— Nói thẳng ! — Hoắc Vân Thành giọng lạnh lùng.
Lâm Nham Phong sắc mặt nghiêm trọng:
— Chỉ là BPL liên tục động thái nhỏ, dự án Bắc Hải Vân họ thiệt hại nặng, chắc chắn sẽ bỏ qua.
Hoắc Vân Thành nheo mắt:
— Tôi .
Lý Thừa Dương nhắm Hoắc Thị cũng chuyện một hai ngày. Chẳng đơn giản chỉ vì dự án Bắc Hải Vân.
Nhớ đến bức ảnh Thư Tình đưa cho , Đường Nhược Anh và Lý Thừa Dương vốn quen từ khi ở Úc, sắc mặt Hoắc Vân Thành càng thêm lạnh.
— Cậu ngoài , tiếp tục theo dõi BPL. — Hoắc Vân Thành lệnh.
— Vâng, tổng giám đốc. — Lâm Nham Phong gật đầu.
Anh về cửa phòng tổng giám đốc, nhưng phía vang lên giọng lạnh lùng của Hoắc Vân Thành:
— Thư Tình hôm nay làm ?
Lâm Nham Phong dừng bước, :
— Thư cô nương đến.
Khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Vân Thành ngay lập tức dịu vài phần, khiến Lâm Nham Phong kinh ngạc. Thư Tình trong mắt tổng giám đốc địa vị đặc biệt thật sự!
Thư Tình đang xem bản thiết kế “Băng và Hỏa” mới nhất từ phòng thiết kế, khỏi lắc đầu. Bạch Tiêu Tiêu đúng là chẳng tiến bộ chút nào. Những chỗ cô yêu cầu cải thiện, Bạch Tiêu Tiêu theo ý cô, thiết kế lộn xộn. Rõ ràng do cô tự làm mới .
Lúc , điện thoại bàn Thư Tình reo. Cô xuống, nội bộ 888, là Hoắc Vân Thành gọi.
Cầm máy, giọng đầy nam tính vang qua điện thoại:
— Lên văn phòng một chút.
— Vâng. — Thư Tình đồng ý.
Cúp máy, cô thẳng thang máy lên tầng 18, đến phòng tổng giám đốc. Cô gõ cửa, bên trong im lìm.
Đang thắc mắc thì cửa phòng mở, Hoắc Vân Thành cao lớn xuất hiện.
— Vào . — Giọng trầm, giơ tay kéo cô .
Cạch! Cửa đóng , áp Thư Tình cửa, hai tay chặn hai bên cơ thể cô, cúi xuống, ánh mắt sâu thẳm dán gương mặt cô.
— Thư Tình, nhớ em. — Giọng trầm, vang bên tai cô.
Thư Tình: tim đập chậm nửa nhịp. Anh gọi cô lên chỉ để câu ?
— Giờ đang làm việc, chuyện riêng hợp. — Cô ho khẽ, nghiêm túc đáp.
Ánh mắt Hoắc Vân Thành tối :
— Em chẳng nhớ chút nào ?
— Không… — Thư Tình còn kịp chữ “nhớ”, Hoắc Vân Thành cúi xuống hôn cô.
Truyện nhà Xua Xim
Cô lặng , nhưng bản năng vòng tay ôm lấy cổ . Không khí phòng làm việc trở nên mơ hồ, đầy dục vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-324-thu-tinh-anh-nho-em.html.]
Một lúc lâu , Hoắc Vân Thành mới rời môi cô.
Thư Tình thở hổn hển, trừng mắt . Anh khẽ .
— Được , chuyện công việc , gọi làm gì? — Cô vội chuyển đề tài.
Anh dựa lưng ghế, trầm giọng:
— Đường Nhược Anh ung thư dày giai đoạn cuối.
— Gì cơ?! — Thư Tình sửng sốt.
Ung thư dày giai đoạn cuối? Không thể nào! Mấy ngày cô còn thấy Đường Nhược Anh bình thường mà.
— Tin ? — Thư Tình nghiêng đầu hỏi.
— Bác sĩ . — Hoắc Vân Thành lạnh lùng đáp.
Thư Tình trầm ngâm:
— Chắc chuyện vấn đề.
— Thôi, đừng bận tâm cô nữa, nếu bệnh thì chữa thôi. — Anh xoa trán, — Về kế hoạch của em…
— Kế hoạch vẫn thực hiện! — Thư Tình lạnh lùng: — Hết giờ em bảo đến bệnh viện thăm cô .
— Ý em là… — Anh liếc cô.
Thư Tình nháy mắt:
— Anh hiểu mà.
Hết giờ, Hoắc Vân Thành lái xe đến bệnh viện.
Đến phòng bệnh, Đường Nhược Anh tỉnh. Anh bước .
Cô tái xanh, thấy , bật dậy:
— Vân Thành, em… em thế?
Hoắc Vân Thành bên, hai tay trong túi, cô từ cao. Anh nhớ đến lời Thư Tình. Bệnh đến bất ngờ quá.
— Đường Đường, em bệnh. Bác sĩ em ung thư dày giai đoạn cuối. — Anh giọng lạnh.
— Cái gì?! — Cô kinh ngạc, mắt mở to: — Ung thư dày giai đoạn cuối…
— Không, thể nào! — Nước mắt cô trào , ướt trắng ga giường. Cô ôm gối, :
— Vân Thành, em sắp c.h.ế.t ? Em chết.
Hoắc Vân Thành cô, nhớ lời Thư Tình, trầm giọng:
— Đường Đường, cơ thể em khỏe, em nhận ?
Cô cúi đầu, giọng uất ức: ‘Anh nghĩ em sẽ dùng chuyện để lừa ?’
— Anh em làm nhiều chuyện sai đây, tin em nữa, nhưng chuyện em thể lừa . — Cô ôm chặt ga giường: — Vân Thành, tin cũng , , để em tự lo liệu.
Hoắc Vân Thành tỏ thương hại như cô tưởng. Anh nhíu mày:
— Bác sĩ em ung thư dày giai đoạn cuối. Nếu hóa trị còn hai năm sống, hóa trị chỉ còn một tháng. Dù em chọn cách nào, trong quãng đời còn , em gì đều làm , miễn là thể.