Bạch Nguyệt Quang Của Tổng Tài Lạnh Lùng - Chương 3: Bạch Nguyệt Quang Của Tổng Tài Lạnh Lùng - Goc Truyen Cua Yen

Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:57:24
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em chỉ nhớ hồi năm nhất em đến công viên vẽ tranh còn cái cây thì ấn tượng gì đặc biệt.”

Anh khẽ , dường như sớm liệu sẽ , bèn chủ động nhắc :

“Có một em vẽ gốc cây , dựa phía bên nghỉ ngơi. Em tưởng nhầm là đang nên len lén đưa một tờ khăn giấy qua.”

Nghe đến đây, tim khẽ chấn động, một góc nào đó trong ký ức bỗng lung lay. Chiều hôm đó nắng , trong bụi cây, thoáng thấy một bóng lưng trầm mặc. Anh cúi đầu, vai rũ xuống.

Tôi tưởng đang buồn, bèn lặng lẽ đặt một tờ giấy ăn gấp gọn lên ghế đá bên cạnh đó ôm giá vẽ rón rén rời . Không ngờ đó là Tạ Thầm.

Ký ức giờ khắc hiện lên rõ nét. Bóng lưng yên tĩnh buổi chiều hôm đó cuối cùng cũng trùng khớp với khuôn mặt của Tạ Thầm mắt. Tôi cụp mắt, khẽ :

“Xin , em nhận .”

Khi đó chúng chỉ gặp qua vài trong các bữa tiệc thương mại, đến chuyện cũng chẳng mấy câu. Anh đối với chẳng qua chỉ là một cái bóng mờ nhạt trong đám đông. Tạ Thầm thản nhiên nhưng trong giọng mang theo một tia tủi khó phát hiện:

“Không , giờ em vẫn luôn thấy mà.”

Tim run lên còn hỏi thêm thì tự nhiên chuyển chủ đề.

Mãi cho đến tối về nhà, đẩy cửa phòng đồ trong phòng ngủ chính, khỏi sững sờ.

Mấy bộ âu phục đen trắng xám và sơ mi của từ lúc nào treo lẫn giữa đám quần áo màu sắc rực rỡ của , yên tĩnh mà bắt mắt.

Đang lúc xuất thần thì Tạ Thầm ôm gối xuất hiện ở cửa. Giọng ôn hòa, ánh mắt mang theo sự dò hỏi:

“Dao Dao, thể chuyển sang phòng chính ngủ ?”

Tôi cảm thấy chút khó hiểu, nhịn khẽ phản bác: “Chẳng lúc đầu kiên quyết đòi chia phòng ngủ ?”

Anh trả lời trực tiếp mà phòng, đặt gối của vững vàng bên cạnh gối của đó mới chậm rãi mở miệng:

“Lúc đó mới kết hôn, hai bên còn quen thuộc, sợ em thích ứng kịp.”

Tôi bóng lưng đồ ở nhà của , mạnh miệng “Ồ” một tiếng. kỳ thực trong lòng vui, chỉ là niềm vui đó cẩn thận giấu kín.

Anh cũng thêm gì nữa. Mãi đến khi ngủ, bưng một cốc sữa ấm, nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay .

Tôi đón lấy ủ trong tay, ấm từ thành cốc truyền lòng bàn tay nhưng uống, chỉ ngước mắt lên chớp.

Tạ Thầm một bộ đồ ngủ lụa màu đen cổ chữ V, phác họa đường nét vai rộng eo thon, ánh đèn vàng trông chói mắt đến lạ.

Rõ ràng là chồng danh chính ngôn thuận, kết hôn nửa năm “ăn” , quả thực ngủ yên.

Trong lòng khẽ động, hạ giọng, ngọt ngào gọi : “Ông xã…”

Thân hình khẽ khựng , tầm mắt rơi mặt . Tôi đón lấy ánh mắt , nhẹ nhàng đẩy cốc sữa về phía :

“Anh đút cho em, ?”

Vành tai đỏ bừng lên nhưng vẫn im lặng xuống, nhận lấy cốc, cẩn thận đưa đến bên môi . Tôi nhấp từng ngụm nhỏ, ánh mắt cứ thế dừng hàng mi , yên tĩnh và chăm chú.

Uống xong ngụm cuối cùng, giơ tay xoa đầu , giọng khàn khàn dịu dàng : “Ngoan lắm.”

Người khen ngợi luôn nhịn đằng chân lân đằng đầu. Thế là thuận thế rướn tới, nhẹ nhàng lên đùi , vòng tay ôm cổ , giọng mềm nhũn dán tai , hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bach-nguyet-quang-cua-tong-tai-lanh-lung/chuong-3-bach-nguyet-quang-cua-tong-tai-lanh-lung-goc-truyen-cua-yen.html.]

“Thế thưởng gì ?”

Hô hấp của cứng , theo bản năng định đưa tay sờ túi quần, giống như định rút một tấm thẻ ngân hàng mới .

Tôi quá quen phản ứng của , vội vàng chặn tay , ngẩng mặt ghé sát môi , thở lướt qua làn da nóng của :

“Em phần thưởng thế cơ.”

Lời còn dứt thì chút kiềm chế cuối cùng trong đáy mắt vỡ vụn. Tạ Thầm cúi đầu hôn , mang theo sự gấp gáp kìm nén lâu như lữ hành sa mạc cuối cùng cũng tìm thấy nguồn nước.

Hơi thở chúng quấn quýt, cho đến khi cả hai đều má nóng bừng, mới lùi , thở dốc để bình .

Lát , vùi đầu vai , giọng nghèn nghẹt: “Tối mai tiệc thương mại, em cùng ?”

Lúc đang hôn đến choáng váng, căn bản bất kỳ lời từ chối nào, cả mềm nhũn trong lòng , dùng giọng mũi khẽ “Vâng” một tiếng, coi như đồng ý.

Chiều hôm , về sớm đón , đích đưa làm tóc đó một đường khoác tay bước sảnh tiệc.

Tôi cứ ngỡ đây chỉ là bữa tiệc thương mại bình thường, cùng lắm là cùng gặp vài khách hàng quan trọng. hề ngờ tới, bữa tiệc hào nhoáng là “Hồng Môn Yến” dành riêng cho .

Chủ nhân của bữa tiệc tối nay là Chu gia. Mà con trai út nhà họ Chu - Chu Hoài - là mối tình đầu của . Chúng là bạn đại học, tuổi tác tương đương, gia cảnh ngang hàng.

Mối tình đó năm xưa ở Bắc Thành cũng coi là ồn ào náo nhiệt, ai ai cũng . Sau vì tính cách thực sự hợp nên chia tay trong hòa bình.

Tốt nghiệp xong công ty gia đình học tập, thì nước ngoài du học từ đó còn liên lạc. Mãi đến gần đây mới học thành tài trở về.

Bạn bè trong giới lục tục báo tin cho , cũng chỉ coi như tin cũ, qua thôi. Tôi ngờ sẽ gặp nhanh như .

Chu Hoài mặc một bộ âu phục màu xám cắt may vặn giữa sàn nhảy, vẻ ngây ngô giữa đôi lông mày năm xưa phai , giờ đây thêm vài phần trầm ung dung. Tôi khỏi siết chặt cánh tay đang khoác, khẽ hỏi Tạ Thầm:

“Anh định hợp tác với nhà họ Chu ?”

Anh nghiêng đầu , ánh mắt bình tĩnh: “Hiện tại vẫn ý định đó.”

Tôi còn hỏi nữa thì một đối tác kinh doanh bưng ly rượu tới. Bọn họ bàn chuyện làm ăn, ở đó tiện nên chủ động buông tay:

“Em đằng một lát.”

lúc thấy Giang Tuyết cũng đang ở trong góc.

Tạ Thầm khẽ gật đầu, ánh mắt dừng mặt một thoáng, ôn tồn : “Được, đừng xa quá.”

Tôi gật đầu, về phía Giang Tuyết. Cô thấy từ sớm, một phen kéo gần, hạ thấp giọng nhưng giấu sự hưng phấn:

“Dao Dao, thấy tình đầu ? Chu Hoài bây giờ trai hơn hồi đại học nhiều.”

Tôi buồn liếc cô : “Cậu thích ? Tớ thể gửi WeChat của cho .”

lập tức giả vờ tức giận đ.ấ.m một cái: “Cút , con thỏ còn ăn cỏ gần hang nhé.”

Đùa giỡn xong cô mới ghé sát , giọng điệu nghiêm túc hẳn:

“Nói thật đấy, còn cảm giác với ? Cậu chẳng luôn Tạ Thầm lạnh nhạt với ? Giờ Chu Hoài về , nếu ngoại tình, tớ thể giúp giấu...”

Yến tiệc qua kẻ ồn ào, cô quên hãm âm lượng và câu đó lệch , rơi thẳng tai Tạ Thầm vặn tới.

Loading...