Bạch Nguyệt Quang Của Tổng Tài Lạnh Lùng - Chương 2: Bạch Nguyệt Quang Của Tổng Tài Lạnh Lùng - Goc Truyen Cua Yen

Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:57:23
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi nghi hoặc mở , bên trong lấp lánh một chiếc lắc tay đính đá sapphire màu xanh nhạt. Tôi còn kịp mở lời, Tạ Thầm cẩn thận lấy nó , đeo lên tay cho . Cảm giác mát lạnh truyền đến cổ tay, nhịn hỏi nhỏ:

“Sao em thích kiểu dáng ?”

Động tác của dừng , giọng bình thản: “Thấy em xem tạp chí.”

Lúc đó là 3 giờ sáng, vạn vật tĩnh mịch. Tôi như bóng đêm mê hoặc, bỗng ngẩng đầu , hỏi:

“Tạ Thầm, ... thầm thích em ?”

Khoảnh khắc lời thốt , ngón tay đang cài khóa của khẽ run lên, ngay cả thở cũng trầm xuống vài phần. Thế nhưng cuối cùng vẫn trả lời câu hỏi của , chỉ dậy vén chăn cho .

“Muộn , ngủ .”

Giọng trầm thấp, bình thản, cảm xúc.

Nói xong, rời khỏi phòng ngủ. Tôi chìm trong chăn êm nệm ấm, giơ cổ tay lên, viên đá xanh lam phát sáng lung linh trong đêm tối.

Giống như buổi hoàng hôn mùa thu khi chúng kết hôn.

Khi đó, bố cùng lúc nhắm trúng cả Tạ Thầm và Lục gia. Ông đẩy hai tấm ảnh đến mặt từ tốn phân tích:

“Tạ Thầm tướng mạo xuất sắc nhưng tính tình quá lạnh lùng. Lục Vũ tính cách ôn hòa hơn nhưng ngoại hình bình thường. nếu xét về góc độ kinh doanh...”

Ông hết câu cắt ngang: “Con , con chọn Tạ Thầm.”

Mẹ đúng lúc bưng đĩa hoa quả tới, lập tức : “Thấy , bảo con bé thuộc 'hiệp hội ngoại hình' mà.”

Bố tuy là thương nhân, phàm việc gì cũng đặt lợi ích lên đầu. đối với đứa con gái duy nhất là thì vẫn luôn chiều chuộng. Thấy quyết, họ cũng khuyên can nữa.

Chỉ là bố kịp thông báo với bên Lục gia thì Lục Vũ hẹn riêng ăn cơm. Tôi nghĩ bụng gặp mặt rõ ràng cũng nên nhận lời.

Tối hôm đó, xuống nhà hàng còn nghĩ cách mở lời thì chuông cửa vang lên. Tạ Thầm đẩy cửa bước . Trời thu se lạnh, mặc một chiếc áo khoác đen, vai còn vương chút ẩm ướt.

Lục Vũ phản ứng tiên, giọng điệu khó chịu: “Tôi hẹn Hứa tiểu thư ăn cơm, Tạ mời mà đến là ý gì?”

Tạ Thầm lạnh nhạt liếc một cái, chẳng thèm để ý, thẳng đến mặt . Ánh mắt trầm tĩnh của dừng khuôn mặt , giọng điệu cho phép nghi ngờ mà :

“Hứa Dao, chọn .”

Trong góc khuất ánh đèn, bàn tay buông thõng bên của đang siết chặt, lòng bàn tay rịn một lớp mồ hôi mỏng. Tôi đàn ông đột ngột xông , dáng vẻ như nhất quyết , trong lòng bỗng nảy sinh ý trêu chọc:

“Tại em chọn ?”

Lúc mới ung dung xuống, thẳng mắt , gằn từng chữ:

“Gả cho . Anh đảm bảo cả đời chung thủy với cuộc hôn nhân , chung thủy với em. Còn về tính cách lạnh nhạt... thà lạnh nhạt, còn hơn kẻ ban phát ấm cho khắp thiên hạ.”

Nói xong đẩy một xấp ảnh bàn. Tôi tùy ý lật xem, là ảnh giường chiếu mật của Lục Vũ với các mẫu khác , hình ảnh dơ bẩn dám thẳng.

Lúc mặt Lục Vũ cắt còn giọt máu, cuống cuồng giải thích.

Ánh mắt Tạ Thầm lướt qua đĩa cá bàn, lên tiếng nhắc nhở: “Cô thích ăn cá.”

Lục Vũ sững , há miệng mắc quai. Nhân lúc ngẩn , bàn tay ấm áp của Tạ Thầm nắm lấy cổ tay , tự nhiên dắt ngoài.

Tôi còn kịp phản ứng, chỉ thấy tiếng gọi gấp gáp phía hòa lẫn với tiếng bước chân trầm của Tạ Thầm. Cửa phòng bao nhẹ nhàng khép lưng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/bach-nguyet-quang-cua-tong-tai-lanh-lung/chuong-2-bach-nguyet-quang-cua-tong-tai-lanh-lung-goc-truyen-cua-yen.html.]

Mơ mơ màng màng, ghế phụ chiếc Maybach. Anh lái xe nhanh, thi thoảng gió mát lùa cửa sổ khiến tỉnh táo vài phần. Tôi lầm bầm:

“Anh điều tra em kỹ thật đấy.”

Khóe môi Tạ Thầm khẽ nhếch, phủ nhận. Nhìn góc nghiêng chê của , rốt cuộc thêm gì nữa, chỉ khẽ hỏi định đưa .

“Thành Tây mới mở một quán cơm tư nhân .” Anh dừng một chút :

“Chắc em sẽ thích.”

Tôi quả thực thích.

Chỉ là lúc đó vẫn phân biệt , rốt cuộc thích quán cơm xinh đó, là thích đàn ông trai bên cạnh . Bao gồm cả bây giờ cũng vẫn nghĩ thông suốt.

Hồi ức như thủy triều rút , cơn buồn ngủ cuối cùng cũng ập đến. Tôi trở , chìm giấc ngủ trong đêm đen tĩnh lặng.

Sáng hôm tỉnh dậy, Tạ Thầm mà vẫn ở nhà. Tôi c.ắ.n miếng sandwich thắc mắc hỏi :

“Hôm nay đến công ty ?”

Anh lật cuốn sách trong tay, đầu cũng ngẩng lên, trả lời: “Hôm nay nghỉ.”

Lúc mới để ý hôm nay mặc một bộ đồ ở nhà màu xám nhạt, cả trút bỏ vẻ sát phạt lạnh lùng thương trường, trông hiền lành hơn hẳn. Tạ Thầm như thế ít khi thấy.

Một cơn gió mát thổi qua, bỗng nhớ suy nghĩ tối qua.

Trước khi cưới tranh giành quyết liệt như , cứ tưởng ít nhiều gì cũng thích .

sự lạnh nhạt xa cách suốt nửa năm khi cưới khiến cảm thấy, lẽ chỉ vì miếng đất ở Thành Tây của bố mà thôi.

Thế là dứt khoát hỏi thẳng: “Dự án hợp tác của hai nhà chúng ở Thành Tây tiến triển thế nào ?”

Lúc mới ngẩng đầu, ánh mắt ôn hòa: “Mọi việc đều thuận lợi.”

Tôi cúi đầu uống ngụm sữa, khẽ “Vâng” một tiếng. Dự án vốn dĩ đôi bên cùng lợi, tình yêu gì quan trọng , trong nhà đắc lợi là .

Vừa mới đè nén chút thất vọng trong lòng xuống, Tạ Thầm bỗng ghé sát . Giọng nhẹ nhàng, mang theo chút thăm dò:

“Hôm nay em bận ? Nếu thời gian, chúng dạo công viên Thiên Nga nhé?”

Đây là đầu tiên chủ động hẹn kể từ khi kết hôn.

Trong lòng nhất thời chút rối bời, một bên nghĩ nên đồng ý, dù ngày tháng còn dài cũng nên thử bước về phía Tạ Thầm. Một bên nghĩ nếu chỉ vì dự án mà cố tình mật thế thì ý nghĩa gì?

Chưa đợi gỡ rối tơ lòng, Tạ Thầm tự nhiên vươn tay, dùng khăn giấy nhẹ nhàng lau qua khóe miệng đang dính sữa của . Giọng điệu của bình thường, động tác cũng bình thường nhưng tim lỡ một nhịp. Ngẩn vài giây, mới thấy trả lời:

“Được.”

Giống như lúc đưa rời khỏi bữa cơm với Lục Vũ, một nữa mơ hồ theo khỏi cửa. Trong công viên hồ nước tĩnh lặng, bộ một lúc, tâm trạng cũng dần bình tĩnh .

Chúng sóng vai tản bộ, tùy ý chuyện trò. Mãi đến lúc mới phát hiện, hóa nhiều chuyện để đến thế.

Thấy thả lỏng, Tạ Thầm mới lơ đãng dẫn đến một bãi cỏ, dừng một gốc cây ngô đồng.

“Em còn nhớ nó ?” Anh khẽ hỏi, ánh mắt dừng khuôn mặt .

Tôi cái cây, nỗ lực lục lọi trong ký ức. Tạ Thầm cũng giục, chỉ lẳng lặng chờ đợi. Cuối cùng vẫn lắc đầu.

Loading...