Thư Tình ban công xuống, thấy một xe tải chở đầy hoa dừng ngay cửa nhà .
“Cậu định mở tiệm hoa ở nhà luôn ?” – Thư Tình hướng xuống gọi.
Vài giúp việc và công nhân lập tức chạy phụ Cảnh Tư Tuyết dỡ hoa.
Đột nhiên ùa sáu bảy , làm Cảnh Tư Tuyết giật nảy :
“Hoắc Vân Thành đúng là xem như quốc bảo để bảo vệ chắc? Không lẽ … thai ?”
Câu lọt tai Thư Tình.
“Làm gì .” – cô né tránh, hỏi thêm.
“Thế còn ? Định làm gì ?” – Thư Tình chỉ cả xe hoa chất đống.
Cảnh Tư Tuyết vỗ tay:
“Chỗ còn ít đấy, phía còn một xe nữa cơ.”
Thư Tình sững , kéo bạn chỗ khác:
“Cậu đang làm trò gì ? Làm ăn thua lỗ, mang hoa đến đây trừ nợ hả?”
“Đừng gở!” – Cảnh Tư Tuyết vội lấy tay bịt miệng cô, sợ cô lỡ lời.
“Tiệm nhỏ quá, chứa nổi. Nhà chẳng chỗ, nghĩ nhà rộng, phía còn cái kho mà? Đem để tạm đó.”
Thế là cô hô hào công nhân chuyển hoa kho nhà.
Nói là “kho”, thật là một phòng kính, đây cụ ông cho xây để trồng hoa. từ khi Thư Tình dọn về, cô từng động tới, bỏ từ đó.
“Thôi , cứ dùng .” – Thư Tình đành thở dài.
Cảnh Tư Tuyết khoác tay cô, kéo xích đu:
“Phu nhân , còn chuyện nhờ .”
Nghe , Thư Tình lập tức cảnh giác – chắc chắn chẳng chuyện .
“Cứ thử xem.”
“Cậu cũng tiệm hoa nhỏ, cũng về nhà ở. Giờ hoa để cả ở đây, là… cho ở luôn đây nhé? Mình ở tạm kho cũng , hai cứ sống bình thường, đừng để ý tới .”
Cô tính toán đấy.
Thư Tình cô, suy nghĩ giây lát:
“Sao thể để ở kho ? Phía còn căn nhà nhỏ hai tầng, vốn định để con dùng. Giờ cứ ở tạm đó .”
Thật họ cũng tính toán, nhà rộng, con lớn sẽ gian riêng.
“Thật hả? Tuyệt quá, nhất mà.” – Cảnh Tư Tuyết rạng rỡ, làm Thư Tình cũng bật .
Cùng lúc đó, tại công ty Hoắc Vân Thành
“Chủ tịch, tổng giám đốc chi nhánh tới .” – thư ký nghiêm túc báo.
Hoắc Vân Thành nhíu mày. Chi nhánh thường độc lập, trừ cuối năm mới báo cáo tổng kết, giờ đến?
“Cho .”
Người là do chính Hoắc Vân Thành đề bạt, họ Vương, tin tưởng.
“Chủ tịch, xong ! Cổ phần của chi nhánh sụp đổ !” – bước , Vương giám đốc mặt mày ủ rũ.
Hoắc Vân Thành đập mạnh bàn:
“Sao thể!”
“Trước nay kinh tế định, chỉ là gần đây thị trường chứng khoán dấu hiệu giảm, tưởng là bình thường. Ai ngờ chỉ trong một tháng, thị trường rớt mạnh, ảnh hưởng nghiêm trọng đến kinh tế công ty. Giờ cổ đông đòi rút vốn, tiếp tục nữa…” – Vương giám đốc .
“Chuyện bắt đầu từ một tháng , tại giờ mới báo?!” – Hoắc Vân Thành quát lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-796-khung-hoang.html.]
Chi nhánh vốn là con át chủ bài coi trọng nhất. Lợi nhuận bằng tổng công ty, nhưng cổ phiếu vẫn luôn giữ định, là thế mạnh của .
“Chúng quan sát thêm, hy vọng gượng . giờ thật sự thể, nội bộ giấu tin…” – Vương giám đốc nghẹn ngào.
Ánh mắt Hoắc Vân Thành sắc lạnh, như d.a.o đ.â.m thẳng tim .
“Báo cho bộ cấp cao, năm phút nữa họp khẩn!”
Anh hạ lệnh dứt khoát:
“Tất cả liệu tài chính chi nhánh, biến động cổ phiếu, tổng hợp hết đưa !”
Năm phút , cấp cao họp đông đủ.
Hoắc Vân Thành bước , khí thế lạnh băng bao trùm.
“Cổ phiếu chi nhánh sụp đổ. Chúng cần chuyển một phần nhỏ cổ phần công ty sang chi nhánh, đồng thời điều tra rõ nguyên nhân sụp đổ.”
Mọi vội vàng phân việc, ai dám chậm trễ.
tin giấu nổi. Cổ phiếu chao đảo lớn, dư luận lập tức chú ý. Tin về chi nhánh họ Hoắc ngay lập tức leo lên đầu bảng.
“Chủ tịch, lầu nhiều phóng viên gặp ngài!” – thư ký hấp tấp báo.
Hoắc Vân Thành bên cửa sổ sát đất, xuống – đám đông nghịt như đàn kiến, chặn kín cả cổng công ty.
Anh thể tránh, chỉ thể đối mặt.
Anh thang máy xuống, đám đông chen chúc, lông mày nhíu chặt.
Bảo vệ mở đường, phóng viên lập tức nhào tới:
“Chủ tịch Hoắc, chi nhánh mắc sai lầm lớn , ngài gì ?”
“Cổ phiếu lao dốc, cổ đông cần một lời giải thích!”
Hết câu hỏi đến câu hỏi khác dồn dập.
Hoắc Vân Thành khẽ ho một tiếng, giơ tay:
“Những điều quan tâm, chúng đều . Tin rằng Hoắc thị sẽ cho một câu trả lời thỏa đáng.”
Nói xong, lập tức rời từ cửa .
“Chủ tịch, giờ làm đây?” – thư ký rối rít.
Hoắc Vân Thành vẫn bình tĩnh, chẳng lộ chút cảm xúc.
“Vương giám đốc ?”
“Vẫn tới.”
Tại nhà
Cảnh Tư Tuyết và đám dỡ hoa cả buổi sáng mới xong, cô mệt đến rã rời, phịch xuống ghế sofa, xua tay:
Truyện nhà Xua Xim
“Việc tay chân thế , cho tiền cũng làm nữa.”
Thư Tình liếc mắt:
“Tự làm tự chịu thôi.”
Nhìn đồng hồ chiều muộn, Hoắc Vân Thành vẫn về.
Tin tức về Hoắc thị tràn ngập điện thoại, Thư Tình mở xem, lông mày chau chặt, vội vàng dậy định .
“Cậu ?” – Cảnh Tư Tuyết gọi với.
“Có việc!” – Thư Tình đáp ngắn gọn, chẳng kịp gọi tài xế, tự lái xe đến công ty.
Trước cửa, phóng viên tản bớt, nhưng vẫn còn nhiều canh.
Cô lái thẳng gara, thang máy ngầm. Vừa lên, chợt thấy một bóng dáng quen thuộc, cô vội tìm chỗ nấp…