Ba tôi cưới bạch nguyệt quang - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-08-17 04:42:25
Lượt xem: 588

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

10

Ba khởi nghiệp từ bất động sản.

thị sát công trình, ông tấm thép rơi xuống ép trúng bẹn, hôn mê bất tỉnh…

Bác sĩ ba tổn thương hệ sinh sản.

Có hai cách: một là cắt bỏ ống dẫn tinh, hai là phẫu thuật phục hồi. Cách thứ hai mất thời gian, nhưng tỷ lệ thành công khá cao.

Nghe do dự dù chỉ một giây:

“Cắt bỏ.”

Ca phẫu thuật giấu kín, cho ba .

Khi đó, ở giai đoạn cuối của ung thư dày, bà hiểu rõ trong lòng ông bao giờ quên tình cũ.

Thế nên khi , chuẩn sẵn cho hai điều:

Một, đảm bảo là đứa con duy nhất của Tô Diệu.

Hai, chuyển bộ cổ phần, bất động sản và tiền bạc thuộc về bà sang tên .

Mẹ còn để một tấm danh :

“Ly , khi trưởng thành, con hãy đến tìm luật sư Hà.”

Sinh nhật là tháng Tám.

Chỉ còn hai tháng nữa thôi.

Thời gian sắp đến .

11

Kỳ thi đại học kết thúc, thể tiếp tục viện cớ để trốn viện nữa.

Vừa đến cửa phòng sản, kế đang nũng nịu với ba:

“Ông xã, con trai em sinh chân em vẫn sưng thế ?”

“Hay để bóp cho em nhé?”

“Ôi, làm khéo . Chỉ tay nghề của A Ly là dễ chịu nhất, tiếc là bây giờ con bé đang bận lắm…”

“Thi xong hết , còn bận cái gì nữa!” Ba rút điện thoại , “Để gọi nó tới ngay, xoa bóp cho em.”

Hay thật đấy.

Muốn tới hầu sản cho kế cơ .

Ngay giây , màn hình điện thoại sáng lên.

“Con , ba.”

Tôi dập máy.

Được.

Vậy để xem, “tay nghề” của hôm nay sẽ rực rỡ đến mức nào.

12

Tôi xách túi lớn túi nhỏ, hùng hổ kéo đến bệnh viện.

Ba thấy, thoáng ngẩn :

“Không ba bảo con đến ngay , …”

Ông đột ngột dừng , ánh mắt chuyển về phía .

Một đám đông lố nhố, vác cả máy cỡ lớn theo .

“… dẫn theo nhiều phim thế ?”

Tôi thèm đáp.

Chỉ cúi xuống ống kính, lượt lấy : hai bịch bỉm trẻ em, hai hộp sữa bột, một đai nịt bụng, một cái chậu inox sáng choang.

“Quay kịp Vương? Tôi thể thêm một góc nghiêng nữa đấy.”

“… kịp . mà, thêm một cảnh từ lưng nhé.”

Không .

Xã hội vốn dĩ là một cái sân khấu khổng lồ.

“Cạch” một tiếng, chụp ba .

Rốt cuộc ba nhịn nổi, kéo sang một bên:

“Tô Ly, con đang giở trò gì hả!”

Tôi làm bộ nhăn mặt:

“Ba ơi, xa quá, âm thanh thu rõ .”

Ngay giây , lấy giọng phát thanh viên, nâng cao ba mươi đề-xi-ben, oang oang vang khắp phòng bệnh:

“BA – ƠI – CON – ĐẾN – ĐÂY – PHỤC – VỤ – Ở – CỬA – HẬU – CHO – MẸ – KẾ – RỒI – ĐÂY!

XIN BA – CỨ YÊN TÂM – GIAO – HẾT – CHO – CON!”

Giọng nữ trung trầm vang vọng khắp bệnh viện, khiến cả hành lang đều chấn động.

Nói xong, mới hạ giọng giải thích:

“Ba , thầy cô giao cho bọn con vlog kỳ thi đại học, hôm tiệc cảm ơn thầy cô sẽ chiếu.

Con đang dở thì ba gọi điện bắt con tới hầu sản.

Nghĩ cũng , nên con tranh thủ luôn, đủ thêm tư liệu.”

Sắc mặt ba lúc đỏ lúc trắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-toi-cuoi-bach-nguyet-quang/chuong-3.html.]

Nếu để lộ ngoài chuyện "Con gái hầu sản cho kế", còn chiếu công khai ở tiệc cảm ơn thầy cô…

Nghĩ thôi cũng hổ độn thổ.

Ông vội xua tay đuổi :

“Không cần mày nữa, mau đưa cả đám !”

Tôi giả bộ tiếc nuối:

“Ơ? Ý ba là hôm nay thôi hầu, từ nay về cũng cần nữa?

Tư liệu ý nghĩa lắm mà, nếu thì hôm nào ba rảnh, con đặt lịch nhé?

À đúng ba, con còn mua sách học tận ba mươi lăm cách massage sinh cơ…”

Tôi dối đấy.

Thật , chỉ quyển “Kỹ thuật chăm sóc lợn nái sinh.”

Ba nhiều đến mức tai sắp mọc kén, tức giận to:

“Ồn c.h.ế.t ! Cút ngoài!”

“Rầm!” – cánh cửa phòng bệnh đóng sập ngay mặt .

Tôi nghĩ bụng,

từ nay về , chắc chắn ông sẽ  bao giờ dám bảo massage cho kế nữa.

13

Tôi làm, thì chuyện rơi thẳng xuống đầu Tô Dảo Dảo.

Ba mở miệng, cô làm dám từ chối.

Huống hồ, cả năm lớp 12 gần như gánh hết cho cô , bây giờ cô mới lớp 11, liệu kham nổi ?

Huống hồ, Thẩm Yên còn là ruột của cô .

Mỗi thấy cổ tay đỏ bừng của Tô Dảo Dảo, nhịn mà thêm dầu lửa:

“Ui chao, cổ tay em gái đỏ đến thế , ba với mà thấy thì chắc đau lòng lắm nhỉ?”

“Chị thì khác, chị chạm cũng chẳng ai cho . Vẫn là em lợi hại hơn.”

“Thật ghen tỵ với tay nghề chăm chỉ ghê. Không như chị, thi đại học xong chỉ ăn với ngủ thôi.”

Quả nhiên.

Vừa phòng, Tô Dảo Dảo đập phá đồ đạc.

“Má nó!”

“Tôi là bảo mẫu chắc?”

“Trước mấy việc bẩn thỉu chẳng đều là con nhỏ Tô Ly làm ! Sao vứt cho chứ!”

“Có hôm nay thi cuối kỳ , đến tay còn run lên đây !”

Mẹ kế thì chẳng gì.

Mẹ con bất hòa vốn dễ hơn cha con xa cách.

mất ba năm mới khiến ba chán ghét .

Còn , chỉ cần ba ngày, là đủ làm Tô Dảo Dảo phát điên.

14

Ngày kế và em trai xuất viện, bà nội đưa về quê.

Tôi thi đại học  722 điểm, hạng nhất thành phố.

Còn Tô Dao Dao thì thi cuối kỳ chỉ 501 điểm, tụt tận hai trăm hạng.

Mẹ kế mất hết mặt mũi, ngay mặt họ hàng thích, liền mắng cô vài câu:

Nói rằng “cô là loại năng khiếu học hành.”

Nói rằng “ chẳng siêng năng thì làm tiến bộ .”

Nói rằng “ chị gái ưu tú như thế mà cũng học hỏi.”

Mắt Tô Dảo Dảo đỏ hoe, vì tủi .

“Dì , dì trách nhầm em .” Tôi bất ngờ lên tiếng bênh cô , “Dảo Dảo môn văn chỉ 72, là vì làm văn kịp xong. Giữa chừng, tay em chuột rút.”

Ngụ ý: do massage cho dì mà cả.

Câu thốt , mắt Tô Dảo Dảo đỏ càng thêm đỏ.

Tủi vốn là thứ lặng lẽ, nhưng chỉ cần một câu cảm thông, lập tức thể khiến nó bật nức nở.

Tôi bồi thêm:

“Từ khi em trai đời, dì bao giờ chia cho Dảo Dảo chút quan tâm nào ?

chân dì sớm bớt sưng, cổ tay em ấn đến đỏ bầm.

Khi , trong mắt dì là đứa con gái cố gắng lấy lòng , con trai nhỏ hồng hào trong tã lót?”

Câu như đ.â.m thẳng lồng n.g.ự.c Tô Dảo Dảo.

bỗng “oa” một tiếng, òa ngay mặt bao nhiêu lớn.

Mấy đang vây quanh nựng thằng bé liền vội chạy qua an ủi con bé lớn.

Cái tiếng “trọng nam khinh nữ” của kế lan khắp nơi.

Lâu dần, chính Tô Dảo Dảo cũng tin là thật.

Loading...