Bà Hoắc, thân phận của cô đã bị lô- Thư Tình & Hoắc Vân Thành - Chương 146: Sinh Tử Hậu Sinh

Cập nhật lúc: 2025-10-05 09:17:35
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùi hương nhè nhẹ từ đôi môi , y hệt như ký ức tuổi thơ.

Hoắc Vân Thành cả nóng rực, mơ màng, chỉ đôi môi phụ nữ mặt như một dòng suối mát, thật mát mẻ, thật dễ chịu.

Anh vô thức đưa tay ôm lấy Thư Tình, áp cô .

Mềm mại, mát mẻ, dễ chịu…

Hoắc Vân Thành vô thức nhiều hơn.

Truyện nhà Xua Xim

Cảm giác bất ngờ, Thư Tình vững, cả ngã lòng .

Cảm nhận sức mạnh đôi tay , lòng cô vui sướng.

Có vẻ cho uống nước, hạ nhiệt vật lý cũng chút tác dụng.

“Hoắc Vân Thành, Hoắc Vân Thành, tỉnh .” Thư Tình áp má sát mặt , thì thầm bên tai:

“Anh hứa theo đuổi em, sẽ yêu em, bảo vệ em cả đời, thất hứa .”

Giọng cô dịu dàng vang tai Hoắc Vân Thành, đôi mày nhíu .

Ai đang gọi ?

Giọng quen thuộc dịu dàng, là Đường Đường? Là Thư Tình?

Đường Đường… Thư Tình…

Hình ảnh Thư Tình dần trùng khớp với hình ảnh Đường Đường.

Sao luôn cảm giác, Thư Tình chính là Đường Đường?

Hoắc Vân Thành chậm rãi mở mắt, khuôn mặt phụ nữ mặt dần rõ ràng.

Anh mỉm , môi hé:

“Thư Tình…”

“Hoắc Vân Thành, tỉnh ?” Ánh mắt Thư Tình lấp lánh niềm vui.

“Ừm.” Hoắc Vân Thành gật nhẹ, khó nhọc, “Anh… thế nào ?”

Sao cơ thể như rã rời, đau yếu thế ?

“Anh thương, vết thương nhiễm trùng, sưng viêm, sốt cao.” Thư Tình xót xa .

Hoắc Vân Thành hít vài sâu, ký ức dần về.

À đúng , máy bay của rơi.

Anh và Thư Tình rơi xuống biển, gặp sóng gió, gặp con cá dữ.

Anh mơ hồ nhớ, lúc đó gần như qua nổi, bảo Thư Tình đừng quan tâm.

“Thư Tình, em cứu ?” Hoắc Vân Thành quanh, thấy đang bãi cát, cảm giác sống sót kiếp nạn khiến mắt rung lên.

Thư Tình mỉm dịu dàng:

“Anh cứu em bao nhiêu , em chỉ cứu một thôi, còn nợ nhiều nữa.”

Hoắc Vân Thành nắm tay Thư Tình, trầm thấp :

“Vậy chỉ còn cách lấy trả nợ thôi.”

Nhiệt độ nóng rực truyền đến, thở Thư Tình gấp , cô liếc một cái.

lúc tỉnh, hẳn thoát hiểm bắt đầu “làm trò”.

Trước giờ cô nào Hoắc Vân Thành mặt dày đến !

Thấy Thư Tình im lặng, Hoắc Vân Thành siết tay cô thêm chút lực:

“Đừng quên em hứa với , nuốt lời.”

Thư Tình mím môi, môi cong:

“Ừ, em hứa , tự nhiên sẽ nuốt lời. giờ, chúng tìm nơi an .”

Hoắc Vân Thành tỉnh, tình trạng vẻ khả quan hơn, khiến Thư Tình thở phào nhẹ nhõm.

Nguyên nhân bệnh chính là vết thương ngâm nước biển lâu gây viêm, sốt cao, chỉ hạ sốt vật lý thì đủ. Giờ trời cũng nắng gắt, chiếu thẳng bãi cát, bình thường còn khó chịu, huống hồ đang sốt.

Điều tồi tệ hơn, cô thuốc, lo lắng.

Suy nghĩ một hồi, cô nảy ý định.

Hiện tại, cô tìm nơi an , định Hoắc Vân Thành, tìm xem đảo thảo dược gì để hạ nhiệt, hạ sốt .

Trước đây, khi còn ở quê, cô từng học y thuật với một lương y già uy tín, về y học cổ truyền và nhận thảo dược.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-146-sinh-tu-hau-sinh.html.]

“Hoắc Vân Thành, ?” Thư Tình xa, rừng tìm thảo dược nhưng yên tâm để một .

Anh thử dậy, nhưng khó nhọc.

Cô vội đưa tay nâng, dựa cả vai cô, tay vòng qua vai cô, đặt ngực.

Không ngờ, bàn tay lớn của chạm chỗ mềm mại n.g.ự.c cô.

Cảm giác như điện giật, mặt cô lập tức đỏ bừng.

Thư Tình , khó chịu :

“Anh thể ngoan ngoãn một chút ?”

Hoắc Vân Thành mỉm :

“Ngại ?”

Thư Tình mím môi, đổi chủ đề:

“Nhìn xuống chân, cẩn thận một chút.”

Vất vả lắm, Thư Tình dìu tới gốc cây to.

Tán lá che nắng, xung quanh yên tĩnh.

Cô cẩn thận cho dựa cây nghỉ.

“Hoắc Vân Thành, nghỉ ở đây , em xem xung quanh thảo dược .”

“Ừ.” Anh gật nhẹ.

Thực bây giờ thấy khá hơn.

Thể chất vốn , Thư Tình chăm sóc, tâm trạng cũng vui vẻ.

Sợ lạc, Thư Tình đánh dấu đường .

Đi nhanh, cô chợt tiếng nước róc rách.

Âm thanh gì ?

Liệu nguy hiểm ?

Cô thận trọng dừng bước, nghiêng đầu kỹ.

là tiếng nước!

Gần đây nguồn nước!

Thư Tình mừng rỡ theo hướng tiếng nước, lâu , một con suối nhỏ hiện .

Tuyệt quá!

Cô nhanh chóng đến suối, khom xuống, dùng tay múc nước uống no nê.

Uống xong cảm thấy cơ thể khoan khoái hẳn.

lên, sang đầu suối, thấy vài cây ăn quả, quả cam màu cam, trông như quýt.

Cô nhanh chóng vòng qua suối, hái một quả, ngửi kỹ.

là quýt.

Thử một miếng, chua ngọt, ngon.

Trời ưu ái quá, nước, quýt, sống đảo thành vấn đề.

Cô hái vài quả, lo Hoắc Vân Thành, theo dấu về.

Trên đường tìm thảo dược nhưng tiếc là gì như mong .

Thôi, tiên cho ăn trái cây, bổ sung năng lượng cũng .

Theo dấu về, cô đến gốc cây đó.

thấy ai.

Hoắc Vân Thành biến mất!

Trái tim cô thắt .

Anh thương nặng, còn khó, biến mất?

Liệu chuyện gì ?

Cô lo lắng chạy đến, hét to:

“Hoắc Vân Thành! Hoắc Vân Thành! Anh ?”

Loading...