Bà Hoắc, thân phận của cô đã bị lô- Thư Tình & Hoắc Vân Thành - Chương 405: Vấn đề về tương lai của đứa trẻ

Cập nhật lúc: 2025-10-05 09:30:17
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cái gì? Anh cái gì cơ?”

Lâm Nam giật kêu lên. Những ngày gần đây vốn u uất, chỉ vì Vu Na luôn tránh mặt . ngờ Ngô Thiên Hợp rằng Vu Na đang mang thai ?

Anh còn nhớ rõ hôm đó trong khách sạn, Vu Na vẫn là đầu… một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu , khiến mắt mở to, nét mặt từ bất ngờ nhanh chóng chuyển sang vui mừng.

Ngô Thiên Hợp nhíu mày, hiểu Lâm Nam đang nghĩ gì — kiểu điển hình của “ chịu trách nhiệm” ? Nghĩ đến đó, giọng tự chủ mà trầm hơn, nghiêm túc hơn:

, Vu Na mang thai. Cậu và cô ở bên , giờ cô con của , hy vọng sẽ chịu trách nhiệm, đừng để cô tổn thương.”

Nói xong, Ngô Thiên Hợp tắt máy. Hành lang vắng lặng, ngửa mặt thở dài.

Đã đến lúc kết thúc.

Vu Na lo lắng, siết chặt cổ tay Thư Tình. Cô chẳng thể tưởng tượng đang mang thai, trong khi với Lâm Nam chỉ là một duy nhất ở khách sạn…

Những tình tiết ngớ ngẩn trong phim truyền hình, rơi ?

Truyện nhà Xua Xim

“Thư Tình, làm bây giờ…” Vu Na một tay che bụng, ánh mắt vô lực Thư Tình, càng lo lắng cho cảm xúc của Ngô Thiên Hợp.

“Thiên Hợp chuyện …”

Thư Tình vội vã vỗ nhẹ mu bàn tay Vu Na, an ủi:

“Được , , đừng sợ. Trước hết chăm sóc sức khỏe của . Tôi ngoài xem tình hình một chút.”

Nói xong, Thư Tình đặt tay Vu Na lên chăn, bước hành lang, Ngô Thiên Hợp:

“Anh thật sự quyết định về vùng núi dạy học ? Vu Na vẫn còn lưu luyến mà.”

“Lưu luyến… dù lưu luyến cũng chỉ cách thôi.”

Ngô Thiên Hợp lắc đầu, bất lực. Có những quyết định một khi đưa , thể . Mấy ngày qua cũng suy nghĩ rõ, lẽ và Vu Na vốn thuộc hai thế giới khác .

bên , cũng thể sẽ chia xa.

Anh nghiêng , qua cửa sổ phòng, với Thư Tình:

“Tôi quyết , vẫn trở về vùng núi. Tôi gọi điện cho Lâm Nam. Hai họ ở bên , Lâm Nam chịu trách nhiệm với Vu Na và đứa trẻ. Em hãy chăm sóc cô thật nhé.”

“……” Thư Tình im lặng một lúc lâu, gật đầu. Cô hiểu, một khi Ngô Thiên Hợp , lời nào cũng vô dụng.

Sau khi cúp máy, Lâm Nam vẫn còn choáng váng, đầu óc vang lên tin Ngô Thiên Hợp về việc Vu Na mang thai.

Anh hoa mắt chóng mặt, vẫn hết sốc. ngay cơn sốc là niềm vui, là sự rung động, là cảm giác an ủi khi ước mơ sắp trở thành hiện thực.

Nhận sự việc, vội khoác áo, lái xe đến bệnh viện, gần như chạy thẳng phòng, thấy Thư Tình ở ngoài cũng kịp chào hỏi.

“Chị… Vu Na, em mang thai ?”

Lâm Nam xông khiến Vu Na giật . Ánh mắt rực sáng niềm vui, khuôn mặt tràn nụ . Giọng to, còn điều chỉnh tông giọng cẩn thận, sợ làm Vu Na sợ hãi.

Thậm chí cả cách xưng hô cũng đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-405-van-de-ve-tuong-lai-cua-dua-tre.html.]

Vu Na ngơ ngác, tin, từ từ nắm chặt chăn:

“Sao đến đây?”

Lâm Nam vòng đến bên cô, thử nắm tay Vu Na ngoài chăn, chân thành:

“Ngô Thiên Hợp gọi điện… em mang thai, vội đến đây. Chuyện quan trọng như , em gọi cho một tiếng?”

Vu Na mắt lộ chút buồn, cuối cùng chỉ khẽ cúi , nhẹ nhàng rút tay khỏi Lâm Nam.

“Hóa với cũng mới tin. Nói thật, chuẩn sẵn sàng, làm để trở thành …”

Lâm Nam dừng một nhịp, rút tay về, nhưng nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc.

Vì Vu Na mang thai, nhất định chịu trách nhiệm.

“Thực cũng ngờ sẽ sớm làm cha. em yên tâm, bây giờ em con, sẽ chịu trách nhiệm với em và bé. Tôi sẽ cưới em.”

Vu Na rùng , ánh mắt né tránh hơn. Dù ấn tượng về Lâm Nam lên, nhưng để cô dễ dàng quên Ngô Thiên Hợp thì… thể.

“Không…”

Cô lắc đầu, “Tôi vẫn sẵn sàng. Hơn nữa, chúng chẳng tình cảm nền tảng gì cả. Tôi… giữ đứa trẻ .”

Vu Na hít một thật sâu, lấy can đảm quyết định của . Không ngờ Lâm Nam ngỡ ngàng một giây, nghiêm túc lắc đầu:

“Không, đứa trẻ thể bỏ. Tôi là cha nó, quyền quyết định. Hơn nữa, nếu phẫu thuật sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của em. Đứa trẻ đời, sẽ nuôi.”

Lời của đầy quyết tâm, thậm chí bức xúc. Thư Tình lúc cũng bước , cuộc trò chuyện, khẽ nhíu mày.

Cô suy nghĩ một lát, tiến khuyên:

“Lâm Nam, chuyện lớn như , Vu Na chắc cũng hoang mang lắm. Hai chỉ là một sự cố… nhưng hiểu ý . Anh hãy về , đừng quá nhiều với cô nữa.”

Lâm Nam sang Thư Tình, ánh mắt dường như mà thôi.

Anh Vu Na giữ đứa trẻ, nhưng cũng Thư Tình là bạn nhất của cô, ngoài nhờ cô khuyên nhủ, chẳng còn cách nào khác.

Im lặng một lúc, Lâm Nam gật đầu:

“Vậy… Thư Tình, chị giúp khuyên Vu Na nhé, sẽ về .”

Sau khi Lâm Nam , Thư Tình Vu Na giường, tâm trí trống rỗng, thở dài, bên cạnh, kiên nhẫn khuyên:

“Vu Na, lời quá nóng vội.”

thực sự chuẩn .”

Vu Na siết c.h.ặ.t t.a.y chăn, sắc mặt tái nhợt. Cô thể lo lắng, cũng nghĩ đến việc sẽ đối mặt với đứa trẻ.

Thư Tình hiểu Vu Na, tâm tư cô, nhưng đứa trẻ vô tội.

“Tôi rối bời, nhưng con là vô tội. Nó đến thế gian , cha tương lai bỏ rơi nó một nữa. Nếu kết hôn với ai khác, chúng thể cùng nuôi con. Giờ tự nuôi con cũng là chuyện bình thường trong xã hội.”

“Chỉ là… suy nghĩ kỹ, đừng quyết định vội, để khỏi hối hận .”

Loading...