Thư Tình đến phòng bệnh của ông Hoắc, gõ cửa.
— Thư tiểu thư. — Quản gia Lê mở cửa, lễ phép .
Thư Tình bước , tới giường bệnh:
— Ông Hoắc, hôm nay cảm thấy thế nào ạ?
— Khỏe hơn nhiều. — Ông Hoắc thấy cô, mặt nở nụ .
Thư Tình kiểm tra mạch cho ông, nhận thấy nhịp mạch định hơn nhiều, trong lòng vui mừng.
— Ông Hoắc, vài ngày nữa là ông thể xuất viện . — Cô .
Truyện nhà Xua Xim
Ông Hoắc mỉm môi:
— Tuyệt quá!
Bỗng ông nhớ chuyện gì đó:
— Ừ, con với Vân Thành đang làm gì ? Sao mạng nhiều tin bôi nhọ con thế? Còn Đường Nhược Anh , rốt cuộc là chuyện gì?
— Ông Hoắc, yên tâm, chỉ là chuyện nhỏ thôi. — Thư Tình nhẹ nhàng.
Ông Hoắc gật đầu, thấy Thư Tình , cũng hỏi thêm.
Ông tin tình cảm của cháu trai dành cho Thư Tình.
Còn Đường Nhược Anh… ông thiện cảm, tin rằng cháu trai thể xử lý thỏa.
— Ông Hoắc, mai con sẽ đến thăm ông nữa. — Thư Tình lên, chuẩn rời .
Bỗng điện thoại reo. Cô lấy xem, là Vu Na gọi.
— Vu Na, tìm chuyện gì ? — Thư Tình máy.
Giọng Vu Na thất vọng:
— Thư Tình, thất tình .
— Gì cơ? — Thư Tình sững . Chiều nay Vu Na còn đến Tinh Thần Entertainment gặp cô, vẫn , giờ thất tình?
— Ngô Thiên Hợp chia tay với . Thư Tình, buồn quá… — Vu Na nghẹn trong điện thoại.
Trái tim Thư Tình siết :
— Vu Na, đang ở ?
— Tôi ở quán bar. — Giọng Vu Na vang qua điện thoại.
— Tôi đến ngay, đợi . — Thư Tình , tắt máy, vội vàng chạy tới quán bar.
Ở quán Mị Sắc Bar, Vu Na ở quầy, uống từng ly rượu mạnh.
Cô nhận cuộc gọi từ Ngô Thiên Hợp.
Ở đầu dây bên , giọng lạnh tanh, xa lạ:
— Vu Na, chia tay !
Chia tay?
Vu Na dám tin tai , im lặng một hồi mới hỏi :
— Anh gì?
— Chúng chia tay. — Ngô Thiên Hợp nhắc .
— Tại ? — Trái tim Vu Na như rơi xuống vực thẳm.
Anh lạnh lùng:
— Chúng hợp .
— Không hợp? Tại hợp? — Vu Na năn nỉ.
— Không lý do. — Giọng càng lạnh lùng.
— Anh đang ở ? Tôi đến gặp , rõ chuyện mặt đối mặt. — Vu Na tin thật sự chia tay, chắc chắn lý do gì đó.
— Đừng tìm , sẽ gặp ! — Anh nghiêm giọng, — Tôi yêu khác .
Nói xong, Ngô Thiên Hợp cúp máy.
Nghe tiếng tút tút ở đầu dây, trái tim Vu Na đau như d.a.o đâm.
Cô thể tin, năm năm tình cảm, chỉ một cuộc gọi, chấm dứt?
Yêu khác? Sao thể?
Anh từng , suốt đời , duy nhất yêu, chỉ Vu Na.
Ký ức tràn về như sóng.
Ngô Thiên Hợp là học trưởng, cao ráo, điển trai, học giỏi và tài năng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-332-vu-na-that-tinh.html.]
Họ quen trong một cuộc tranh biện, dù Vu Na thua, cô rung động trai tài hoa .
Cô chủ động theo đuổi Ngô Thiên Hợp.
Ban đầu, lạnh nhạt, chẳng để ý đến những cử chỉ của cô.
Vu Na từ bỏ, kiên trì “tình cờ gặp” ở nơi.
Cô bao giờ nghĩ, cô gái ngoan ngoãn yêu điên cuồng một , theo đuổi cuồng nhiệt như .
Cuối cùng, một ngày, Ngô Thiên Hợp nghiêm túc :
— Vu Na, nhận lời theo đuổi của em, làm bạn gái nhé!
Hạnh phúc đến quá đột ngột, Vu Na như mơ.
Từ đó, họ bắt đầu mối tình .
Cho đến khi nghiệp, khi Vu Na dẫn Ngô Thiên Hợp về nhà, tình cảm bố cô phản đối.
Nguyên nhân: gia cảnh Ngô Thiên Hợp nghèo, xứng với Vu Na.
Điều khiến Ngô Thiên Hợp tổn thương, còn tình nguyện dạy học ở vùng núi.
Vu Na sang Pháp tiếp tục học tập.
Nhiều về nước, Vu Na tìm Ngô Thiên Hợp, nhưng chịu nơi đang ở.
Anh tránh mặt cô, gặp.
Đến hôm nay, chủ động chia tay.
Đau lòng, Vu Na gọi phục vụ:
— Cho thêm vài chai rượu nữa!
Chẳng mấy chốc, cô say đến mức lảo đảo, tầm mờ nhòe.
Bên cạnh cô, một gã đàn ông tóc vàng, dáng vẻ lả lơi, thấy cô say, đặt tay lên eo cô, đầy dục vọng:
— Cô thế uống một ? Đi với nhé, tối nay đảm bảo vui vẻ.
— Cút ! — Vu Na cố gắng đẩy gã bằng chút ý thức còn .
Gã đàn ông híp mắt:
— Ra ngoài chơi mà giả vờ làm gì? Đi với thôi!
Nói xong, dậy, kéo Vu Na lên.
Vu Na say, loạng choạng, ngã .
— Có vẻ tối nay gặp may. — Hắn chằm chằm vòng một Vu Na, nuốt nước bọt.
Hắn định đưa cô cửa bar.
Lúc , Lâm Nam cùng vài bạn bước , va gã đàn ông, một đòn “một phát” đầy uy lực.
— Đồ khốn, đường ? — Gã đàn ông chửi bới.
Lâm Nam nhíu mày, kỹ đàn ông ôm cô gái, bàng hoàng:
— Chị Na?
Vu Na phản ứng.
Lâm Nam lập tức hiểu, cô say, gã ý đồ , định đưa cô .
— Buông cô ! — Lâm Nam nghiêm giọng.
— Chuyện của liên quan! — Gã đàn ông liếc Lâm Nam, vẫn cố ôm Vu Na .
Lâm Nam bước dài, chắn đường:
— Tôi buông , ?
Bạn bè Lâm Nam cũng xông tới:
— Không buông , chúng báo cảnh sát!
Gã đàn ông thấy đông , lầm bầm chửi đẩy Vu Na về phía Lâm Nam:
— Của !
Lâm Nam vội đỡ cô, cúi xuống:
— Chị Na, chị ?
Trong cơn mê man, Vu Na thấy ai đó gọi .
Cố mở mắt, mắt là một gương mặt trắng trẻo, quen quen.
Cô há miệng, nhưng cổ họng khô khốc, chẳng nổi một lời.
— Chị Na, thế? — Lâm Nam lo lắng hỏi, — Sao uống say thế ?