“Alô, Thẩm Tuấn Nghiêu.”
Thư Tình thản nhiên máy, phớt lờ luồng khí lạnh đang toát từ đàn ông bên cạnh.
Giọng Thẩm Tuấn Nghiêu trong trẻo vang lên qua điện thoại:
“Thư Tình, em nghỉ ngơi ? Anh gọi làm phiền em ?”
“Không. Có chuyện gì ?” – Thư Tình điềm đạm hỏi.
“À, là thế . Về bộ phim Hậu cung phong nguyệt, chọn vài vai khá hợp với em. Không em thích vai nào? Khi nào em rảnh, chúng cùng bàn bạc nhé?”
Thư Tình ngẫm nghĩ một lát đáp:
“Vậy tối mai .”
“Được, tối mai gặp.” – Thư Tình đồng ý, giọng Thẩm Tuấn Nghiêu lập tức thoáng vui vẻ.
“Ừ, tối mai gặp.”
Nghe , gương mặt tuấn tú của Hoắc Vân Thành càng trở nên lạnh lẽo.
Tối mai gặp?
Thư Tình định hẹn với Thẩm Tuấn Nghiêu ?
Hơn nữa còn hẹn ngay mặt ?
Đường nét gương mặt căng chặt, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, lạnh lùng hỏi:
“Ngày mai em định gặp Thẩm Tuấn Nghiêu?”
“ .” – Thư Tình khẳng định chắc chắn.
Mày kiếm của Hoắc Vân Thành chau , giọng điệu bá đạo:
“Không !”
“Thế nào, hạn chế tự do của em ?” – Thư Tình liếc , giọng mang theo vài phần trêu chọc. – “Mới ngày đầu định biểu hiện tệ như ?”
Hoắc Vân Thành: …
Đây vấn đề biểu hiện .
Anh thể Thư Tình hẹn với Thẩm Tuấn Nghiêu?
Cho dù Thư Tình ý gì với , nhưng tâm tư của Thẩm Tuấn Nghiêu với Thư Tình, rõ, và càng khó chịu.
Nhất là Thẩm Tuấn Nghiêu theo đuổi Thư Tình suốt hai năm, tối qua còn cầu hôn cô!
“Anh tìm em là để bàn về vai diễn trong Hậu cung phong nguyệt, đó là công việc.” – thấy gương mặt Hoắc Vân Thành đen kịt, Thư Tình giải thích.
“Em thật sự nhận vai trong đó ?” – Hoắc Vân Thành mím môi, giọng vui.
“Tất nhiên , quân tử nhất ngôn.” – Thư Tình gật đầu chắc chắn.
Đêm qua tại lễ trao giải, cô công khai sẽ tham gia bộ phim để tuyên truyền cho tác phẩm mới, thể thất hứa?
Sắc mặt Hoắc Vân Thành trầm , nhưng thêm.
Dọc đường hai im lặng, đưa Thư Tình về khu vườn Thành Đông.
Xuống xe, Thư Tình mỉm :
“Cảm ơn đưa em về.”
Cô chuẩn lên lầu, thấy Hoắc Vân Thành sải bước theo .
“Anh về ?” – Thư Tình dừng , đầu hỏi.
Anh bất ngờ kéo tay cô, giọng trầm thấp:
“Thư Tình, em dọn về Thủy Nguyệt Tân Thành .”
“Tại ?” – Thư Tình nhíu mày.
“Em là hôn thê của , ở trong căn hộ của đàn ông khác, như thế gì nữa?” – giọng lạnh đến mức làm khí cũng hạ nhiệt.
“Ai em là hôn thê của ? Em từng đồng ý.” – Thư Tình trừng mắt.
Cô đẩy về phía xe:
“Anh mau về !”
Vừa xoay , cô kéo mạnh lòng.
“Anh làm cái gì ?” – Thư Tình bất lực, cảm thấy đàn ông thật phiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-241-anh-doi-cau-tra-loi-cua-em.html.]
Hoắc Vân Thành cúi đầu, thì thầm bên tai cô, giọng khàn khàn:
“Thư Tình, sẽ chờ câu trả lời của em, đừng để đợi quá lâu.”
Hơi thở ấm nóng phả lên cổ, khiến Thư Tình rùng , ngứa ngáy lạ thường.
“Không em , xem biểu hiện thế nào ?” – Thư Tình hít sâu, cố đẩy , cắn môi lạnh nhạt .
Nhìn bóng lưng cô rời , ánh mắt Hoắc Vân Thành trầm xuống trở nên kiên định.
Anh tin, sẽ đợi quá lâu.
Về đến nhà, Thư Tình cảm thấy mệt mỏi.
Vốn định chỉnh sửa bản thiết kế “Băng và Lửa”, nhưng đành gác .
Nằm dài giường, trong đầu cô hiện lên khung cảnh cầu hôn lãng mạn của Hoắc Vân Thành tối nay, mãi xua .
Trằn trọc khó ngủ, qua bao lâu, cô mới .
Trong mơ, cô thấy Hoắc Vân Thành…
Hơn nữa, giấc mơ còn chẳng thích hợp để trẻ con .
Cô mơ thấy bá đạo hôn , mà cô chẳng những phản kháng, còn hưởng thụ, cả hai quấn quýt chiếc giường lớn…
Thư Tình giật tỉnh giấc, bật đèn quanh, mới thở phào vì đó chỉ là một giấc mơ.
Thật c.h.ế.t tiệt!
Sao mơ loại chuyện đó chứ?
Tất cả đều tại Hoắc Vân Thành, cứ hễ mở miệng khiến khác rung động.
Cô hít sâu vài , cố gạt bỏ cảm xúc lạ lùng .
________________________________________
Biệt thự nhà họ Từ.
Trong thư phòng, Từ Uyển Nhi đang làm nũng với Từ Mục Dương:
“Anh hai, từng hứa cho em Hoắcthị làm việc, bao giờ mới thực hiện đây?”
Từ Mục Dương xoa thái dương, bất đắc dĩ:
“Uyển Nhi, việc thể gấp .”
“Em chờ lâu lắm !” – cô níu chặt cánh tay , giọng nũng nịu. – “Anh hai, em thương em nhất. Em cần , em Hoắc thị.”
Anh bất lực thở dài:
“Uyển Nhi, đàn ông đời nhiều như , em cứ bám lấy Hoắc Vân Thành?”
“Em mặc kệ, em chỉ thích thôi!” – ánh mắt Từ Uyển Nhi lóe lên vẻ quyết tâm.
“Được , để nghĩ cách.” – Từ Mục Dương qua loa.
“Anh nhất định giúp em đó!” – cô nhấn mạnh.
Cô chờ nổi, chỉ mong mau Hoắc thị để ngày ngày gặp Hoắc Vân Thành.
Trở về phòng, kịp xuống, điện thoại cô reo – là Bạch Lan gọi.
“Muộn thế tìm chuyện gì?” – Từ Uyển Nhi cau mày, hơn 11 giờ đêm.
Truyện nhà Xua Xim
Bạch Lan ngập ngừng:
“Uyển Nhi, chuyện nên …”
“Có gì thì thẳng.” – Từ Uyển Nhi sốt ruột.
“Là thế … Tối nay chị họ đưa con bãi biển chơi, tình cờ thấy Hoắc Vân Thành và Thư Tình ở đó.”
“Cái gì? Trễ mà họ còn ở cùng ?” – gương mặt Từ Uyển Nhi thoáng lạnh, giọng đầy ghen ghét.
“Ừ… hơn nữa…”
“Hơn nữa cái gì?” – cô gấp gáp.
“Nghe … Hoắc Vân Thành cầu hôn Thư Tình .” – Bạch Lan dè dặt .
“Cầu hôn?!” – đôi mắt Từ Uyển Nhi lóe lên ngọn lửa ghen tuông.
Chắc chắn là con tiện nhân Thư Tình quyến rũ !
“Uyển Nhi, yên tâm, hình như cầu hôn thành.” – thấy cô im lặng, Bạch Lan vội bổ sung.
“Không thành? Nhất định là trò của con hồ ly đó!” – Từ Uyển Nhi nghiến răng. – “Thư Tình, tao sẽ bao giờ bỏ qua cho mày!”