Bà Hoắc, thân phận của cô đã bị lô- Thư Tình & Hoắc Vân Thành - Chương 445: Tâm lý méo mó

Cập nhật lúc: 2025-10-05 09:31:03
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thôi , thôi , lát nữa còn học nữa, , ba gậy cũng đánh gì, chẳng gì thú vị, thôi.” Một phạm nhân cạnh Phạm Ngọc Mai Đường Nhược Anh cả trận gì, chỉ đó, bỗng nhiên mất hứng xem kịch, bước tới nhăn mày, liếc Đường Nhược Anh một cái hài lòng, nhưng phần lớn là kéo tay nữ phạm nhân tóc ngắn, nhắc cô đừng gây rối.

Họ còn vài năm nữa mới thả, giống Đường Nhược Anh, thể để xảy chuyện lúc .

Nữ phạm nhân tóc ngắn kéo , Phạm Ngọc Mai cùng hai khác rời cổng tù học, còn Đường Nhược Anh dựa tường dậy, mắt đầy căm hận về phía rời .

Những gì cô chịu đựng ở đây, sẽ từng chút từng chút trả gấp bội!

“Đường Nhược Anh.”

Cánh cổng tù mở , cảnh sát gọi bên trong: “Có tới thăm cô, theo đây.”

Tới thăm cô?

Đường Nhược Anh nghi ngờ, cô phản bội, còn ai thăm cô nữa?

Truyện nhà Xua Xim

dù nghĩ , cô vẫn theo cảnh sát ngoài, tới phòng liên lạc, thì thấy phía bên tấm kính là Từ Uyển Nhi.

Đường Nhược Anh nheo mắt, nhăn mày.

Cô quá quen với phụ nữ .

“Cô Từ, Đường Nhược Anh tới .” Cảnh sát xong, Từ Uyển Nhi , thấy Đường Nhược Anh mặc áo ghi lê màu cam, mỉm nhẹ, nhưng trong mắt vẫn kiêu ngạo và chút khiêu khích, y hệt như , hề đổi.

đối diện Đường Nhược Anh, cầm ống lên, phụ nữ gầy yếu mặt.

“Lâu gặp.”

“Quả thật lâu . Tôi ngờ cô sẽ tới thăm .” Đường Nhược Anh , nhưng là nụ gượng, cô tin Từ Uyển Nhi lòng thật sự, chỉ đơn thuần xem cô mà thôi.

Từ Uyển Nhi cũng tỏ gì đặc biệt. Với cô, Đường Nhược Anh cả đời lẽ chỉ là con rối ép, quá dễ để thấu.

“Đừng còn giúp cô, ngoài, thể với cảnh sát để cô . Nhìn cô bây giờ, chắc ở tù cũng dễ chịu đúng ?”

Nghe đến hai chữ “ ngoài”, mắt Đường Nhược Anh sáng lên ngay lập tức. Chúa cô từ lúc tù sống , từng giây từng phút đều trốn , tìm Hoắc Vân Thành, để cho yêu đến mức nào.

đó, cô từng nghĩ sẽ giúp ngoài là Từ Uyển Nhi.

Cô sẽ giúp ?

Đường Nhược Anh lập tức cảnh giác, tay vô thức siết chặt ống : “Cô giúp ? Cô bụng ?”

“Đừng như .” Từ Uyển Nhi mặt đổi sắc, “Hơn nữa gì, bỏ qua mối quan hệ với Hoắc Vân Thành, chúng một kẻ thù chung. Kẻ thù của kẻ thù, chính là bạn, ?”

Câu chạm ngay tâm can Đường Nhược Anh. , họ đều thích Thư Tình, thậm chí coi cô là đinh trong mắt, xương trong thịt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-445-tam-ly-meo-mo.html.]

“Vậy cô gì?” Đường Nhược Anh ngừng một nhịp, mắt chăm chú Từ Uyển Nhi, ánh mắt đầy tham vọng che giấu.

Cô quá rời khỏi đây, càng nhanh càng .

Trong mắt Từ Uyển Nhi lóe lên vẻ đắc ý, Đường Nhược Anh câu đó là cô động tâm, tiếp theo, là lúc Từ Uyển Nhi nắm quyền sinh sát.

“Tôi cô kể tất cả chi tiết về Hoắc Vân Thành và cô gái tên Đường Đường bắt cóc. Nếu cô thật, sẽ cho tới thả cô ngay.”

Từ Uyển Nhi suy tính rõ, hạ Thư Tình, lỗ hổng đều liên quan đến Đường Đường.

Cô vì Hoắc Vân Thành, nhiều ghen ghét Thư Tình, từ việc cố tình cắt tay vì Hoắc Vân Thành, tâm lý Từ Uyển Nhi dần méo mó, cuồng loạn, đến giờ đến mức đáng sợ.

Cô bây giờ làm tất cả, dường như để Hoắc Vân Thành, mà chỉ để hạ Thư Tình, kẻ thù trong tưởng tượng.

“Chỉ ?”

Từ Uyển Nhi gật đầu, mắt Đường Nhược Anh sáng lên, hy vọng bùng cháy.

“Được, đồng ý, miễn cô cho khỏi nơi tối tăm , sẽ hết.” Nguyện vọng khỏi đây của Đường Nhược Anh giờ vượt lên tất cả.

Nghe câu Đường Nhược Anh , Từ Uyển Nhi kế hoạch. Vì Đường Nhược Anh chỉ là “Đường Đường giả”, cô sẽ dùng những chi tiết đó dựng một “Đường Đường” mới, thật giả lẫn lộn, vấn đề gì.

……

Trong hai ngày qua, Tề Ngọc Sơ luôn ở bệnh viện châm cứu cho Lâm Nam, Vu Na cũng tranh thủ tới bệnh viện, ngày nào cũng ở phòng bệnh, rời, chăm sóc Lâm Nam từng tay chân và cơ thể, đồng thời trao đổi với Tề Ngọc Sơ về tình trạng Lâm Nam.

“Thầy Tề, hôm nay Lâm Nam thế nào ?”

Vu Na đến, lúc cơ thể Lâm Nam các cây kim Tề Ngọc Sơ rút túi châm cứu.

“Huyết ứ ở đầu xử lý gần hết, nhưng tỉnh thì chờ ngày mai. Châm cứu đảm bảo chữa khỏi , làm hết sức.”

“Được , cảm ơn, cảm ơn thầy Tề!” Nghe tin huyết ứ ở đầu Lâm Nam cơ bản xử lý, Vu Na vô cùng xúc động. Dù nữa, Lâm Nam còn cơ hội tỉnh , hơn hẳn việc cứ chờ đợi vô vọng.

Sau khi Tề Ngọc Sơ rời , Vu Na bước tới cửa sổ xuống, nâng tay Lâm Nam thõng bên cửa sổ, siết chặt, áp má , giọng nghẹn ngào:

“Lâm Nam, tỉnh dậy , em hứa với … chỉ cần tỉnh , em sẽ cưới , em hứa với …”

Sáng hôm , khi Vu Na kịp tỉnh, tay Lâm Nam đặt bên giường động nhẹ, mày nhíu , dấu hiệu sắp tỉnh.

——Giây tiếp theo, Lâm Nam từ từ mở mắt, thời gian dài trong bóng tối, ánh sáng mặt trời làm khó chịu, mắt nhắm , mặt nạ oxy lạ lẫm với . Anh nghiêng đầu, thấy khuôn mặt ngủ say của Vu Na bên giường.

Có một khoảnh khắc, Lâm Nam cảm thấy giữa và Vu Na, như thể cách biệt cả một thế giới.

[Lâu như tỉnh, cô lo lắng cho , so với , vẻ cô còn gầy hơn…]

Loading...