Bà Hoắc, thân phận của cô đã bị lô- Thư Tình & Hoắc Vân Thành - Chương 64: Thẩm Tuấn Nghiêu hoàn mỹ như vậy

Cập nhật lúc: 2025-10-05 09:14:46
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mang theo vài phần nghi hoặc, Thư Tình thang máy đến cửa phòng tổng giám đốc.

Trong đầu cô bất giác hiện lên gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Hoắc Vân Thành, tim cô khẽ run lên một nhịp.

Cô hít sâu một , đưa tay gõ cửa.

“Vào .” – Giọng trầm thấp của Hoắc Vân Thành vang lên.

Thư Tình đẩy cửa bước .

Hoắc Vân Thành đang bàn làm việc, bàn tay thon dài cầm một tập tài liệu, từng cử động đều toát vẻ tao nhã và khí chất cao quý. Toàn mang một áp lực vô hình, như thể sinh là bậc vương giả đỉnh kim tự tháp.

“Hoắc Vân Thành, tìm việc gì?” – Thư Tình thu ánh mắt , thản nhiên hỏi.

Nghe tiếng cô, Hoắc Vân Thành ngẩng lên, gương mặt tuấn tú trở nên nghiêm nghị, giọng lạnh lẽo:

“Cô ?”

Vừa họp xong, vô thức đến phòng thư ký, nhưng thấy Thư Tình.

Hỏi mấy gần bàn cô thì họ bảo cô ngoài.

Trong giờ làm việc mà ngoài, xin phép .

“Mẫu của ‘Băng và Lửa’ sản xuất xong, mang đến khách sạn Hoàng Đình cho ngài uce xem.” – Thư Tình bình tĩnh đáp.

“Vậy ?” – Sắc mặt Hoắc Vân Thành trầm xuống – “Đã sản xuất xong, tại mang cho xem?”

Truyện nhà Xua Xim

Ánh mắt như xuyên qua cô. Rõ ràng cảm nhận mấy ngày nay Thư Tình vẫn đang né tránh .

Bị ánh sâu hun hút khóa chặt, Thư Tình nghiêng mặt , khẽ nhếch môi:

“Bởi vì Hoắc tổng bảo đưa cho xem.”

“Cho nên cô tự ý quyết định? Là phụ trách dự án mà báo cáo tiến độ với lãnh đạo ?” – Giọng lạnh lẽo, pha chút giận dữ.

Chỉ vì tránh mặt mà cô ngay cả báo cáo cũng bỏ qua ?

“Tôi nghĩ chuyện nhỏ cần làm phiền Hoắc đại tổng tài. Với Hoắc thị mà , ‘Băng và Lửa’ chỉ là một dự án nhỏ. Hơn nữa, ý kiến của ngài uce , nếu cần chỉnh sửa thì mới báo cáo , như cũng gì sai.” – Thư Tình đáp cao giọng, cũng hạ giọng.

Quả thật lời cô sai.

Trang sức vốn mảng chủ lực của Hoắc thị, đây Hoắc Vân Thành cũng chẳng để tâm.

từ khi Thư Tình tiếp quản, vô thức chú ý đến.

Anh thừa nhận… thật quan tâm là quan tâm cô.

“Ngài uce ý kiến gì ?” – Anh hỏi.

Thư Tình lắc đầu:

“Không.”

Từ đầu đến cuối, uce chỉ khen ngợi – từ thiết kế, tiến độ sản xuất đến mẫu cuối cùng, ông đều hài lòng.

“Khi nào định tung thị trường?” – Hoắc Vân Thành ngả ghế.

“Rất sớm thôi. Ngài uce vô cùng hài lòng với mẫu sản phẩm. Chỉ cần xong quảng cáo, sẽ tổ chức họp báo. Tôi tin khi đó nhất định sẽ tạo nên tiếng vang lớn.” – Trên môi Thư Tình hiện lên nụ tự tin.

“Người đại diện là ai?” – Anh hỏi tiếp.

Người đại diện?

Thư Tình giật nhẹ mí mắt. Chẳng lẽ gọi cô lên chỉ để hỏi vì chọn Thẩm Tuấn Nghiêu?

Cô ngập ngừng đáp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-64-tham-tuan-nghieu-hoan-my-nhu-vay.html.]

“Nữ là một tân binh tên Annie, bạn gái của ngài uce. Nam là… Thẩm Tuấn Nghiêu.”

Nghe ba chữ Thẩm Tuấn Nghiêu, đường nét gương mặt Hoắc Vân Thành lập tức căng cứng.

“Thẩm Tuấn Nghiêu?” – Anh nheo mắt, sắc mặt u ám – “Thư Tình, cô cố ý ? Công tư phân?”

Cô ăn gan hùm mà dám chọn Thẩm Tuấn Nghiêu làm đại diện?

Muốn công khai thiết với đàn ông khác ngay mắt ?

Thư Tình day nhẹ trán, bất lực.

mà, sẽ phản ứng thế .

“Hoắc Vân Thành, trong đầu những suy nghĩ gì thế? Người đại diện là do ngài uce quyết định. Chúng chẳng nên tôn trọng khách hàng ? Hơn nữa, Thẩm Tuấn Nghiêu ? Ngoại hình, vóc dáng, danh tiếng – đều . Tôi cũng thấy là lựa chọn phù hợp nhất.”

Khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Vân Thành thoáng hiện vẻ giận dữ.

Trong mắt cô, Thẩm Tuấn Nghiêu mỹ đến ?

Anh bất ngờ dậy, bước nhanh gần:

“Cho nên đây là lý do cô thích Thẩm Tuấn Nghiêu?”

Thư Tình: “???”

Cô bao giờ thích ?!

“Hoắc Vân Thành, chúng đang bàn công việc.” – Cô dây dưa – “Nếu còn chuyện gì khác, xin phép ngoài.”

Để tránh đối diện , Thư Tình quyết định tăng ca qua đêm.

Khuya, cả phòng thư ký chỉ còn cô đang cắm cúi làm việc.

Điện thoại bất ngờ reo. Là ông ngoại gọi.

“Ông ngoại.”

“Cô cháu gái bảo bối, lâu gọi cho ông? Vẫn chứ?” – Giọng ông ngoại vang lên ấm áp.

Thư Tình thấy chút áy náy – đúng là lâu cô gọi cho ông.

“Con vẫn , chỉ là gần đây bận.”

“Bận là .” – Ông – “Thế cháu thấy rể ông chọn thế nào?”

“Ông Hoắc Vân Thành ạ?” – Cô bĩu môi – “Ông đúng là… mắt kỳ thật. Người nhỏ mọn, tính khí thất thường, bắt nạt con.”

“Có bắt nạt cháu thì càng .” – Ông ý vị – “Cháu cứ ở bên Vân Thành, sẽ ông lầm .”

Nói xong ông cúp máy.

Nghe tiếng tút tút, Thư Tình chỉ bất lực.

Không hiểu ông ngoại đánh giá cao Hoắc Vân Thành như .

Vừa định cất điện thoại, cô chợt nhận mặt một bóng cao lớn.

Bóng hòa màu đen của bộ vest, dựa tường. Cổ áo sơ mi mở hai cúc, để lộ lồng n.g.ự.c rắn chắc.

Thư Tình kinh ngạc ngẩng lên.

Hoắc Vân Thành?!

Anh đến từ khi nào…

Loading...