Bà Hoắc, thân phận của cô đã bị lô- Thư Tình & Hoắc Vân Thành - Chương 242: Mặt Mày Quả Thật Dày

Cập nhật lúc: 2025-10-05 09:21:37
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt của Từ Uyển Nhi che giấu nổi sự ghen ghét vô cùng với Thư Tình.

Thư Tình!

Lại là Thư Tình!!

Tại thể Hoắc Vân Thành sủng ái?

Hoắc Vân Thành cầu hôn Thư Tình, mà cô còn đồng ý.

Chiêu “Lạt mềm buộc chặt” Thư Tình dùng đến mức xuất thần nhập hóa. Chẳng trách con hồ ly tinh mặt dày thể quyến rũ nhiều đàn ông như .

Hôm qua là Thẩm Tuấn Nghiêu, hôm nay là Hoắc Vân Thành.

Hai đàn ông xuất sắc nhất thành phố A, liên tiếp cầu hôn Thư Tình!

Mấy đàn ông đều mù hết ?

Tại từng một cứ xoay quanh Thư Tình?

Rốt cuộc ở Thư Tình gì đáng để mê mẩn đến thế?!

“Uyển Nhi, bây giờ chúng làm gì?” – Thấy Từ Uyển Nhi bỗng dưng im lặng, Bạch Lan ở đầu dây bên nhịn mở miệng.

Từ Uyển Nhi hồn , lạnh giọng :

Truyện nhà Xua Xim

“Giúp hẹn Ngô Thanh Nhiễm .”

“Uyển Nhi, ý của là…” – Bạch Lan cố ý hỏi , thực trong lòng hiểu rõ.

Từ Uyển Nhi mượn d.a.o g.i.ế.c .

“Muốn Thư Tình chết, chỉ !” – Khóe môi Từ Uyển Nhi nhếch lên, ánh mắt lóe lên tia âm lạnh.

“Uyển Nhi, . Quả nhiên vẫn thông minh hơn khác.” – Bạch Lan vội vàng phụ họa.

Ngày hôm , nắng vàng rực rỡ, trời trong veo.

Thư Tình cửa, chuẩn làm, thì một chiếc Rolls-Royce màu đen quen thuộc dừng ngay mặt cô.

Cô nhận – đó là xe của Hoắc Vân Thành.

“Thư Tình, lên xe .” – Hoắc Vân Thành mở cửa, ánh mắt như như cô.

Thư Tình ghế phụ, nghi hoặc hỏi:

“Anh đến đây?”

Hoắc Vân Thành mím môi, ánh mắt sâu thẳm hiếm hoi thoáng hiện nét dịu dàng:

“Đến đón vợ làm, đó là chuyện đương nhiên.”

Vợ?!

Thư Tình ngạc nhiên.

Từ bao giờ vị tổng tài cao cao tại thượng, lạnh lùng, nghiêm chỉnh, sống chớ nên gần thể mặt dày đến thế mặt cô?

“Ai là vợ ?” – Thư Tình trừng mắt, tức tối lườm .

Hoắc Vân Thành bật khẽ, trong ánh mắt là sự tự tin chắc chắn:

“Rất nhanh thôi sẽ là em.”

là mặt mày dày.” – Thư Tình kéo kéo khóe môi, đầu liền suýt chạm gương mặt đang nghiêng sát .

Đường nét góc cạnh sắc bén như d.a.o khắc, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt sâu thẳm, sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng mím chặt… trai đến mức khiến nghẹt thở.

“Anh định làm gì?” – Thư Tình cảnh giác, vội lùi về .

Hoắc Vân Thành ghé sát thêm chút nữa, gần như kề lên trán cô, giọng khàn trầm đầy từ tính vang lên bên tai:

“Giúp em cài dây an .”

Khoảng cách bất ngờ kéo gần, thở nóng rực của phả thẳng mặt, khiến làn da Thư Tình như bốc lửa.

Không tại , trong đầu cô bất chợt hiện giấc mơ tối hôm qua.

Khuôn mặt càng lúc càng đỏ, thở cũng chợt nghẹn .

Cô vội vàng đẩy :

“Để em tự làm là !”

Hoắc Vân Thành khẽ gật, ánh mắt sâu xa rơi gương mặt đỏ bừng của cô, giọng mang theo chút trêu chọc:

“Em mặt đỏ ?”

Trời ạ! Người đàn ông thể bớt mấy câu chọc trúng tim đen ?!

Thư Tình hít mấy thật sâu, nghiêm giọng:

“Trời nóng quá thôi.”

“Thật ?” – Khóe môi Hoắc Vân Thành cong lên, ánh mắt nén nổi nụ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-242-mat-may-qua-that-day.html.]

Thư Tình lập tức ngay ngắn, trừng :

“Không lái xe nhanh còn chờ gì?”

Đến công ty Hạo thị, Thư Tình nhanh chóng chìm công việc.

Gần trưa, cô nhận cuộc gọi từ Anthony.

“Ada, chuyện chị nhờ tra về thế của Đường Nhược Anh, chút manh mối .”

Thư Tình hành lang, quanh chắc chắn ai mới hỏi:

“Thế nào?”

“Người Hoa kiều ở Úc nhận nuôi cô là một giáo sư đại học, nhưng ông qua đời từ một năm .” – Giọng Anthony nghiêm trọng.

“Giáo sư đại học? Có liên quan gì đến Lý Thừa Dương ?” – Thư Tình hỏi dồn.

“Trước mắt tìm thấy quan hệ nào, nhưng một điểm kỳ lạ.” – Anthony đáp.

“Chuyện gì?”

“Ở Úc bất cứ hồ sơ nhập viện nào của Đường Nhược Anh.” – Anh trầm ngâm. – “Theo lý, với thương tích nghiêm trọng năm xưa, dù chữa khỏi cũng kiểm tra định kỳ. hề .”

“Nếu năm xưa cô vốn dĩ từng thương thì ?” – Ánh mắt Thư Tình nheo .

Nếu Đường Nhược Anh là Đường Đường, thì cô từng rơi xuống vách núi, càng thể thương nặng.

“Cũng khả năng đó.” – Anthony gật đầu.

“Gửi cho tất cả tư liệu về cha nuôi của cô .” – Thư Tình .

“Được, Ada, sẽ gửi sớm cho chị.”

Cúp máy, Thư Tình khẽ mím môi, ánh mắt trầm tư.

Cô nhớ rõ, hôm đó Đường Nhược Anh vạch trần chuyện bán giá thầu còn vu oan cho cô, cố ý để lộ những vết sẹo để lấy lòng thương của Hoắc Vân Thành, lóc kể chuyện năm xưa vì cứu thương.

Thư Tình nhận rõ ràng, những vết thương tuyệt đối giống với thương tích do rơi núi tám năm .

Xem , cô cần sắp xếp một đối mặt với Đường Nhược Anh.

Vừa trở chỗ , Thư Tình nhận điện thoại từ Hoắc Vân Thành.

“Có việc tìm em ?” – Cô bắt máy bàn.

Giọng lạnh mát của truyền tới:

“Pha cho ly cà phê.”

Thư Tình: …

Lại coi cô như nhân viên tạp vụ ?!

Chưa kịp phản ứng, dập máy.

Không còn cách nào, Thư Tình đành xuống quán cà phê ở tầng hai mua một ly, đem lên văn phòng tổng tài tầng 18.

Cô gõ cửa.

“Vào .” – Giọng trầm từ tính vang .

Cô đẩy cửa, đặt cà phê mặt , nhạt giọng:

“Cà phê .”

Hoắc Vân Thành tay vẫn gõ lách tách bàn phím, ngẩng lên liếc cô một cái, khóe môi cong cong:

“Em đút cho .”

“…” – Thư Tình cạn lời, đặt cốc xuống bàn. – “Thích uống thì uống, thì thôi.”

Bất ngờ, Hoắc Vân Thành bật dậy, nắm lấy tay cô:

“Giận ?”

Thư Tình lườm một cái.

“Tối nay cùng ăn cơm nhé.” – Anh cúi , thở nóng rực phả bên tai cô, giọng thấp trầm: – “Anh tự tay nấu, em nếm thử tay nghề của .”

Thư Tình lắc đầu:

“Anh quên em tối nay hẹn với Thẩm Tuấn Nghiêu ?”

Nghe , sắc mặt Hoắc Vân Thành lập tức trầm xuống.

Cô còn dám thật sự hẹn hò với Thẩm Tuấn Nghiêu?!

“Không !” – Anh lệnh bằng giọng bá đạo.

Thư Tình hừ lạnh, đối diện ánh mắt băng lạnh của :

“Nếu em cứ thì ?”

Lời dứt, gương mặt tuấn mỹ của Hoắc Vân Thành bất ngờ áp sát, trực tiếp hôn xuống…

Loading...