Bà Hoắc, thân phận của cô đã bị lô- Thư Tình & Hoắc Vân Thành - Chương 1090: Toàn quyền đại lý
Cập nhật lúc: 2025-10-05 12:19:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cha khỏe mạnh, tinh thần còn dồi dào, tự xử lý công việc chắc chắn vấn đề gì . Con thì cứ thành thật quản lý mấy cơ sở nhỏ của thôi.”
Hoắc Vân Thành dứt lời thì cha trừng mắt. Ông nghĩ kỹ , thể để con trai còn đường thoái lui?
“Chẳng lẽ con cha tiếp tục bận rộn mãi ? Hơn nữa, cha sẽ giao công ty cho con, chỉ nhờ con cha xử lý công việc một thời gian thôi.”
Cha khéo léo dùng kế “thoái lui để tiến”.
Ông , dù cũng để Hoắc Vân Thành làm một thời gian trong công ty, đó mới quan sát phản ứng của và cách nắm bắt công việc. Rồi mới đưa quyết định tiếp theo.
Nói là hợp lý nhất, khiến Hoắc Vân Thành khó lòng từ chối.
Nếu cứng rắn nhận thì thành bất hiếu. Trong lúc còn chần chừ, cha thêm:
“Cha chỉ là mệt mỏi, nghỉ ngơi, cũng bầu bạn với cháu nhỏ. Đợi khi cha điều chỉnh tinh thần, cha còn hứng thú công ty cũng nên.”
Nghe , Hoắc Vân Thành chỉ đành bất lực gật đầu. Anh vốn cha quá lao lực.
gánh vác cả công ty sớm thế , thật sự điều mong , nhất là khi công ty còn liên quan đến nhiều mảng hợp tác nước ngoài.
Điều hơn cả là chăm chỉ làm việc, đó thời gian rảnh để ở bên Thư Tình và các con. Đó mới là mong ước thật sự. tình hình hiện tại, đành tạm thời đồng ý.
“Vậy cha, chúng rõ với nhé. Nếu cha nghỉ ngơi đủ , nhất định gánh vác công việc. Con một đảm đương nhiều như thì quá bận rộn, con còn dành thời gian chơi với các con nữa.”
Anh mượn cớ để thuyết phục, nhưng cha từ chối thẳng thừng. Ông khẳng định chuyện chăm sóc con cái ông và Thư Tình, chỉ cần yên tâm làm việc.
Hoắc Vân Thành đành gật đầu bất lực.
Tối về nhà, kể hết với Thư Tình. Cô can thiệp chuyện giữa cha và con, vì cả hai đều lý của riêng .
Anh lo áp lực, lo nghi ngờ, nên nhận trách nhiệm. Còn cha thì nghĩ đúng: sớm muộn cũng chọn kế thừa, nhân lúc để Hoắc Vân Thành tiếp quản dần là hợp lý.
“Chuyện nếu chúng từ chối sẽ khiến cha buồn, còn nếu thoải mái nhận lấy thì ngược , sẽ làm ông vui.”
Hoắc Vân Thành hiểu lời vợ, lý lẽ là , nhưng đôi khi ai cũng lý lẽ, mà lúc hành động chẳng làm theo. Giống như chuyện tình trong gia tộc: đều yêu thương và quan tâm thì mới gắn bó , nhưng lúc ai cũng chỉ nghĩ đến lợi ích bản , đến khi hiểu thì muộn.
Vì thế, mới chấp nhận lời cha. Nếu , nhất định sẽ từ chối. Bởi với , tình mới là quan trọng nhất.
Chỉ là khi nếm trải sự ấm áp của gia đình, cuồng bận rộn, trong lòng khỏi chút cam tâm. đây chuyện một thể đổi.
“Nếu thật sự công việc cần, lẽ thời gian tới sẽ thường về nhà. Dù từ công ty về bất tiện, đường cũng đủ tốn bao nhiêu thời gian .”
“Các dự án chi nhánh đều khảo sát, một vòng như cũng mất khá nhiều thời gian. Rất thể nửa tháng đến một tháng là trôi qua ngay.”
Anh đúng thực tế: để hiểu bộ hoạt động công ty trong một tháng là tốc độ cực nhanh. Có khi khác mất ba tháng, thậm chí nửa năm. lãng phí ngần thời gian.
Thư Tình ý , cũng hiểu mong ở bên con. tình hình hiện tại đúng là thể khác.
Ở nhà thì thể cảm nhận tình , chơi với con, nhưng làm cũng là vì tình mà thôi. Bởi chính cha mở lời, thể chối từ.
“Thời gian chắc chắn sẽ vất vả. Em khuyên nên sớm lập kế hoạch, phân công công việc rõ ràng. Như khi qua giai đoạn bận rộn, sẽ thảnh thơi hơn.”
Hoắc Vân Thành hiểu ý vợ: chia nhỏ công việc, giao cho đúng , thể ôm hết kẻo kiệt sức.
“Anh . Trước tiên sẽ nhanh chóng nắm rõ tình hình công ty của cha. Sau đó sẽ từng bước làm theo lời em.”
“Chỉ là giai đoạn công ty của chúng cũng cần em lưu ý đôi chút. em quá vất vả, em hãy giúp chăm lo cho các con nhiều hơn.”
Thư Tình hiểu, cô lo con lo công ty. đây chính là lúc hai vợ chồng đồng lòng. Cô gật đầu, trong lòng nghĩ, cùng lắm đến công ty, mà ở nhà chăm con làm việc từ xa.
Vấn đề là tìm điểm cân bằng thôi.
Còn về phần vất vả, Thư Tình thấy chắc chắn là sẽ vất vả. Dù Hoắc Vân Thành lăn lộn ngoài , thì ở nhà cô cực nhọc thêm một chút cũng chẳng .
Chương 1091 Đại bận rộn
“Anh , em làm việc . Có lẽ đây cũng là buổi tối cuối cùng thể rảnh rang một chút. Ngày mai chắc sẽ bận tối mắt tối mũi.”
“Bình thường tiếp quản một dự án mới vốn vất vả, huống hồ đây là công ty của ba , càng để tâm và cố gắng hơn.”
Hoắc Vân Thành gật đầu. Nếu là công ty của khác thì chẳng đời nào quan tâm đến chuyện rắc rối . Chính vì đó là công ty của cha, nên thể từ chối.
Hơn nữa, lý do cha đưa quá thuyết phục, khiến cách nào từ chối .
“Anh sẽ sắp xếp thỏa việc. Chỉ là bên phía con cái, cần em để tâm nhiều hơn. May mà dì ở đây, dì thể giúp đỡ, cũng yên tâm hơn.”
“Chỉ điều dạo dì bận . Lát nữa sẽ qua hỏi một tiếng, nếu dì rảnh thì quá .”
Hoắc Vân Thành xưởng của dì hiện tại cũng vận hành .
Chỉ là quản lý một studio với quản lý công ty là hai khái niệm khác . Studio chỉ cần vận hành định, dự án, mỗi khâu đều phụ trách và giám sát chặt chẽ, thì ông chủ cũng cần lúc nào cũng mặt.
Thay đó, với cương vị là chủ, chỉ cần làm hai việc: một là mở rộng dự án, hai là kiểm soát chất lượng.
Hiện tại chuyện mở rộng dự án, Hoắc Hổ Mạn cần lo, bởi vì công ty của Hoắc Vân Thành giao cho cô nhiều dự án, đủ để cô bận rộn .
Cô chỉ cần thực hiện đúng hợp đồng, giao đủ trang sức là .
Các nghệ sĩ của công ty Hoắc Vân Thành mang trang sức đó ngoài, bản là một cách quảng bá nhất.
Đến lúc đó, chắc chắn sẽ còn nhiều khác chủ động đến hợp tác.
Chính vì Hoắc Hổ Mạn dạo nhàn rỗi.
Thư Tình dứt khoát gọi dì sang. Sau khi Hoắc Vân Thành ý định của , mặt Hoắc Hổ Mạn liền nở nụ .
“Không thành vấn đề. Mỗi ngày dì đến studio chỉ vài tiếng, thời gian còn dì tự do.”
“Yên tâm , chuyện chăm con dì và Thư Tình đây. Nếu hai dì cháu lóng ngóng quá thì còn bảo mẫu, chẳng cần lo gì cả.”
Hoắc Hổ Mạn , chỉ cần bầu bạn với con cái thôi, còn đều đơn giản. Nghe Hoắc Vân Thành cũng mấy lời cảm ơn.
“Anh khách sáo với dì làm gì. Bọn nhỏ dễ thương như , cho dù dì cũng sẽ chơi với chúng. Hai ngày nay dì đang nghĩ xem nên chơi trò gì với chúng đây.”
Hoắc Hổ Mạn . Hoắc Vân Thành xong cũng nở nụ , tiện thể chuyện gia đình. Sự ấm áp chính là thứ hằng mong .
Đây cũng là lý do vì đó nhất quyết về căn nhà cũ. Giờ đây, khi tan làm, đều quây quần chuyện trò nơi .
Những ai bận rộn cũng sẽ cố gắng tranh thủ trở về vài ngày để tận hưởng khí gia đình.
Ngôi nhà hiện tại khác xưa.
Nếu như , trong lòng vẫn còn những rạn nứt khó hàn gắn, thì nay nhờ sự cố gắng của Hoắc Vân Thành và Thư Tình, cộng thêm mong chung của cả nhà, tất cả đều cảm thấy căn nhà cũ khôi phục sức sống ngày nào.
Dù ông cụ còn sống ở đây, nhưng đều cảm giác ông vẫn âm thầm dõi theo, khiến lòng ai cũng nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-thu-tinh-hoac-van-thanh/chuong-1090-toan-quyen-dai-ly.html.]
Không còn bất kỳ tranh chấp lợi ích nào nữa, họ chỉ trân trọng tình mắt.
Những ngày , Hoắc Vân Thành bận đến mức chỉ là “tối mắt tối mũi” nữa. Anh chạy chạy giữa công ty của và công ty của cha.
Đặc biệt là công ty của cha, tiêu tốn nhiều sức lực: chỉ nắm rõ các dự án, mà còn tìm hiểu cả tình hình vận hành tổng thể.
Mấy đêm liền về nhà, ngủ luôn ở văn phòng, chỉ để sớm đưa việc quỹ đạo.
Anh càng cha thất vọng. Một khi cha tin tưởng giao hết cho , nhất định thể hiện thật .
Nếu làm điều đó, thì thể khiến trong công ty phục, thể khiến cha yên lòng?
“Giám đốc, báo cáo tháng đều ở đây. Nếu xem hết thì e rằng tối nay chẳng thời gian về nhà nữa. Hay là xem một phần thôi?”
Hoắc Vân Thành thư ký lo lắng, chỉ lắc đầu: “Nếu một ngay cả công ty còn hiểu, thì thể đưa quyết định chính xác?
Hơn nữa, thời gian chẳng đợi ai, nhất định nỗ lực.”
“Còn trẻ thì vẫn chịu , vất vả một chút cũng . Chỉ cần công ty vận hành bình thường, qua giai đoạn thì cũng sẽ nhàn hơn.”
Nghe , thư ký vô cùng khâm phục. Người bình thường khó mà thể liên tục mấy ngày đêm cắm mặt ở công ty như .
Đặc biệt là một trẻ, hiếm ai tinh thần làm việc nghiêm túc đến thế.
“Hóa thành công tự nhiên mà . Người trẻ như giám đốc đạt thành tựu, phía chính là những nỗ lực mà chỉ những ai thật sự tiếp xúc mới thấy .”
“Chúng học hỏi , cũng góp sức để nâng cao thành tích công ty. Tối nay cũng về nữa, nhân tiện xem bộ báo cáo.”
Nghe , Hoắc Vân Thành phất tay. Anh ở vì quen nghiệp vụ.
Còn thư ký vốn là nhân viên lâu năm của công ty cha, nắm rõ thứ, ở cũng chẳng nhiều ý nghĩa.
Dù thể trò chuyện, nhưng còn cả đống việc, thời gian tám chuyện.
“Thôi, cứ về . Về muộn quá thì chị dâu gọi điện trách móc, cũng gánh nổi . Về nhà xem báo cáo cũng .”
Chương 1092 Về nhà với con
“Anh về là vì còn quá nhiều thứ nắm rõ. Nếu về nhà tra thì bất tiện, nên mới tranh thủ dùng máy tính ở văn phòng để tra, thành ở đây.”
Nghe Hoắc Vân Thành , trợ lý khuyên thêm vài câu, nhưng đồng ý. Cuối cùng trợ lý đành tự về, còn Hoắc Vân Thành tiếp tục ở văn phòng, vùi đầu đống báo cáo.
Với một , những dữ liệu quả thực vô cùng rườm rà. Bởi liệu của một công ty phân chia theo từng bộ phận, từng mảng nghiệp vụ khác . Muốn trong thời gian ngắn hiểu hết, dù chỉ ở mức đại khái, cũng là việc cực kỳ khó khăn.
Khi hàng loạt con cùng lúc ập đầu, dễ khiến đầu óc rối tung.
Thế nhưng Hoắc Vân Thành thể miễn cưỡng hai lượt ghi nhớ, điều là năng lực phi thường.
Cũng nhờ trí óc thông minh và thiên phú trong lĩnh vực kinh doanh, mới thể làm . Người bình thường, chỉ cần thức trắng ngày đêm liên tục như , e kiệt sức, chứ đừng còn xử lý khối lượng công việc và liệu khổng lồ thế .
Truyện nhà Xua Xim
Trong lúc đợi hệ thống đối chiếu dữ liệu, Hoắc Vân Thành tranh thủ gọi điện cho Thư Tình. Anh ít nhất còn mất một tuần nữa mới thể xử lý xong, nên nhất định hỏi thăm tình hình ở nhà.
“Sao , công việc bên công ty xong hết ?”
Nghe thấy giọng cô, bật : “Sao mà nhanh thế . Khổ , ít nhất cũng một tuần nữa mới về . Anh nhớ con lắm !”
“ cũng may, phần báo cáo sắp xếp gần xong, giờ chỉ còn việc đối chiếu với từng bộ phận. Tính thì một tuần nữa chắc .”
Nghe chồng vất vả như , Thư Tình khỏi xót xa:
“Anh cũng giữ sức. Không thể đem bộ thời gian vùi công việc. Phải kết hợp nghỉ ngơi mới hiệu quả, nếu cứ cắm đầu mãi thì dù là sắt thép cũng chịu nổi.
Huống hồ, em với con còn đang đợi về nữa. Nếu con trai vui vẻ, thì càng thể để quá lao lực.”
Ở đầu dây bên , Hoắc Vân Thành vội vàng hứa hẹn, dù bản khó mà thực hiện.
vẫn khiến vợ yên lòng. Bằng , nhiều ngày về mà rảnh rỗi, thì Thư Tình thông minh như thế, thể đoán bận đến mức nào.
Hai trò chuyện thêm một lúc. Thư Tình còn cố tình bế con đến gần. Chỉ cần tiếng con trong điện thoại, nụ của Hoắc Vân Thành liền rạng rỡ hơn hẳn, cảm giác mệt mỏi cũng tan nhiều.
Anh thấy sự cố gắng đều xứng đáng.
Bởi ngoài việc kế thừa sự nghiệp của cha, nguyên nhân lớn nhất vất vả đến chính là vì con. Anh mong con tương lai hơn, cơ hội nhiều hơn.
“Được , chờ qua giai đoạn , nhất định sẽ về nhà chơi với con. Dạo chỉ đành làm phiền em và dì thôi.”
Nghe , Thư Tình hài lòng:
“Anh ngoài phấn đấu, bọn em chăm sóc con thì gì đáng . Đây là trách nhiệm của cả hai chúng , đừng bao giờ mấy lời ‘phiền em’ như thế nữa!
Người vẫn vợ chồng đồng lòng thì sắt đá cũng cắt . Giờ chúng đang cùng cố gắng cho tương lai. Đợi chuyện thỏa, hai vợ chồng cũng sẽ ngày thảnh thơi.”
Kết thúc cuộc gọi, Thư Tình mới dỗ con ngủ.
Hoắc Vân Thành về bàn làm việc, tiếp tục chiến đấu với đống liệu. Chỉ cần xong, sẽ thêm chút hy vọng.
Trong đầu cũng tính toán, ngày mai bắt đầu từ để nắm tình hình công ty, và nhanh chóng thu thập liệu mới nhất để so sánh với những dữ liệu hiện tại, mới phản ánh đúng tình hình thực tế.
Hôm , Thư Tình chơi với con trong sân nhà cũ.
Đứa nhỏ lon ton chạy qua chạy , khiến cô mà hạnh phúc, ngỡ như chớp mắt thôi lớn thế .
Hoắc Hổ Mạn bên, thấy nụ của cô thì cảm khái:
“Cô thấy , giờ khác hẳn khi còn trẻ. Khi , chỉ nghĩ đến chuyện lái xe sang, uống rượu ngon, khắp thế giới. Còn bây giờ, cam tâm tình nguyện con cái ‘trói buộc’ như thế .”
Nói nhưng trong lòng cô đầy ấm áp.
Thư Tình gật đầu. Một vì gia đình mà từ bỏ giấc mơ, quả là đáng nể. vì quá nhiều làm như , nên thì bình thường, song thực chất sự hy sinh hề nhỏ.
Dù thế, những gì họ nhận cũng nhiều. Chỉ cần hai đứa trẻ đùa vui vẻ, thấy tất cả đều xứng đáng.
“Đợi con lớn hơn một chút, chúng cũng thể thoải mái ngoài chơi, tiếp tục ước mơ ngày xưa.”
Hoắc Hổ Mạn thì . Cô , khi con lớn, họ cũng bước tuổi trung niên. Lúc , liệu còn giữ tâm trạng như khi còn trẻ?
“Cô nhớ câu : ‘Nửa đời về, vẫn là thiếu niên năm nào’. Tôi chỉ mong chúng thể giữ tâm thái như .”
Thư Tình gật đầu.
Hai bé song sinh vẫn chơi vui, thỉnh thoảng nhào lòng vùng chạy xa.
Hoắc Hổ Mạn lo lắng bọn trẻ chạy nhanh dễ ngã, nên luôn cẩn thận trông chừng, giống như đang chăm sóc chính con .
Thấy cảnh , trong lòng Thư Tình càng thêm ấm áp. Tất cả đều chan hòa ánh nắng, chẳng hề giống chút nào với những ngày tháng tăm tối cô từng trải qua.
Giờ cô hiểu, bóng tối chỉ là để ánh sáng thêm rực rỡ mà thôi.