Trong khách sạn.
Minh Vân Thường tỉnh dậy, hoảng hốt phát hiện đang cạnh một đàn ông xa lạ. Cúi xuống , cô chẳng còn mảnh vải che .
Khoảnh khắc như sét đánh ngang tai, cả cô run rẩy. Đôi mắt hoang mang dừng gương mặt đàn ông bên cạnh, tim đập loạn nhịp, sợ hãi đến mức bật .
Tiếng nức nở khe khẽ khiến Đỗ Trạch Nhiên tỉnh giấc. Hắn mở mắt, thấy cô gái đang đó , thần sắc phức tạp. Hắn day thái dương, ánh nắng gay gắt ngoài cửa sổ chiếu , làm đầu óc càng thêm rối bời, nên gì.
“Anh… tại đối xử với như !”
Minh Vân Thường tức giận, vận công tấn công thì câu tiếp theo, bàn tay chợt khựng .
“Tối qua thấy , cô hận Thư Tình, đúng ?”
Nghe nhắc đến cái tên , ánh mắt Minh Vân Thường sững .
“Anh… Thư Tình?”
Cô lập tức nheo mắt, đề phòng .
“Đừng cảnh giác. Công ty và Thư Tình cũng là kẻ thù đội trời chung.”
“Thật ?”
Thấy ánh mắt kiên định, Vân Thường mới dần tin tưởng. Lại thêm gương mặt tuấn tú đúng gu , trong lòng cô bỗng nảy sinh mấy phần hảo cảm.
Cúi xuống cơ thể , tuy sạch sẽ nhưng vẫn còn chút khó chịu. Cô đỏ bừng mặt:
“Là… là tắm rửa cho ?”
“Ừ, đúng .”
Hắn thẳng thắn thừa nhận.
Mặt Vân Thường đỏ như lửa, hổ đánh nhẹ n.g.ự.c , nhưng trong lòng bối rối: tại cô cảm thấy chút động lòng với một xa lạ thế ?
Hơn nữa, cũng hận Thư Tình — điều đó càng khiến cô yên tâm.
“Vậy… sẽ giúp dạy cho Thư Tình một bài học chứ?”
Nghe đến cái tên , sắc mặt Đỗ Trạch Nhiên thoáng u ám.
“Chưa chắc, còn xem lãnh đạo bên quyết thế nào.”
Truyện nhà Xua Xim
“Ý là… giúp ?”
Nhìn vẻ mặt thất vọng của Vân Thường, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cô. Nghĩ đến hình ảnh kiều diễm đêm qua, dục vọng trong trỗi dậy. Hắn nhoẻn miệng :
“Đương nhiên là giúp. Cô bây giờ là bảo bối của . Ai dám ức h.i.ế.p bảo bối của , thể tha cho chứ?”
Vân Thường lập tức đỏ mặt, cúi đầu ngượng ngùng ôm chặt lấy lồng n.g.ự.c rắn chắc của .
Đỗ Trạch Nhiên nhếch môi, ánh mắt tràn ngập tự mãn. Thấy dấu vết để da thịt cô, càng thêm đắc ý.
Hai quấn quýt thêm một lúc, mới dậy rời phòng.
Trên đường, tình cờ gặp Nghiêm Đường Lâm.
Đường Lâm nhíu mày, cất tiếng:
“Tối qua ở cùng Minh Vân Thường?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-680-ngu-ben-canh-nguoi-xa-la.html.]
Sáng nay nhận tin tức, vốn dĩ vẫn âm thầm theo dõi động tĩnh của Vân Thường, sợ cô vì oán hận mà gây chuyện thể cứu vãn.
“ , thì ?”
Đỗ Trạch Nhiên chút giấu giếm, thậm chí còn tự đắc nhớ đêm qua:
“Người như chắc bao giờ đến khoái cảm phụ nữ nhỉ.”
Ánh mắt Đường Lâm lạnh như băng:
“Cậu rõ ràng cô đối nghịch với Thư Tình, mà còn cố tình làm thế.”
“, cố tình. Thì ? Bản Vân Thường cũng tình nguyện, thậm chí cô còn yêu .”
Hắn kiêu ngạo khoe khoang, nhưng Đường Lâm chẳng buồn , chỉ lạnh lùng cắt lời:
“Tôi cảnh cáo , đừng tự tiện động đến Thư Tình. Nếu , hậu quả thế nào, tự gánh lấy.”
Đỗ Trạch Nhiên khẩy, nhún vai:
“Có thể thế nào ? Thư Tình chẳng là cái thá gì, tại kiêng dè?”
Hắn tiếp tục buông lời mỉa mai, coi cảnh cáo của Đường Lâm gì.
Đường Lâm trầm giọng, ánh mắt sắc bén như dao:
“Đây là lời cảnh cáo cuối cùng. Nếu dám động đến cô , sẽ cho thế nào là sống bằng chết.”
Nói xong, lưng bỏ .
Đỗ Trạch Nhiên theo, khinh miệt, chẳng để lời đe dọa tai. Vừa rời , liền gọi cho tay sai.
“Lão đại.”
Đầu dây bên là giọng một tên lưu manh, chính là đàn em nuôi bấy lâu.
“Đến tòa nhà công ty Tinh Thần Entertainment, tìm xe của Thư Tình, nổ tung động cơ cho .”
Giọng đầy ác độc. Ban đầu chỉ giả vờ đồng ý với Minh Vân Thường, nhưng Đường Lâm cảnh cáo, cơn tức tối dâng trào khiến quyết tâm tay thật.
“… bọn em xe nào là của cô . Lão đại gửi ảnh qua .”
“Được.”
Cúp máy, nhạt, kéo thêm vài tên đàn em, tiến thẳng đến công ty Tinh Thần Entertainment.
“Nghe đây, lát nữa hễ thấy cô lên xe, lập tức xông , ai bắt sẽ thưởng lớn.”
Mấy tên đàn em sáng mắt vì tiền, gật đầu lia lịa.
Trong khi đó, Thư Tình vẫn đang bận xử lý công việc. Một lát , cô còn gọi cho bên môi giới bất động sản, chuẩn thuê chỗ ở cho Lâm Kiều Kiều. Cô Kiều Kiều quen sống sung sướng từ nhỏ, nếu ở tạm trong văn phòng công ty thì khó lòng thích nghi.
Sau khi bàn bạc xong, cô định gọi Kiều Kiều cùng xem nhà, nhưng nhân viên báo rằng Kiều Kiều ngoài .
Thư Tình khó hiểu, nhưng nghĩ , Kiều Kiều chỗ nào để , sớm muộn gì cũng công ty. Vì thế cô cũng bận tâm, một xuống bãi xe.
Cô hề , lúc mấy gã đàn ông lực lưỡng đang lặng lẽ dõi theo .
Vừa xe, cắm chìa khóa mà động cơ mãi nổ, Thư Tình thoáng nghi hoặc, định bước xuống kiểm tra.
ngay lúc , một bóng đen bất ngờ ập tới, bàn tay thô ráp bịt chặt miệng cô, mắt liền chìm một màu đen kịt…