Bà Hoắc, thân phận của cô đã bị lô- Thư Tình & Hoắc Vân Thành - Chương 931: Trùng phùng

Cập nhật lúc: 2025-10-05 12:14:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ba… …” – Thư Tình khẽ gọi.

Hai ông bà đang bên cửa sổ đầu , ngạc nhiên cô, ánh mắt xa lạ:

“Cô là ai ?”

Lời khiến nước mắt Thư Tình trào , như thể vỡ tan lớp phòng ngự trong tim. Bao năm qua, cô một bôn ba nơi đất khách, còn cha thì giận dỗi bỏ nước ngoài, cắt đứt liên lạc suốt hơn mười năm.

Trong khoảnh khắc , cô thấy thật bất hiếu, từng làm tròn đạo làm con.

“Con là con gái của ba đây.”

Nghe , hai ông bà ngẩn , cố gắng lục tìm trong trí nhớ bóng dáng con gái năm xưa. Mẹ run run mở ngăn kéo, lấy tấm ảnh gia đình khi Thư Tình còn nhỏ, so sánh kỹ thận trọng hỏi:

“Thật sự là con gái chúng ? chẳng sớm cần chúng nữa ư?”

Cha đưa tay định nắm lấy, nhưng rụt về giữa chừng, tất cả dường như trở nên mong manh.

“Con thật sự là con gái của ba … Con về … Ba còn nhớ con ?” – Giọng nghẹn ngào, Thư Tình lao vòng tay họ, ba ôm chặt nức nở.

từng nghĩ gặp sẽ là cảnh tượng như thế , càng ngờ cha già nhiều đến .

Trong ký ức, họ luôn tràn đầy sức sống, tưởng như sẽ chẳng bao giờ già.

Cả ba lâu, cuối cùng Thư Tình mới ngẩng lên, mắt đỏ hoe:

“Không chính ba gửi email cho con, gọi con đến ?”

Nghe , hai ông bà , đồng loạt lắc đầu:

“Chúng từng .”

Thư Tình ngẩn , nhưng cũng chẳng bận tâm nữa – chỉ cần gặp , thế là đủ.

“Ba bệnh gì ?” – Cô thấy tay cha vẫn cắm kim truyền dịch, gương mặt đầy nếp nhăn.

Mẹ khoát tay, giọng bình thản:

“Cha con suy thận giai đoạn cuối, phát hiện thì muộn. Giờ chúng chỉ ở đây chờ mệnh thôi.”

Những lời như sét đánh ngang tai. Thư Tình bao giờ nghĩ, ngày đoàn tụ mang đến tin dữ thế .

“Đã xác định ? Bác sĩ ở đây đáng tin ? Về nước điều trị …” – Cô sốt sắng, đưa cha về nhà, để họ hưởng chút niềm vui gia đình những ngày cuối.

Cha chỉ khẽ thở dài:

“Ba đến lúc cuối đời, đừng phí công nữa. Được yên thế là hạnh phúc.”

Nước mắt Thư Tình trào ngừng. Cô hối hận vì năm xưa ích kỷ rời , để giờ về thì muộn.

Cô lấy điện thoại, mở ảnh bọn nhỏ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-931-trung-phung.html.]

“Đây là các con của con… đều khỏe mạnh cả.”

Truyện nhà Xua Xim

Nhìn những khuôn mặt ngây thơ đang ngủ say, hai ông bà mỉm , nụ hiền hậu mà mãn nguyện.

Rời phòng, Thư Tình tìm tới bác sĩ trực, kiên quyết hỏi thăm tình hình.

Người bác sĩ mở hồ sơ:

“Ông cụ đến đây khi bệnh giai đoạn cuối. Điều trị duy trì, may mắn vượt qua ba tháng đầu. gần đây bệnh nặng hơn, nên chúng mới tìm cách liên hệ nhà.”

Giờ cô mới hiểu, email là do khác gửi.

“Thật sự còn cách nào ? Chẳng lẽ chỉ ba c.h.ế.t dần mắt?” – Giọng cô run rẩy.

Bác sĩ tiếc nuối lắc đầu:

“Tôi xem hồ sơ thấy cô cũng là y sĩ, hẳn hiểu rõ. Loại bệnh , sống thêm ba tháng là kỳ tích. Giờ chỉ thể để ông cụ an yên qua những ngày cuối.”

Thư Tình hít sâu, lòng nặng trĩu:

“Nếu con đưa ba về nước, ?”

“Không thể, chỉ cần ý kiến bệnh đồng ý. Y khoa cản trở.”

Cô cúi đầu cảm ơn, phòng, len lén qua khe cửa. Cha đang cạnh , gương mặt an nhiên ánh nắng. Cảnh khiến cô càng kiên định hơn: nhất định đưa họ về.

Trong nước.

Hoắc Vân Thành bận rộn công việc, ít khi ở bên bọn trẻ. Lũ nhỏ còn đang b.ú sữa, nên hầu như đều giao cho bảo mẫu.

“Dì , là để cháu chăm một đứa, coi như san sẻ giúp , cũng để họ yên tâm hơn.” – Hoắc Thiến ngọt ngào đề nghị.

Mới đến hai ngày, cô làm với bốn bảo mẫu.

Cảnh Tư Tuyết vốn tham gia chăm trẻ, nhưng tuyệt đối cho Hoắc Thiến xen .

“Cô chồng, gì mà chăm? Để kinh nghiệm làm thì hơn.” – Nói , cô bế đứa nhỏ khỏi tay Hoắc Thiến, đưa cho bảo mẫu.

em kinh nghiệm mà. Người chăm sóc, chẳng càng khiến họ yên tâm ?” – Hoắc Thiến vẫn kiên quyết, chịu lùi.

Cảnh Tư Tuyết bực bội:

“Cô cứ gọi ‘ họ’ ngọt xớt. Đợi Thư Tình về, xem cô còn ở đây !”

Nói trắng , cô chẳng thèm vòng vo.

Hoắc Thiến giả vờ tủi :

“Chị , chị dâu thích em chứ?”

“Thôi đủ ! Hoắc Vân Thành ở đây, cô diễn cho ai xem? Tôi mắc bẫy .” – Cảnh Tư Tuyết phất tay bỏ , xuống sofa, căng tai ngóng động tĩnh lầu.

Loading...