Bác sĩ khẩn trương xử lý vết thương cho , tiêm thuốc giảm đau.
Quý Triết dựa lưng ghế, thở hổn hển trong đau đớn: "Bán Mộng, bây giờ nghĩ , ba năm mù là thời gian hạnh phúc nhất."
"Bởi vì , em sẽ bao giờ rời xa ."
Anh đột nhiên nở một nụ thảm thương, mang một sự điên cuồng tự hủy hoại bản : "Hay là, em lấy luôn con mắt của ."
"Nếu như , thể đổi em thì cũng đáng giá."
Diễn kịch quá lâu, lẽ chính cũng sắp tin điều đó.
phá vỡ lớp mặt nạ của : "Quý Triết, thật , bao giờ yêu ."
"Anh chỉ là, khi g.i.ế.c cha , vì chút lương tâm đáng thương đó, cố gắng chuộc tội với ."
Quý Triết lập tức đóng đinh tại chỗ, sự kinh hoàng bùng nổ trong mắt : "Không, Bán Mộng, em đang gì ..."
Tôi mệt mỏi nhắm mắt , vẫy tay một cái, một giọng già nua vang lên.
Những sự thật thời đó, hầu hết Quý Triết xử lý.
Tôi vất vả mới tìm ông lão trốn tránh cả đời .
Ông từng là thuộc hạ của cha : "Tôi nhớ, ngày đó Quý Triết phấn khích khoe khoang rằng gặp một kẻ ngốc."
"Đối phương chỉ hỏi vài câu, cho một tiền lớn."
"Kết quả là tối hôm đó, đối phương đến tấn công."
"Chúng chống cự đến cùng, nhưng lượng quá ít, đối phương quá hung hãn, nên luôn ở thế bất lợi."
"Sau khi ông chủ cũ kẻ phản bội đ.â.m dao, hoảng loạn chạy trốn. Khi trốn trong tủ, tận mắt thấy Quý Triết quỳ chân đối phương, liên tục cúi đầu và hét lên: 'Là cho , xin tha mạng cho , xin !'"
Mỗi từ của ông lão như một chiếc búa nặng, đập mạnh lớp ngụy trang đang lung lay của Quý Triết.
Mặt lập tức mất hết sắc hồng, chỉ còn sự tuyệt vọng như tro tàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bach-nhan-lang/chuong-10.html.]
Tống Uyển Diên lóc chạy đến, dùng cơ thể che chở cho Quý Triết.
Tôi cô , với giọng vô cùng buồn bã: "Tống Uyển Diên, cô thật sự nghĩ rằng kiên quyết tổ chức đám cưới là vì cô ?"
"Anh chỉ lợi dụng đám cưới để lôi kéo tất cả những phản đối , những rõ bản chất của , ngoài để thanh trừng một cho sạch!"
"Anh sắp xếp sẵn kết cục cho cô từ lâu ."
"Ngày mai, e là cô sẽ ném xuống biển để làm mồi cho cá mập."
Tống Uyển Diên và hét lên: "Không thể nào, tình cảm với , chỉ là nhận thôi!"
Cô đầu Quý Triết để tìm kiếm sự xác nhận, nhưng ánh mắt điên cuồng của khiến cô im lặng.
"Tôi cho cô tiền để cô đưa cái thằng vô dụng đó càng xa càng , tại , tại ông tìm thấy!"
Nói xong, Quý Triết lập tức bóp cổ cô .
Tống Uyển Diên bóp cổ đến mắt lồi , hai tay vô vọng cào cánh tay .
Cô luôn chê cha vô dụng, sớm bỏ nhà ngoài lang thang, giờ đây thậm chí nhận giọng của chính cha .
Quý Triết tiếp cận cô từ đầu là để thông qua cô , kiểm soát và theo dõi cha thể bí mật của .
Năm xưa, bố Tống trốn trong góc tủ nên Quý Triết phát hiện.
Anh thử thách ông vài , nhưng ông đều khéo léo che giấu.
Thấy Tống Uyển Diên sắp ngạt thở, giơ s.ú.n.g lên.
Bùm!
Viên đạn chính xác b.ắ.n trúng cánh tay của Quý Triết.
Anh đau đớn buông tay , đau khổ và hiểu hỏi : "Em cứu cả cô , tại thể tha thứ cho ..."
Tôi Tống Uyển Diên đang bất động đất: "Tôi hứa với chú Tống rằng sẽ để con gái ông sống."
Nếu vì cô con gái , lẽ chú Tống sẽ bao giờ tiết lộ bí mật .