Bạn Trai 88 Tỷ Của Tôi - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-08-17 13:03:35
Lượt xem: 344

Dịp Quốc Khánh phẫu thuật cận thị, gặp một bất ngờ.

 

Mắt trái rõ mồn một, nhưng mắt mù.

 

Bệnh viện thể giúp phẫu thuật phục hồi, cho đến khi mắt sáng .

 

Tôi tìm bạn trai Chu Việt để an ủi.

 

Ai ngờ thái độ lạnh nhạt: “Lời bệnh viện cô cũng tin ? Nếu một hai phục hồi , mắt cô chịu nổi mấy phẫu thuật?”

 

Hắn đúng.

 

Vạn nhất trong quá trình phục hồi làm tổn thương nhãn cầu, ảnh hưởng đến nhan sắc, thì cuộc đời coi như hỏng bét.

 

Tôi định khởi kiện bệnh viện, đó tìm bác sĩ nhãn khoa hàng đầu để phục hồi.

 

Thế nhưng cái giọng điệu chẳng liên quan gì đến của Chu Việt, đáy lòng khó chịu.

 

Tôi hỏi ngược : “Ban đầu bảo phẫu thuật cận thị ? Bác sĩ cũng là do giới thiệu nhiệt tình mà.”

 

Chu Việt lập tức biến sắc:

 

“Không là cô dựa dẫm đấy chứ?

 

Tôi chỉ là gợi ý, cuối cùng làm , tìm bác sĩ nào làm, đều là quyết định của chính cô.

 

Nhan Khê, chia tay , chấp nhận một bạn gái mù.

 

Mẹ cũng thể nào cho phép cưới một mù.”

 

Tôi kinh ngạc.

 

Không ngờ mắt mù, ngược giúp bộ mặt .

 

Ánh mắt liếc về phía quán cà phê ở đằng xa, cửa sổ sát đất một bóng hình quen thuộc đang .

 

Đó là Lộc Lộ, cô em khóa của Chu Việt hồi đại học.

 

Hai tháng Chu Việt kể với , cô em khóa của chuyển đến sống cạnh nhà , trở thành hàng xóm của .

 

Lúc đó còn nửa đùa nửa thật : “Trùng hợp ? Cô mà chuyển đến đó chứ?”

 

Khi Chu Việt còn thẳng thắn : “Sao quản cô vì ai mà chuyển đến, dù cũng bạn gái , yên tâm, sẽ giữ cách với cô .”

 

Lộc Lộ ôm cốc cà phê trong tay, trông như đang đợi Chu Việt.

 

Chu Việt vô thức liếc quán cà phê, đưa tay xoa xoa sống mũi, chột : “Nhan Khê, những lời với cô, cô rốt cuộc thấy ? Tôi chia tay cô!”

 

Tôi chợt nhận , dù mắt của mù, Chu Việt cũng sẽ chia tay thôi.

 

Mù mắt chỉ là một cái cớ.

 

Nếu đoán sai, và Lộc Lộ lén lút qua với từ lâu .

 

Trước và Chu Việt dùng ốp điện thoại đôi.

 

Một tháng , treo một chiếc móc khóa hình con nai nhỏ lên ốp điện thoại.

 

Chiếc móc khóa hình con nai nhỏ đó chắc là do Lộc Lộ tặng nhỉ?

 

Tôi lạnh lùng : “Chia tay, chia tay ngay, lập tức chia tay!”

 

Trong mắt lóe lên một tia mừng thầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ban-trai-88-ty-cua-toi/chuong-1.html.]

 

Tôi định rời .

 

Chu Việt gọi : “ , cô trả sợi dây chuyền đây tặng cô .”

 

Tôi thể tin nổi Chu Việt.

 

Chúng ở bên một năm, chỉ tặng đúng một sợi dây chuyền.

 

Cũng chẳng dây chuyền quý giá gì, lúc mua chỉ hơn một nghìn tệ.

 

Vậy mà bảo trả ?

 

Mặc dù chẳng thèm sợi dây chuyền , nhưng hành động của thật sự quá ghê tởm.

 

Tôi giật sợi dây chuyền từ cổ xuống, ném cho : “Cầm lấy .”

 

Chu Việt cúi nhặt sợi dây chuyền, trơ trẽn : “Hộp đựng còn ?”

 

Tôi thật sự cạn lời: “Ai mà ngoài mang theo hộp đựng dây chuyền chứ? Anh là định tặng cho yêu tiếp theo đấy chứ?”

 

Hắn đương nhiên : “Tiền bỏ , tặng cho yêu tiếp theo thì cũng bình thường mà, đúng ?”

 

Bình thường cái ông nội nhà !

 

Tôi chỉ tay về phía ngã tư: “Phía cửa hàng đồ lưu niệm, thể mua một cái hộp, ba năm tệ là cùng.”

 

Nói xong, chuyển giọng: “À , những chiếc đồng hồ, giày thể thao, cả máy chơi game… mà tặng thì cần trả , đó mùi của , ghê tởm lắm.”

 

So với sợi dây chuyền mà tặng , những thứ tặng đắt hơn nhiều.

 

Vậy mà cũng dám tính toán với .

 

Chu Việt thấy hai từ “ghê tởm”, lông mày nhíu : “Không nên cô mới bôi nhọ ? Có bản lĩnh thì đừng tìm làm lành!”

 

Tôi vui : “Làm lành cái quái gì, cút ngay!”

 

Chu Việt , về phía quán cà phê.

 

Có thể thấy, Lộc Lộ vẻ đang sốt ruột chờ đợi.

 

Tôi bóng lưng Chu Việt, mắt đột nhiên thấy hai chuỗi .

 

Chu Việt, 178/11.8 1208,00 tệ.

 

Tôi dụi dụi mắt , hai chuỗi di chuyển theo bóng Chu Việt.

 

Chiều cao của Chu Việt là 178 thì đúng .

 

11.8 và 1208 nghĩa là gì?

 

Chẳng lẽ… 11.8 là ‘chiều dài’?

 

Con cũng khá đấy chứ.

 

“Phì …” Tôi đột nhiên ôm bụng lớn.

 

Chu Việt thấy tiếng của , đầu .

 

Thấy đang chế nhạo , cam lòng chạy .

 

Với vẻ mặt sốt ruột : “Nhan Khê, cô bệnh ? Thất tình cũng đừng lên cơn giữa đường chứ?”

 

Loading...