Người đàn ông … đả kích đến phát điên !
“Quyển nhật ký , tiêu hủy.”
“Hả?”
“Ngay lập tức, đốt sạch.”
Hạo Tước nghiến răng nghiến lợi, “Nếu để thứ ba chuyện , sẽ ném em sang châu Phi đào than.”
Tôi lập tức ôm chặt cuốn nhật ký lòng:
“Rõ! Cam đoan để một hạt tro!”
Hạo Tước xoa xoa ấn đường, như thể trút ngàn cân áp lực. ngay đó, ánh mắt trở nên kỳ quái.
“Vậy nghĩa là… suốt ba năm nay, vẫn luôn… sống như quả phụ?”
Anh hỏi một câu đ.á.n.h thẳng linh hồn.
Tôi thành thật gật đầu:
“Xét cho đúng thì, đúng . Em cũng thế.”
Hạo Tước , bỗng bật khẽ một tiếng. Nụ , như băng tuyết tan chảy, khiến mà ngẩn ngơ.
“Nếu hiểu lầm giải tỏa,”
Anh tiến lên một bước, trong mắt ánh lên tia sáng nguy hiểm,
“Vậy … ba năm , chúng nên bù ?”
5
Tôi cứ tưởng “bù ” mà Hạo Tước là kiểu ngay-lập-tức-lên-giường---nhiều.
làm .
Từ cái đêm giải mã xong “bí ẩn Cừu Vui Vẻ”, Hạo Tước như biến thành một khác.
Tổng tài lạnh lùng, mỗi ngày về nhà coi như khí – biến mất.
Thay đó là một … theo đuổi một cách lặng lẽ mà ngượng ngùng.
, theo đuổi.
Anh , vì giữa chúng hề “một đêm loạn lạc” nào, nên cuộc hôn nhân cần định nghĩa .
Anh chấp nhận quan hệ thể xác mà tình cảm, nên… sẽ theo đuổi từ đầu.
Nghe thì lãng mạn. khi làm thật thì… đáng sợ.
Ví dụ như bây giờ.
Tôi đang trong phòng vẽ chạy deadline, Hạo Tước bất ngờ đẩy cửa bước , tay là một ly… gừng đường nâu nóng hổi?
“Uống .”
Anh đặt ly xuống cạnh , giọng vẫn lệnh như thường lệ, nhưng động tác nhẹ nhàng.
“Em đau bụng kinh ?” Tôi ngơ ngác.
“Tôi sách thấy phụ nữ uống cái ấm t.ử cung.”
Anh nghiêm túc , “Tốt cho sức khỏe.”
Tôi nheo mắt :
“Gần đây sách gì ?”
Mặt đỏ lên, đầu sang chỗ khác:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ban-giam-dinh-doi-menh/5.html.]
“‘Làm để nuôi heo khoa học’… , ‘Làm để chăm sóc sức khỏe phụ nữ một cách khoa học’.”
Tôi: “…”
Lại ví dụ khác.
Bữa tối, bàn là hàu sống, hẹ, súp dương vật bò…
Mẹ chồng bàn ăn mà tít mắt:
“Ai da, thế mới đúng chứ! A Tước , con cũng đừng cố quá. Sức khỏe là hết, nhưng cũng cố gắng đấy!”
Tôi Hạo Tước bình thản ăn hết bát súp dương vật bò, cảm giác hai quả thận của cũng nhói theo.
“Ăn nhiều một chút.”
Anh gắp thêm một con hàu chén , “Bổ kẽm.”
“Tổng Hạo,”
Tôi ghé sát , thì thầm:
“Anh bổ đến c.h.ế.t em ?”
Hạo Tước nghiêng đầu , ánh mắt lóe lên tia trêu chọc:
“Anh em khỏe hơn chút. Dù … thể sẽ mệt đấy.”
Tôi hiểu liền, mặt đỏ bừng như máu, vùi đầu ăn cơm dám thêm câu nào.
khi khí giữa chúng dần ấm từ “lạnh như băng” sang “mật ngọt rót tai”, thì rắc rối ập tới.
Hôm đó là cuối tuần, ở nhà cũ của nhà họ Hạo.
Cả nhà đang quây quần vui vẻ ăn cơm, thì quản gia đột ngột bước , mặt đầy lúng túng:
“Lão gia, thiếu gia… bên ngoài một cô họ Cố đến xin gặp.
Cô … đến để nhận .”
“Nhận ?”
Ông cụ chau mày, “Nhận ai?”
Quản gia Hạo Tước, liếc , cuối cùng c.ắ.n răng :
“Cô … đêm ở khách sạn Hoàng Đình ba năm , thật sự ở bên thiếu gia là cô .
Hơn nữa… cô lúc đó m.a.n.g t.h.a.i con của thiếu gia, dù đó sẩy thai, nhưng cô bằng chứng.”
“Choang” một tiếng, muỗng trong tay rơi xuống.
Tay Hạo Tước đang bóc tôm cũng khựng .
Tất cả ánh mắt trong phòng cùng lúc đổ dồn về phía .
Ánh mắt chồng lập tức sắc như dao:
“A Tước! Chuyện là ?!”
Hạo Tước bình tĩnh lau tay, gương mặt chút hoảng loạn, ngược còn lạnh nhạt như đang kẻ ngốc.
“Cho cô .”
Anh lạnh nhạt .
Tôi lo lắng kéo tay áo :
“Hạo Tước, chuyện …”
Hạo Tước trở tay nắm lấy tay , bóp nhẹ trong lòng bàn tay, ánh mắt trấn an.
“Đừng sợ.” Anh thấp giọng , “ lúc, cũng xem thử là vị thần thánh phương nào… thể dùng ý niệm để m.a.n.g t.h.a.i con .”