Một giọng trầm lạnh, sắc bén vang lên phía lưng khiến Thư Tình khựng bước.
Cô , bắt gặp đàn ông giường bệnh tỉnh. Lông mày kiếm cau chặt, môi mỏng mím , đôi mắt sâu thẳm sắc bén dán chặt bóng dáng cô.
Thư Tình mỉm nhẹ, giải thích:
“Tiên sinh, gặp tai nạn xe, đưa đến bệnh viện.”
Nghe , đàn ông nheo mắt, khóe môi khẽ cong:
“Thật ?”
Thư Tình gật đầu:
“Anh yên tâm, bác sĩ kiểm tra kỹ, vấn đề nghiêm trọng. Anh thể gọi nhà đến chăm sóc.”
Cô liếc đồng hồ, tiếp:
“Giờ cũng muộn , nếu còn việc gì, xin phép . Anh nghỉ ngơi cho .”
Nói xong, Thư Tình xoay rời .
Ánh mắt sâu hút của đàn ông vẫn dõi theo bóng lưng cô, môi mỏng khẽ nhếch lên thành một đường cong đầy hàm ý.
Thư Tình…
Tôi tin chúng sẽ sớm gặp thôi.
Hôm , đúng dịp cuối tuần.
Thư Tình dậy từ sớm.
Chỉ còn hai ngày nữa là đến lịch cô sang bệnh viện châm cứu cho ông cụ Hoắc.
Dù chuẩn kỹ, cô vẫn chút căng thẳng. Dù đây là chuyện liên quan đến tính mạng, hơn nữa đối tượng là ông nội của Hoắc Vân Thành — cô thể sơ suất.
Cô lấy chiếc hộp y cụ và tập tài liệu y học mà chú Tề để , chăm chú nghiên cứu.
Nhớ động tác châm cứu của chú Tề khi chữa trị cho ông cụ Hoắc, Thư Tình tự thử vài cơ thể , nhanh xác định các huyệt đạo.
Thở phào một — chắc sẽ vấn đề gì.
Cô luyện thêm vài lượt, đó cất đồ hộp. Nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm, Thư Tình quyết định phố tìm mua quà sinh nhật cho Thẩm Tuấn Nghiêu.
Cô bước một cửa hàng đồ hiệu.
“Tiểu thư, cô xem gì ạ?” – nhân viên bán hàng niềm nở chào đón.
“Tôi chỉ xem qua thôi.” – Thư Tình mỉm nhẹ.
“Vâng, nếu cần giúp gì xin cứ gọi .”
“Cảm ơn.” – Cô khẽ gật đầu.
lúc đó, cửa hàng mở , một phụ nữ trẻ mặc váy trắng bước . Dáng uyển chuyển, gương mặt xinh , toát lên vẻ cao quý.
Khi lướt ngang qua Thư Tình, ánh mắt lạnh lẽo của cô dừng Thư Tình vài giây, xen chút thiện cảm.
Thư Tình ngẩng lên , cảm thấy quen mắt.
Hình như là nghệ sĩ piano nổi tiếng gần đây — Ngô Thanh Nhiễm.
“Cô Ngô, cô cần tìm gì ạ?” – nhân viên nhanh chóng nhận , niềm nở chào hỏi.
Ngô Thanh Nhiễm thu ánh , đáp nhạt:
“Lấy cho chiếc khăn lụa .”
Thấy đối phương nữa, Thư Tình cũng chẳng để tâm, tiếp tục chọn quà.
Truyện nhà Xua Xim
Cuối cùng, cô chọn một chiếc cà vạt:
“Làm ơn lấy cho xem chiếc .”
Cùng lúc đó, ngoài cửa, Từ Uyển Nhi và Bạch Lan ngang qua.
“Uyển Nhi, hình như Thư Tình kìa?” – Bạch Lan nhận , liền dừng bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-201-chac-chan-se-som-gap-lai.html.]
Từ Uyển Nhi liếc , quả nhiên là Thư Tình.
“Cô làm gì ở đây?” – giọng lạnh tanh.
“Có lẽ là mua đồ.” – Bạch Lan đáp.
“Vào xem.” – Từ Uyển Nhi hừ nhẹ.
Trước , Thư Tình dựa danh nghĩa vị hôn thê của Hoắc Vân Thành, ỷ chống lưng, nhiều coi Từ Uyển Nhi gì.
Giờ thì Hoắc Vân Thành bỏ rơi, chẳng còn là gì ngoài một cô gái quê mùa, xem thử cô còn dám vênh váo !
Nghĩ , Từ Uyển Nhi bước cao gót tới mặt Thư Tình, chỉ chiếc cà vạt cô đang cầm:
“Chiếc , mua.”
Nghe giọng quen thuộc, Thư Tình ngẩng đầu, thấy Từ Uyển Nhi và Bạch Lan đó với vẻ kênh kiệu.
Nhân viên chút khó xử:
“Tiểu thư Từ, chiếc vị khách đây chọn …”
“Tôi trả gấp đôi giá!” – Từ Uyển Nhi liếc Thư Tình với ánh mắt khiêu khích.
Lần , cô giành chiếc váy Elsa trong cửa hàng RD nhưng thua Thư Tình, đến giờ vẫn ấm ức. Nay còn Hoắc Vân Thành chống lưng, Thư Tình lấy gì đấu ?
Nhân viên sang Thư Tình với ánh mắt cầu khẩn:
“Tiểu thư, cô chọn món khác?”
Thư Tình liếc qua Từ Uyển Nhi, thản nhiên:
“Nếu cô thích, thì lấy . Tôi vốn ưng.”
Rồi cô chỉ sang một chiếc cà vạt khác:
“Cho xem chiếc .”
Từ Uyển Nhi lập tức chen lời:
“Cái đó cũng mua, gói hết cho .”
Thư Tình khẽ nhíu mày. Cô vốn đôi co, nhưng nếu đối phương tự đưa đầu tới… thì cứ để cô tốn tiền!
Cô mỉm , chỉ thẳng chiếc đắt nhất:
“Lấy cho chiếc .”
“Cô chọn gì, mua hết!” – Từ Uyển Nhi ngạo mạn .
Thư Tình ung dung, quét mắt khắp cửa hàng:
“Cái , cái … tất cả món trong cửa hàng, đều thích.”
“Gói hết cho !” – Từ Uyển Nhi đắc ý.
Bạch Lan khẽ kéo tay bạn:
“Uyển Nhi, cô đang cố kích đó.”
“Sao? Chẳng lẽ mua nổi?” – Từ Uyển Nhi trừng mắt.
Nhà họ Từ thừa tiền, chỉ cần khiến Thư Tình mua gì, bỏ về tay trắng, thì bao nhiêu cũng đáng.
Thư Tình chỉ liếc cô như kẻ ngốc, phí thêm thời gian, lưng cửa.
“Thư Tình, vội thế?” – Bạch Lan bước lên chặn đường.
“Tránh .” – giọng Thư Tình lạnh băng.
“Tôi cảnh cáo cô, đừng dây dưa với Thẩm Tuấn Nghiêu nữa!” – ánh mắt Bạch Lan lóe lên ghen tức.
Gần đây, tin đồn giữa Thư Tình và Thẩm Tuấn Nghiêu xuất hiện khắp mặt báo. Đặc biệt, khi thấy Thư Tình dọn căn hộ ở Khu vườn Đông Thành của , Bạch Lan càng ghen đến đỏ mắt.
Trong mắt cô , Thư Tình chỉ là kẻ quê mùa Hoắc Vân Thành bỏ rơi, lấy tư cách gì…
Ngay khi ba chữ “Thẩm Tuấn Nghiêu” vang lên, Ngô Thanh Nhiễm, vẫn gần đó, đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt khóa chặt Thư Tình, lóe lên tia ghen ghét giống hệt Bạch Lan.