Ngay khoảnh khắc , bên cạnh tên của các thí sinh lượt hiện lên những con .
“Thư Tình… 3!”
Cô lẩm bẩm, đôi mắt mở lớn. Không ngờ trong cuộc thi , giành giải.
“Xin chúc mừng cô Lý Trân, đạt giải nhất! Các thí sinh lọt top 5 sẽ tư cách tham dự vòng 10 chọn 6, bước trận chung kết cuối cùng!”
Giọng MC vang lên, Thư Tình ôm ngực, bật thành tiếng.
“Cảm ơn, cảm ơn .”
Cô Lý Trân xúc động đến rơi nước mắt – niềm vui khi giành thắng lợi hiện rõ gương mặt.
Buổi trao giải truyền hình trực tiếp cầu. Tin tức Thư Tình lọt vòng chung kết nhanh chóng lan về trong nước.
Trong nước, vô ngạc nhiên đến tin nổi. Nhìn lên màn hình, thấy lễ tân nâng giải thưởng và bằng khen tiến gần Thư Tình, còn do chính trưởng ban tổ chức tận tay trao giải, họ đều bàng hoàng.
Trước đó, hầu hết đều nghĩ Thư Tình sẽ loại ngay từ vòng đầu, ngờ cô làm tác phẩm xuất sắc đến !
Nhớ Cố Xuyên từng công khai khoe một tác phẩm điêu khắc, ai ngờ đó chính là sản phẩm Thư Tình mang dự thi vòng sơ khảo.
Cả đám lập tức thấy hối hận, nghĩ đến những lời châm chọc mỉa mai , chỉ thấy mặt nóng rát, như tát thẳng.
Kỹ thuật điêu khắc của Thư Tình đông công nhận. Thế nhưng, trong giới thư họa vẫn nhiều chịu phục.
Trên mạng, lời khen dành cho cô tràn ngập khắp nơi. song song đó, cũng chẳng thiếu kẻ ganh ghét, cố tình lôi chuyện thư họa của cô làm đề tài công kích.
“Không thể nào, chẳng lẽ thật sự cô thuyết phục ? Thư Tình vẽ tranh vẫn kém xa Minh VânThường. Lần thắng, chẳng qua chỉ là may mắn thôi!”
Một câu như mồi lửa, khiến dư luận đảo chiều. Nhiều cư dân mạng bắt đầu đem tranh của cô so sánh, lôi Minh Vân Thường đối chiếu.
“ ! Chẳng cô cứ dựa phận ‘ tử thầy Lôi’ mà vênh váo ? Nếu thật sự bản lĩnh, cần gì núp bóng khác!”
Dưới bình luận, chửi bới ào ào, ít kẻ thậm chí chẳng buồn để tâm đến chuyện Thư Tình mang giải thưởng quốc tế về cho nước nhà.
Lúc , Thư Tình đang trong khách sạn. Vòng điêu khắc xong, còn một thời gian nữa mới tới trận chung kết. Điện thoại trả , cô tiện tay mở Weibo, lướt qua một vòng.
Thấy những lời công kích , cô chỉ bĩu môi. Toàn là những quen , ngoài chỉ trỏ. Đã trải qua ít bạo lực mạng, giờ đây cô cũng chẳng còn thấy lạ lẫm nữa.
lúc chuẩn bỏ điện thoại xuống nghỉ ngơi, một cuộc gọi bất ngờ vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ.
Cô liếc màn hình – là hội trưởng Hiệp hội Thư họa gọi đến.
Cô bắt máy:
“Alô? Có chuyện gì ?”
Giọng cô mềm mại như suối chảy, khiến thấy dễ chịu.
“Vài ngày nữa, giới thư họa sẽ một cuộc thi. Cô kết thúc điêu khắc, liệu rảnh tham gia ?” – giọng hội trưởng khàn khàn, rõ ràng cũng qua dư luận mạng.
“Tham gia?”
Truyện nhà Xua Xim
Thư Tình khẽ nhếch môi :
“Chẳng là ‘nghiền ép’ bọn họ ? Cũng gì đáng để so sánh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-669-nang-luc-va-thien-phu.html.]
“Ha ha, đúng là tuổi trẻ tự tin!”
Hội trưởng bật , nhưng cũng gật đầu trong lòng. Với thực lực của cô, quả thật cần sân tranh tài với đám :
“Tôi định để cô thi đấu. Tôi mời cô làm giám khảo. Nếu để cô thi thật, e rằng đều tự thấy thua kém.”
“Được thôi. Ông gửi thời gian, địa điểm qua mail cho . Nếu rảnh, sẽ đến.”
Thư Tình thản nhiên đồng ý. Sau cuộc thi điêu khắc, công ty cũng chẳng việc gì quan trọng, rảnh rỗi thì sang giới thư họa góp mặt một chuyến cũng .
Vài ngày , cô nhận thư mời chính thức. Lần , cô là giám khảo.
Trước gương, cô tỉ mỉ chỉnh trang. Làn môi đỏ đậm làm gương mặt thêm phần quyến rũ, phong thái chín chắn, sắc sảo.
Xe chuyên dụng đưa đón thẳng trung tâm hội trường. Trên đường, nhiều trong giới nhận chiếc xe, thấy thoáng bóng dáng một phụ nữ bên trong thì cảm thấy quen quen, nhưng kịp kỹ, cũng nghĩ đó chính là Thư Tình.
Cuộc thi khai mạc. Các thí sinh xếp hàng ngay ngắn sân khấu, đối diện là dãy bàn giám khảo.
Nhạc nền vang lên, giám khảo lượt bước .
Người đầu chính là hội trưởng Hiệp hội Thư họa – danh vọng và địa vị trong giới ai sánh kịp, nên sự xuất hiện của ông khiến gật gù, chẳng mấy bất ngờ.
Tiếp theo là vài vị lão thành, nhân vật hiếm khi lộ diện, nay đồng loạt góp mặt, khiến khí thêm căng thẳng.
Thế nhưng, đến vị giám khảo cuối cùng…
Khi bóng dáng đôi chân thon dài xuất hiện, khán giả lập tức xôn xao. “Là phụ nữ ? Khi nào thì giới thư họa một nữ giám khảo trẻ trung thế ?”
Cho đến khi gương mặt Thư Tình hiện rõ ánh sáng, cả hội trường thoáng chốc lặng ngắt.
Hôm nay cô mặc bộ trang phục nghiêm túc, chững chạc, khác với hình ảnh thương giới thường ngày. Đôi mắt tựa hồ thiên sứ hôn khẽ, giờ ánh lên vẻ nghiêm nghị, sắc lạnh.
Một loạt ánh dồn về phía cô.
Dù tuổi còn trẻ, nhưng khí chất cô toát hề kém cạnh bất cứ vị tiền bối nào. Thêm gương mặt hảo trời ban, quả thực khiến khó mà rời mắt.
Không ai ngờ Thư Tình trở thành giám khảo . Nhớ đến thành tích nổi bật của cô tại giải điêu khắc, tất cả đều một nữa bàng hoàng.
Giám khảo định chỗ , cuộc thi chính thức bắt đầu.
Thí sinh đầu tiên bước . Cậu vận lực, hai tay tỏa ánh sáng lục nhạt, bức tranh lập tức hiện hình.
Các giám khảo đều trầm ngâm, khiến thí sinh thoáng lúng túng.
Người phụ trách đưa micro cho Thư Tình. Cả hội trường lập tức nín thở, chờ đợi.
Cô ung dung cầm lấy, mặt đổi sắc:
“Tôi . Năng lực thư họa của vốn bẩm sinh vượt trội thường, đúng chứ?”
Thí sinh gật đầu.
Cô tiếp lời:
“ nỗ lực đủ. Thành công vốn dĩ ba phần nhờ thiên phú, bảy phần dựa cố gắng. Nét bút của khí vận đầy, hai bên tuy trải dài nhưng lực hời hợt, chỉ lóe lên thoáng chốc. Đây là hậu quả của việc luyện tập kiên trì, ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới. Dù bẩm sinh đến , chăm chỉ rèn luyện thì cũng vô ích.”
Lời dứt, thí sinh hổ cúi gằm đầu xuống.