Mẹ  vẫn còn chút tiền, mấy ngày nay   lo chuyện ăn ở của bà , hiện tại  cũng thực sự   thời gian để lo cho bà .
 
Bởi vì ba   bắt đầu đặt  những quy tắc mới cho .
 
"Từ hôm nay, dì Bạch Mộng Mộng sẽ là  mới của con, con  đối xử với dì Mộng Mộng như với  ruột của con, hiểu ?"
 
Nhìn Bạch Mộng Mộng với vẻ mặt lạnh lùng như băng sơn mỹ nhân, nhưng  lưng ba   phóng đãng như một ả gái điếm,  thuận theo tự nhiên,  mặt nở nụ  nịnh nọt lấy lòng, nhe hàm răng trắng bóng cúi gập  chín mươi độ chào tiện nhân đó: "Chào  ạ!"
 
Ba   ngờ    điều đến , cả  ngây  một chút,  đó mới vui vẻ vỗ vai : "Tốt, ! Quả  hổ danh là con gái ngoan của ba!"
 
Bạch Mộng Mộng chẳng thèm để ý, liếc mắt khinh bỉ: "Tôi   đứa con gái  xí thế , đúng là  c.h.ế.t  ."
 
Bây giờ cô  là  trong mộng của ba , đương nhiên ba  sẽ  trách móc, chỉ xua tay bảo  về phòng .
 
Tôi  đóng cửa phòng, điện thoại  nhận  khoản tiền chuyển khoản năm vạn tệ.
 
Dù ông   còn yêu   nữa, nhưng dù   cũng mang trong  dòng m.á.u của ông , là đứa con duy nhất của ông   đời  nên tạm thời ông  sẽ  làm gì  vì Bạch Mộng Mộng.
 
Quan trọng nhất là hiện tại ông  chẳng  gì ngoài tiền bạc, đương nhiên cũng  quan tâm   tiêu tiền phung phí  .
 
Để  đánh rắn động cỏ, mấy ngày  đó  vẫn  học về như thường lệ,    giống một học sinh cấp hai  trải qua chuyện ba  ly hôn.
 
Đồng thời, trong trường cũng xuất hiện những lời đồn đại về việc  chê   mà chọn theo ba.
 
Các bạn học bắt đầu chỉ trỏ , thầy cô giáo cũng gọi đích danh   chuyện.
 
Tối hôm đó  khi tan học,  lập tức  tìm  .
 
Cánh cửa căn hộ thuê  mở   tiếng gõ,    ở cửa, trong mắt là sự kích động mà bà  đang cố gắng kìm nén.
 
"Con đến làm gì?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-toi-tai-hon-tro-ve-toi-van-la-con-gai-doc-nhat/chuong-2.html.]
Tôi đẩy bà   nhà, đóng sập cửa , ôm chầm lấy bà  và bắt đầu  nức nở  thành tiếng.
 
Mẹ   kìm  nữa, ôm chặt   lòng,   ngừng.
 
Thật đáng buồn làm ,  đến thăm  ruột của  mà cũng  lén lút như ăn trộm , sợ   khác  thấy, thậm chí còn  dám  lớn tiếng.
 
Hai  con  đủ   bèn lấy từ trong cặp sách  bốn cọc tiền: "Đây là tiền sinh hoạt phí ba cho con,  cứ cầm lấy dùng  ."
 
Mẹ  từ chối  dứt khoát: "Mẹ  cần tiền của ông !"
 
Tôi mạnh mẽ nhét tiền  tay bà : "Sao    cần? Mẹ nhất định  cầm!"
 
"Tinh Dao, con về ở với  ..."
 
"Mẹ nuôi con bằng cách nào? Mẹ hãy dứt bỏ suy nghĩ đó , con sẽ  theo  ."
 
Nước mắt    bắt đầu rơi: " ,  vô dụng,  chỉ là gánh nặng..."
 
Tôi nắm lấy tay bà : "Mẹ,    là gánh nặng. Ba con nhiều tiền như , nếu con theo , lỡ ông  sinh  em trai em gái, chẳng lẽ gia sản lớn như   dâng cho  ngoài ?"
 
"Tất cả  thứ của ông  cuối cùng chỉ  thể để  cho con, Bạch Mộng Mộng  Hắc Mộng Mộng gì đó, cô  mà sinh  con mới gọi là tài giỏi."
 
Ánh mắt   đầy vẻ lo lắng: "Tinh Dao, con định làm gì?"
 
"Mẹ yên tâm , con sẽ  làm bậy . Bây giờ   tự   dậy, nhỡ   con  ba đuổi  ngoài, ít nhất  còn  khả năng cưu mang con."
 
Câu   trở thành chỗ dựa tinh thần cho bà : "Được, con cứ chờ xem  tuyệt đối sẽ  để con  chịu uất ức."
 
Tối hôm đó khi về đến nhà,   bước  cửa, ba   xông tới giáng cho  một cái tát trời giáng.
 
"Ranh con! Có  mày  đưa tiền của tao cho  mày  ?"