Họ đều là những    lớn lên.
Sắc mặt bà nội càng ngày càng tệ,  nhịn  bao lâu thì kéo  vội vàng lên lầu.
Về đến nhà,  đặt cặp sách xuống liền chuẩn  làm bài tập, định bụng đợi  về sẽ kể cho   những lời bà nội   ở ngoài.
Dù  thì việc  cũng làm hỏng danh tiếng của gia đình chúng .
Hôm nay bố cũng về sớm hơn  khi, tay ôm một thùng xốp.
Vừa về đến nhà  thần thần bí bí gọi  và em trai đến xem.
"Oa, là cua kìa."
" , to ghê." Em trai cầm hai con cua lên chơi,   vui vẻ: "Bố ơi, khoan hãy ăn nhé, để con chơi hai ngày ."
"Thằng nhóc ngốc, chơi hai ngày là thối hết,  ăn  ." Bố vỗ một cái  gáy em trai.
"Vậy thì con ăn cua thối."
Tôi mỉm   họ cãi cọ, đưa tay dùng ngón tay xoa xoa con cua vẫn đang sủi bọt.
Bà nội thò đầu  từ bếp,  thấy cua trong thùng,   vui vẻ: "Lương Trung,  con    ăn cua ?"
"À,  thích ăn ạ?" Bố gãi đầu: "Trước đây  con  từng    nhỉ,  thế con  mua thêm , mới  mười con."
"Đủ , đủ ." Bà nội bê thùng cua  bếp: "Nhiều lắm , chúng  ăn đủ ."
Em trai  còn cua để chơi nữa, hậm hực  về phòng.
Tôi và bà nội cũng   gì để , nên   làm bài tập.
Đợi đến khi mùi cua thơm lừng lan tỏa khắp nhà, chúng  mới bước  khỏi phòng,   bàn ăn.
"Thơm quá  mất, nước miếng chảy ròng ròng ." Em trai sốt ruột xoa xoa tay.
Bà nội  gắp cho em trai hai con lớn nhất,  đó  gắp cho bố hai con.
Đến lượt  thì   còn.
"Mẹ." Bố đặt đũa xuống  bà nội: "Của An An  ạ?"
"Gấp gáp gì chứ, con  thấy  cũng   , còn  hấp chín ." Bà nội gắp một đũa cần tây  ăn  : "Cua to khó hấp lắm, lát nữa hẵng hấp,  thì ăn  dễ  tiêu chảy."
Bố gật đầu, cũng  hỏi thêm.
 khi ăn cơm,   em trai rồm rộp nhai cua, trong lòng  chút  vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-noi-hai-toi-bi-di-ung/chuong-3.html.]
"Đưa chị một con ăn cho đỡ thèm ,  chị thèm thuồng  ăn kìa." Em trai gắp một con  bát : "Nước miếng chảy cả  bát ."
Đột nhiên, trong bát   thêm một con cua, em trai dùng khuỷu tay huých nhẹ  cánh tay : "Lát nữa đến lượt cua của chị, em sẽ chọn con to nhất của chị."
"Được, tùy em chọn." Tôi  cầm con cua trong bát lên.
Vừa định bóc vỏ cua ,   bà nội giật lấy: "Con giành cua của em trai làm gì? Vốn dĩ   đủ chia , con làm chị   thể như  chứ."
Tôi sững sờ,  bà nội bỏ con cua em trai đưa  trở  bát nó.
Lòng  đột nhiên thắt , khóe mắt cũng  ướt.
"Bà làm gì ? Con  đưa cho chị , bà lấy  làm gì? Liên quan gì đến bà!" Em trai đặt đũa xuống, giọng điệu  tệ.
"Từ Khang!" Bố  em trai định  tục, lập tức nổi giận, trừng mắt quát nó: "Bà nội là bề , chúng   từng dạy con ? Sao   thể  chuyện như ."
"Bà   cho chị ăn cua." Em trai phản bác, giọng đầy bất bình.
Bố thở dài một , giọng điệu dịu xuống một chút: "Bà nội chỉ là   cách thể hiện thôi, chứ bà    cho chị ăn cua."
"Vừa nãy bà nội chẳng  cũng   , lát nữa hấp xong sẽ đưa cho chị mà?"
"Con xem bát bà nội chẳng  cũng   cua ?"
Lời  khiến em trai sững sờ, dường như  chút á khẩu.
Thật , bà nội cũng giống , trong bát   cua.
Vì , việc bà nội gắp cua của em trai , chắc chắn cũng   cố ý nhằm  .
Tôi nén nước mắt, lau mắt tiếp tục ăn cơm, em trai cũng   thêm gì,  đến bên cạnh bà nội xin  bà.
Bầu  khí  bàn ăn bắt đầu trở nên nặng nề.
Bố cầm con cua trong bát lên chuẩn  gắp cho ,  nhẹ nhàng lắc đầu từ chối.
Tôi liếc  bà nội một cái, thì thầm : "Bà nội còn  ăn mà, cứ đưa cho bà nội   ạ."
Bố xoa đầu , khen  ngoan.
Con cua đó bố liền đưa cho bà nội.
Ăn đến cuối cùng, trong nồi hấp vẫn còn sôi sùng sục, bốc lên mùi thơm quyến rũ.
Trong lòng  nghĩ, dù  trong nồi còn bốn con cua để dành  và  cùng ăn khuya cũng , nên   gì thêm.
Thế nhưng đợi đến khi đêm khuya,   làm thêm về, tắm rửa xong   ghế sofa đắp mặt nạ xem phim,  vẫn  đợi  hai con cua thuộc về .