏi. cho con b.ú xong, nhớ vắt hết sữa thừa .”
Tôi sốt khó chịu lên tiếng, chỉ Lộ Ngôn Xuyên với giọng điệu ôn hòa hỏi nhiều câu hỏi liên quan.
Đầu nghiêng sang một bên, nước mắt chảy dài.
Lộ Ngôn Xuyên thấy , thở dài hỏi: “Bây giờ em hối hận ?”
Tôi trừng mắt , hằn học : “Hối hận , hối hận c.h.ế.t . Cái tên khốn nạn đó, đúng là .”
Lộ Ngôn Xuyên vẻ đang hợp ý, phụ họa theo: “ là tên khốn, để em chịu khổ như thế mà thèm ló mặt. Em cũng là đồ ngốc, loại như mà em vẫn cam tâm tình nguyện sinh con cho .”
“ , đồ đại ngốc. Tên khốn nạn như thế, đáng đời sống cô độc.”
“Ừm. đấy.”
Tôi điều , điều , cuộc đối thoại của hai trở nên vô cùng hài hòa.
Lộ Ngôn Xuyên đúng là một tên ngốc, Lộ ngày nào cũng đến thăm hai , ôm hai đứa bé cưng nựng cứ xuýt xoa chúng giống ba như đúc. Vậy mà Lộ Ngôn Xuyên vẫn nghĩ tác động tâm lý, nhận bất cứ manh mối nào.
Sau khi ở trung tâm dưỡng lão một tuần, nhận cuộc gọi định kỳ từ viện điều dưỡng. Bác sĩ với nhiều, đại khái là bệnh tình của đang dần thuyên giảm, nếu thời gian thì nên đến thăm bà thường xuyên hơn.
Tôi về việc đang ở cữ, bác sĩ chúc phúc: “Chúc mừng cô nhé, còn là Long Phượng Thai nữa chứ. Thế thì xin chút vía may mắn, để con dâu cũng cố gắng sinh đôi một . Cô Giang , làm phiền cô nữa. Biết khi cô hết cữ, đến thăm thì bà hồi phục nhiều hơn, thể nhận cô .”
Nghe tin vui, tâm trạng cũng : “Vậy thì cảm ơn bác sĩ nhiều .”
“Cô Giang khách sáo , cô cứ nghỉ ngơi cho nhé, tạm biệt.”
Vừa cúp điện thoại, Lộ Ngôn Xuyên hỏi: “Bệnh tình của tiến triển hơn ?”
Tôi nhếch môi : “Vâng. Bác sĩ bảo em nên đến thăm thường xuyên hơn, bà sẽ khỏe nhanh hơn. Tiếc là em hết cữ mới .”
“Mai thăm nhé, dù bà nhận , nhưng cũng để em an lòng.” Lộ Ngôn Xuyên dịu dàng .
“Được. Vậy mang cho một ít quả đào, thích ăn lắm.”
“Được.”
Sau khi sinh con, đột nhiên cảm thấy tâm lý đổi. Trước đây, luôn chuẩn tinh thần ly hôn với Lộ Ngôn Xuyên, dùng tiền của , cũng sai bảo , luôn nghĩ rằng làm như sẽ giữ chút lòng tự trọng của .